Mạt Thế: Phản Diện Nàng Luôn Giả Làm Thánh Mẫu - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:58:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước mắt Trì Anh bỗng sáng rực.
Có tác dụng!
Cô thấy phụ nữ tóc xoăn ăn hết một phần ba ổ bánh mì, cho con ăn nửa phần còn . Một chút ít còn sót ép xuống đệm.
Tấm chăn trải đất bẩn, nhưng lúc chẳng ai quan tâm đến điều đó.
Khi giấu xong phần bánh cuối cùng, phụ nữ khẽ ngẩng đầu Trì Anh, thấy ánh mắt cô long lanh dõi theo , lòng bỗng ấm lên.
Cô vội cúi đầu, che đôi mắt còn ướt nhòe vì nước mắt.
Thấy cô ăn xong, Trì Anh cũng lên, khom lưng, lặng lẽ rời khỏi góc phòng. Trong đêm tối, cách đó một xa, hầu như chẳng ai để ý tới hành động của cô, Trì Anh dễ dàng tiến đến bên cạnh một cô gái trẻ gầy.
Cô gái nhận Trì Anh, tưởng rằng cô chỉ đổi chỗ vì quen ngủ ở góc bẩn. Dù , từ góc của cô, Trì Anh giống như một tiểu thư từng chịu khổ ở mạt thế, việc quen ngủ ở chỗ bẩn cũng là điều bình thường.
Cô là vô ơn. Nếu hôm nay gì ăn, cô sợ thực sự sẽ đói c.h.ế.t. Người đưa cho cô một miếng ăn, dù yêu cầu gì, cô chắc chắn cũng từ chối.
Cô đó, gương mặt lạnh lùng, chờ Trì Anh đưa yêu cầu.
“Ừm…”
Bất ngờ, một miếng gì đó mềm mại nhét miệng cô.
Quá bất ngờ, cô giật , gần như phản xạ nôn , nhưng miệng và mũi nhanh chóng nhận thứ trong miệng là gì.
Đồ ăn! Và là bánh mì tươi mà cô lâu thấy!
“Shh…” Trì Anh đưa ngón tay lên môi hiệu im lặng.
Cô nán , cũng biểu cảm của cô gái, nhanh chóng tìm tiếp theo để phát đồ ăn.
[Điểm Thánh Mẫu +1, điểm tích lũy +100.]
[Điểm Thánh Mẫu +1, +1…]
Sau khi phát xong thực phẩm cho 13 phụ nữ trong khu an , điểm tích lũy của Trì Anh tăng hơn một nghìn điểm.
Khu an hình bán nguyệt khá lớn, bên trong phòng cố định. Khoảng cách giữa nam và nữ hơn mười mét, chia hai bên đông và tây, ban đêm nghỉ ngơi chỉ vài tấm ván sơ sài ngăn cách.
Còn nhóm của Cố Trì thì dựa bức tường phía bắc, vách ngăn, cách xa so với trong khu an .
Trì Anh do dự một chút, nhưng vẫn đến khu vực nam giới.
Dù ai cũng là “ác nhân” như chị gái , nhưng cảnh của họ hơn nhiều so với bên . Ít nhất họ đói đến mức khô xương nát thịt.
Cô vòng quanh nửa khu an , theo đường cũ trở , bên cạnh phụ nữ tóc xoăn.
“Rốt cuộc cô…”
Người phụ nữ lẽ đoán ý định của Trì Anh, định hỏi nhưng đó nghĩ ngợi và thôi .
Trì Anh lặng lẽ xuống bên cạnh cô, dịch phía mép tấm đệm xuống. Cô ngửa đầu, thấy xung quanh những tiếng xào xạc nhỏ, đó là âm thanh do khác nuốt thức ăn phát .
Cô thính giác , nên những âm thanh nhỏ như cũng rõ mồn một.
“Ê, ngửi thấy mùi thơm… giống như mùi bánh mì ?”
Phía bên vách ngăn, bỗng một giọng nam vang lên.
“À, hình như đó, từ phía tây truyền sang ?”
Phía tây chính là bên mà Trì Anh và đang ở.
