Ly Hôn - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-10-10 16:08:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế Trường với khác xong sang với , cô cảm thấy ghê tởm, cô sẽ nôn mất.

 

“Hừ, buông cô ? Cô vốn là của !”

 

Thế Trường ôm chặt lấy Minh Châu, cũng cưỡng ép cô nữa, trong lòng đầu sinh cảm giác quá đáng ?

 

chẳng cô yêu ? Anh âu yếm cô thế vui mới đúng chứ?

 

Minh Châu liều mạng đẩy Thế Trường , càng ôm chặt cô hơn, hai giằng co mãi cho khi cô còn sức lực nữa mới nới lỏng vòng tay.

 

Thế Trường hôn lên đôi mắt sưng đỏ còn vương nước mắt của Minh Châu, đó nhẹ nhàng hôn lên hàng mi của cô, vị mặn truyền đầu lưỡi, trái tim vô cùng khổ sở.

 

Từ khi mất trí nhớ, Minh Châu từng đối xử dịu dàng như , bao nhiêu uất ức lập tức như nước lũ tràn bờ đề trào ngoài, cô há to miệng òa .

 

Thế Trường luống cuống ôm Minh Châu lòng, đó nhẹ giọng thì thầm bên tai cô:

 

“Không .”

 

Minh Châu cũng ngừng , cô tỏ yếu đuối mặt Thế Trường nhưng cô thể điều khiển tuyến lệ của .

 

Thế Trường cô khó chịu cũng nặng lời, chỉ yên lặng ôm cô gì.

 

Không bao lâu Minh Châu ngủ trong vòng tay của Thế Trường, nhỏ giọng kêu giúp việc thu dọn phòng tân hôn đó bế cô qua đó nhẹ nhàng đặt cô lên giường.

 

Vừa Khả Phương giường uốn éo diễn kịch, cảm thấy sắp nôn đến nơi, nhưng đổi thành Minh Châu, lòng vô cùng vui sướng.

 

Hiện tại Minh Châu còn kháng cự như ngày hôm qua, điều khiến hài lòng.

 

Quần áo của cả hai cởi sạch, Thế Trường ôm chặt lấy cô gái nhỏ, phía động một chút, ngay đó bộ vật nam tính đều bao trọn bởi vách thịt mềm mại.

 

Lần l..m t.ì.n.h , Thế Trường dùng hết sức lực của để yêu thương Minh Châu.

 

Sau khi phát tiết xong, cô cũng hôn mê bất tỉnh.

 

Hôm mặt trời lên cao Thế Trường mới tỉnh.

 

Cơ thể đạt đến đỉnh khiến cảm thấy vô cùng khoan khoái, đang định trở dậy thì đột nhiên phát hiện đang ôm Minh Châu trong ngực.

 

Đầu lông mày của lập tức nhíu , từng nghĩ sẽ cho phép Minh Châu ngủ qua đêm trong phòng của , bởi vì nên nhận rõ vị trí của bản .

 

Người ôm n.g.ự.c ngủ nên là cô.

 

Thế Trường bực bội vỗ vỗ đầu , nên vì thấy Minh Châu đáng thương mà nhất thời mềm lòng như .

 

Không , thể vì mê cơ thể của cô mà mất hết lý trí.

 

Ánh mắt của Thế Trường tối đen , đó dứt khóa đạp Minh Châu đang còn say ngủ xuống giường.

 

Minh Châu lập tức bừng tỉnh ngơ ngác Thế Trường, cô đau nhức thôi, đêm qua thật sự quá mạnh bạo .

 

“Anh Thế Trường, ?”

 

Thế Trường sửng sốt, mới thấy gì? Cô gọi Thế Trường? Còn gọi đến tự nhiên như nữa, cô cho rằng ngủ với một đêm là trái tim của ?

 

là mơ mộng hão huyền mà!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ly-hon-tgxm/chuong-9.html.]

nhiều , gọi như !”

 

Nghe tiếng quát của Thế Trường, lúc Minh Châu mới tỉnh táo , cô cụp mắt xuống buồn bã :

 

“Xin , em quên mất.”

 

Nhìn dáng vẻ mất mát vô tội của cô, trong lòng Thế Trường càng thêm bực bội.

 

Rõ ràng thủ đoạn âm hiểm đầy , cô bày bộ dạng cho ai xem?

 

“Cút ngoài cho !”

 

Một giọt nước mắt chua xót rơi xuống, Minh Châu cầm lấy quần áo sàn mặc xoay bước khỏi phòng.

 

Tùy rằng đau lòng là thế nhưng cô dám phản kháng mệnh lệnh của Thế Trường, bởi vì bây giờ còn giống , cô sợ nếu cô phật ý thì sẽ trả thù một cách điên cuồng.

 

Trong phòng chỉ còn một , Thế Trường ngã xuống gối nhắm chặt hai mắt , đầu óc vô cùng hỗn loạn.

 

Anh đối xử với Minh Châu như thế là đúng sai, hai luồng suy nghĩ cứ đ.á.n.h mãi khiến đầu như nổ tung .

 

Đột nhiên một giọng mỉa mai truyền tới:

 

“Ôi trời ơi, rốt cuộc Trường nhà cũng dậy .”

 

Khả Phương tựa cạnh cửa nhướng mày trêu tức Thế Trường.

 

Anh nhíu mày ghét bỏ hỏi:

 

“Sao cô còn nữa?”

 

“Tại em ? Anh bỏ tiền thuê em tới để chọc tức Minh Châu mà, nhiệm vụ còn thành, em thể chứ?”

 

Chọc tức Minh Châu?

 

Nhớ đến dáng vẻ ướt đẫm đáng thương hôm qua của Minh Châu, nghĩ thành vượt cả mong đợi luôn , vì thế bèn :

 

“Không cần nữa, cô .”

 

Khả Phương khoanh tay ngược nhếch môi nhạo:

 

“Mặc dù em mục đích gọi em tới để diễn kịch cho Minh Châu xem là gì, nhưng cảm thấy để ý cô quá mức ?”

 

Câu trực tiếp giẫm đuôi của Thế Trường, xù lông quát lớn:

 

“Cô bậy gì đó? Sao thể để ý loại như cô chứ?”

 

“Vậy ? Nếu thế thì còn gì hơn.”

 

Trào phúng trong mắt Khả Phương càng thêm nồng đậm, cô nhận Thế Trường còn tuyệt tình với Minh Châu như lúc ở hiện trường hôn lễ, đây điều mà cô thấy.

 

Cho dù cô thể bám Thế Trường thì cũng đến lượt con nhỏ Minh Châu .

 

Vì thế cô bò lên giường, đáy mắt quyến rũ.

 

vở kịch nên kết thúc sớm như .”

 

Loading...