NĂM ẤY CUNG KHUYẾT KHOÁ CHẶT THANH HOAN - 3

Cập nhật lúc: 2025-04-14 11:12:47
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

So với Vương tiệp dư và Lục mỹ nhân âm thầm công kích sau lưng thì Chu tần lại thẳng thắn hơn nhiều. Ta ngắt một đóa mẫu đơn rực rỡ nhất, đích thân cài lên tóc Chu tần, khẽ cười nói:

“Bổn cung khi còn ở khuê phòng từng tận mắt thấy Chu tần cưỡi ngựa b.ắ.n tên oai phong lẫm liệt, đến nay ký ức vẫn khắc sâu trong lòng. Bổn cung cảm thấy những nữ tử có bản lĩnh xuất chúng hơn người đều xứng với mẫu đơn kiều diễm này.”

Chu tần vốn định mỉa mai ta. Nào ngờ, ta không những đối xử hòa nhã mà còn tâng bốc nàng một trận. Chu tần nhất thời đứng sững, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Chu tần nở nụ cười gượng gạo:

“Hoàng, hoàng hậu nương nương cũng rất hợp với mẫu đơn.”

Ta có thể cảm nhận được, ác ý trong lòng nàng ta đã giảm đi quá nửa. Quả nhiên ta không nhìn lầm người, nàng ta là kẻ có thể lôi kéo. Muốn bình an rút lui khỏi hậu cung, ta tất phải kết đồng minh.

Vài ngày sau, ta bắt đầu chiều theo sở thích của nàng, sai Ngự Thiện Phòng làm đủ món ngon, mỗi ngày đều mang đến cho Chu tần. Nàng là nữ nhi nhà võ, tính tình cởi mở phóng khoáng, ngoài binh khí ra thì ham mê nhất chính là đồ ăn.

Chưa tới nửa tháng, Chu tần đã mượt mà lên thấy rõ, bắt đầu chủ động đến trò chuyện cùng ta. Thấy ta ôm tiểu Hoàng tử trêu đùa, thỉnh thoảng nàng còn lộ ra vẻ thương cảm:

“Hoàng hậu nương nương, người không cần để tâm đến những lời đồn đãi vớ vẩn trong hậu cung. Người là thân di nương của tiểu Hoàng tử, sau này chờ Hoàng tử trưởng thành, nhất định sẽ hiếu thuận với người.”

Ý nàng ta là, dù ta chỉ là kẻ thế thân cũng đừng nên để trong lòng mấy lời gièm pha ấy.

Ha ha, nàng đúng là một người có tấm lòng nhân hậu.

Ta khẽ thở dài một tiếng:

“Chu tần, tuy ngươi lớn hơn bổn cung cũng chỉ vài tuổi nhưng trong mắt bổn cung ngươi cũng là một tỷ tỷ. Không giấu gì ngươi, Hoàng thượng trước đây đối với bổn cung rất tốt. Mỗi năm sinh thần của bổn cung, Hoàng thượng đều tặng ngọc bội.”

Nói rồi, ta cố tình để lộ một khối ngọc bội màu xanh biếc trên người. Chu tần vừa nhìn thấy, sắc mặt lập tức biến đổi. Nàng ta vốn là người không giỏi che giấu cảm xúc, nét mặt lập tức như vừa nuốt phải ruồi bọ.

Không sai…

Hoàng đế cũng từng tặng nàng ta một khối ngọc bội giống y như vậy. Mà miếng ta đang đeo, thật ra chỉ là bản khắc lại từ miếng ngọc của nàng, chứ không phải đích thân Hoàng đế ban cho.

Chu tần lộ vẻ ngượng ngùng, từ đó về sau rất ít nhắc tới Hoàng đế trước mặt ta, nhưng lại trở nên thân thiết với ta hơn nhiều. Nàng ta tuy tính cách thẳng thắn tuỳ tiện nhưng lại không phải kẻ ngốc. Chân tình hay dối trá, nàng ta tự khắc phân biệt được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nam-ay-cung-khuyet-khoa-chat-thanh-hoan/3.html.]

5.

Ngày tuyển tú nhanh chóng đã đến. Là Hoàng hậu, đương nhiên ta phải có mặt.

Hoàng đế thể hiện rõ sự thờ ơ, dường như chỉ dựa vào chức quan của đại thần tiền triều mà qua loa chọn lấy vài vị tiểu thư danh môn. Hắn vẫn luôn biểu hiện không hề hứng thú, cảm xúc không hề d.a.o động, cho đến khi một nhóm tú nữ khác được đưa lên.

Hoàng đế như chỉ tùy tiện chỉ tay một cái, chọn một nữ tử vận váy màu hồng nhạt:

“Thêm nàng ấy nữa đi. Hoàng hậu, nàng còn đề nghị nào khác không? Trẫm đều nghe theo nàng.”

Hoàng đế cụp mắt, nhàm chán nhấp ngụm trà. Nhưng rõ ràng ta cảm nhận được sự phấn khích và vui sướng dâng trào trong lòng hắn. Ta nhìn sang nữ tử váy hồng vừa được chọn, toàn thân lập tức lạnh toát, cơ thể khẽ run rẩy.

Là nàng ta!

Người từng làm Phi của Nhị hoàng tử - Sở Thuần.

Sau khi đích tỷ qua đời vì khó sinh, rất nhanh liền điều tra ra có liên quan đến Nhị hoàng tử. Mọi bằng chứng đều chỉ rõ chính Nhị hoàng tử đã sai người hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t đích tỷ. Tiên Đế nổi trận lôi đình, trị tội Nhị hoàng tử, giáng hắn thành thứ dân, đày đi ba ngàn dặm.

Vốn dĩ, Nhị hoàng tử cũng là lựa chọn tốt nhất trong cuộc đua trnah đoạt ngôi vị. Nhưng sau sự việc ấy nổ ra, hắn lập tức bị loại trừ.

Nửa năm trước, khó có thể thừa nhận nỗi đau mất đi đích tỷ, ta từng dẫn người đi tìm Nhị hoàng tử, toan trả thù. Cũng chính vào lần ấy, ta vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa phu thê hắn.

Nhị hoàng tử giận dữ mắng Sở Thuần:

“Tiện nhân! Ngươi hại ta thê thảm thế này! Ngươi và Thái tử quả thực tính kế âm hiểm độc ác đến mức này!”

Hôm ấy, ta nghe thấy hai người họ nhắc đến Thái tử, lòng ta chấn động không thôi, cứ đứng sững người như vậy cả hồi lâu. Sở Thuần không hề bị bắt giữ, nàng được người khác bảo vệ, còn lạnh lùng mỉa mai Nhị hoàng tử:

“Ta và Thái tử vốn tâm đầu ý hợp. Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, ngươi thua rồi. Cũng chẳng ai tin lời ngươi nói nữa đâu.”

Khi đó, ta còn chưa hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng dù có nghi ngờ nhưng vì chứng cứ quá ít ỏi nên không thể ghép lại thành toàn cục. Giờ phút này, ta đã hiểu rõ rồi!

Sở Thuần nay không còn là đích nữ của Sở gia mà lấy thân phận nữ tử Ôn gia nhập cung, hoàn toàn thay đổi diện mạo và thân phận.

Nửa năm trước, nàng và Thái tử rốt cuộc đã bày mưu tính kế những gì? Ta siết chặt chiếc khăn tay trong tay, móng tay bấu sâu vào da thịt lòng bàn tay, cơn đau khiến ta giữ được bình tĩnh, cố gắng không để lộ cảm xúc trước mặt mọi người.

Loading...