“Này! Mấy cô bên đó, các cô lén giấu mấy đồ tiếp tế lấy từ chúng hả!”
Người Trì Anh quen, chính là “Báo Đốm” Lục Vân Phi mắng ban ngày hôm nay.
Tim cô chợt đập nhanh, nhíu mày, đắn đo nên dùng cục băng b.ắ.n thẳng mấy đó để họ bất tỉnh .
Cô năng lực thủy hệ, tuy việc kết băng dễ, nhưng với thực lực của cô thì tạo vài cục băng là chuyện khó.
suy nghĩ một hồi, Trì Anh thôi . Nếu chẳng may cô kiểm soát lực và đ.á.n.h c.h.ế.t thì sẽ rắc rối lắm.
“Hừm, còn ngửi thấy là bên các cô đấy! Lại là mấy cô lén lấy tiếp tế từ Liên Minh, giữa đêm khuya mà ăn hả?”
Người lên tiếng là một phụ nữ.
Trì Anh ngạc nhiên về phía phát giọng , nhưng vì giọng còn xa, cô cũng rõ đó là ai.
“Gì cơ, giờ lấy đồ tiếp tế của chúng đủ ? Giờ giữa đêm, ngủ cũng mấy cầm nhiều phần nghi ngờ ?” Lần là giọng một cô gái trẻ.
Cô gái bật , tiếp tục : “Có nhất định lật mấy tấm vách , đêm hôm canh chúng mới chịu thỏa mãn ?”
Đôi mắt Trì Anh mở to tròn xoe. Người khác rõ, nhưng cô thì rõ. Cô rõ ràng khi cô gái , cô ăn uống hăng, bây giờ vẻ uất ức, oán giận thế ?
[Cái kiểu diễn xuất … đặt thời khi mạt thế xảy , chắc chắn đoạt giải luôn.] Hệ thống cũng nhịn mà thốt lên một câu.
“Trước khi các cô , chẳng lẽ nên kiểm tra xem ai mới là kẻ trộm mấy ngày ? Trộm kêu bắt trộm thì , nhưng đừng tưởng đều ngu ngốc.” Giọng rõ ràng trầm hơn hai giọng , là một phụ nữ khác đang bế con.
Trì Anh thì thầm hỏi: “Ai là kẻ trộm ?”
“Chính là , ban ngày còn đ.á.n.h với trong đội các cô, ‘Báo Đốm’. Mấy ngày , nửa đêm lén lấy ba miếng bánh nén và sữa ngũ cốc, ăn gần hết thì phát hiện.”
Người phụ nữ tóc xoăn khẽ tặc lưỡi một tiếng.
“Phì, mấy thứ đó đủ cho vài ăn cả ngày .”
“Đồ xạo! …” Báo Đốm đỏ mặt, phản bác.
“Báo Đốm, thôi thôi. Thời nay còn bánh ? Chắc mấy đó đói quá, đầu óc lơ mơ, còn nhảm nữa, hahaha!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/mat-the-phan-dien-nang-luon-gia-lam-thanh-mau/chuong-10.html.]
Đây là cách để cho một lối thoát.
Người phụ nữ tóc xoăn thở phào.
Xong , qua khỏi .
Cô lo lắng vỗ cái khăn quấn, đứa trẻ trong đó ngủ say.
Hôm nay trốn , ngày mai thì ? Chỉ cần mấy Báo Đốm nắm đồ tiếp tế, thì những như họ sẽ bao giờ cơ hội sống sót…
Cô về phía Trì Anh, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng.
…
Ngày hôm .
Cố Trì thức dậy sớm, thu dọn đồ đạc. Anh lấy bàn chải đ.á.n.h răng từ trong ba lô, bôi kem đ.á.n.h răng, chuẩn tìm chỗ rửa mặt.
Dù là mạt thế, nhưng trong điều kiện đảm bảo sinh hoạt cơ bản, vẫn định từ bỏ bản năng bình thường để giữ vệ sinh.
Rửa mặt xong, qua các đồng đội vẫn đang say giấc, đ.á.n.h thức họ. Trời còn tối, xuất phát lúc quá sớm, tầm cũng rõ ràng.
Anh vòng quanh khu an để quan sát.
Trong tòa bán cầu, xung quanh vài cái thang, leo lên sẽ kết nối với những cửa sổ và cửa sắt bên ngoài.
Chán rảnh, Cố Trì dậy. Anh tìm thang gần nhất, leo lên, mở cửa sổ hít khí trời. Hai chiếc xe của họ đậu ngay phía .
Trời vẫn tối, trăng lờ mờ, ánh sáng lạnh vẫn treo cao, lớp mây dày che khuất, khiến nó trông sáng hơn bình thường.
Cố Trì bỗng nghĩ đến Trì Anh. Nhận điều , nhíu mày, lòng bực bội.
Hít một khí sớm mai ẩm ướt, nghiến răng tự nhủ:
Anh thể bảo vệ tất cả , càng thể cứu tất cả .
Cốc cốc.
Có tới.
Cố Trì , thấy một phụ nữ từ khu an leo thang lên phía . Anh quen cô.
Người phụ nữ chỉnh mái tóc xoăn rối, mím môi, như điều gì đó.
“Có việc gì ?”
“Nếu các chuẩn , thể cho cô gái đó cùng ?”
Cố Trì sững, hiểu tại cô đưa yêu cầu . Anh hạ mắt, : “Xin , nhưng thể đưa cô cùng.”
“Cô còn mạnh hơn tưởng nhiều…” Người phụ nữ nghĩ tới việc Trì Anh hôm qua lấy thức ăn từ đó, chắc nịch.
Cô chắc chắn rằng cô gái nhỏ chính là năng lực đặc biệt mà đồn đại.
“Xin .”
“Dù thể đưa cô cùng, xin các ít nhất hãy đưa cô đến khu B …” cô sốt ruột, “Cô gái đó ở đây, hậu quả , các chắc còn rõ hơn .”
Với ngoại hình và vóc dáng như , sớm muộn gì cũng sẽ mấy kẻ tính toán dòm ngó.
Cố Trì nắm chặt tay. Anh gì, vòng qua phụ nữ và thẳng xuống thang.
“Đội trưởng!” Lục Vân Phi thấy tiến tới, reo hò vui mừng.
Tiếng gọi đ.á.n.h thức vài đàn ông xung quanh khu phía đông. Bị giật , họ lầm bầm mấy câu c.h.ử.i nhỏ.
Lục Vân Phi cũng nôn nóng quá, kiểm soát âm lượng, giờ thì cợt nhả, hề hề với mấy đ.á.n.h thức: “Xin nha.”
Cố Trì cũng thấy lạ tại hưng phấn đến , tiến gần mới nhận phía Lục Vân Phi còn một , che mất nửa .
Trì Anh thấy , cong khóe môi: “Chào buổi sáng.”
Cố Trì dừng một nhịp.
“…Chào buổi sáng.”
“Anh Cố, thật sự định đưa cô ?” Tống Thi bước đến bên, giọng nhẹ nhàng, nhưng ẩn ý đồng tình.
Cố Trì ngẩng mắt.
“Ai với cô ?”
Mắt Tống Thi hướng về Trì Anh, ý tứ rõ ràng.
“Ai bảo cô rằng định đưa cô ?”
Trì Anh bàng hoàng, cảm thấy giọng điệu của Cố Trì gì đó , nhưng cô chỉ thể trả lời thật: “Người chị ngủ cùng với … là bảo .”
“Đội trưởng, chuyện gì ?” Lục Vân Phi thắc mắc.
“Chẳng lẽ, Cố gọi cô ?” Tống Thi đoán .
Cố Trì đáp, chỉ chăm chú Trì Anh.
Cô như nhận điều gì, ngây , đôi mắt đầy bối rối, nhưng nhanh chóng chuyển thành sáng tỏ. khóe môi cong hề đổi, gương mặt cô cũng từng lộ chút thất vọng nào, chỉ im lặng chấp nhận thực tế bỏ một nữa.
Cố Trì bỗng bực , .
…
giuadongtrotan
“Theo .”