Ly Hôn - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-10-10 16:08:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế Trường lập tức xụ mặt quát:
“Để ly rượu xuống.”
Cạch!
Minh Châu đặt mạnh ly rượu xuống bàn, lạnh lùng :
“Dạ dày của , nên uống rượu sáng sớm. nếu c.h.ế.t nhanh thì cứ uống .”
Dứt câu cô xoay trở phòng của .
Thế Trường híp mắt theo bóng lưng của cô, răng nghiến chặt .
Anh đưa Khả Phương về nhà là chọc tức Minh Châu, ai kêu hôm qua cô thờ ơ với .
Anh cho cô thấy khác hầu hạ như thế nào, ngờ phản ứng của cô thú vị đến .
Khả Phương kế bên nũng nịu :
“Anh xem bộ dáng cá c.h.ế.t của cô kìa!”
Khả Phương cực kỳ đắc ý, hừ, vợ chính thức thì , còn cũng cô chọc tức c.h.ế.t?
Thế Trường lạnh lùng liếc xéo Khả Phương một cái, hạ giọng :
“Đừng quên giao dịch giữa chúng , cho công việc của .”
Dứt lời Thế Trường ghét bỏ đẩy Khả Phương , đó lấy tay phủi phủi áo, thật giống như ôm rác rưởu dơ bẩn .
Sắc mặt của Khả Phương xanh mét, cô cố gắng rặn một nụ :
“Đương nhiên, em nhớ kỹ mà.”
“A a a... Đừng mà Thế Trường...”
“Nhẹ một chút... hức... ưm...”
Trong phòng ngủ truyền từng tiếng rên rỉ mờ ám.
Thế Trường lạnh lùng Khả Phương tự biên tự diễn ở giường, trong lòng buồn nôn c.h.ế.t.
“Cô thể đừng rên d.â.m đ.ã.ng như ?”
“Không rên thì kích thích cô chứ? A a a a... Thế Trường...”
Mặt mày Thế Trường đen thui, tay nổi từng lớp da gà. Anh thật sự từng thấy ai rên la kinh tởm như phụ nữ cả.
Khả Phương Thế Trường cách giường xa hai mét, trong lòng vô cùng nôn nóng.
“Anh Thế Trường, là chúng thật .”
Cô cởi váy của xuống, cô thể nảy nở quyến rũ của phụ nữ phơi bày trong khí.
Khả Phương bỏ qua cơ hội , chỉ cần khiến Thế Trường thỏa mãn, về cô sẽ một bước lên mây ngay, cho dù chỉ là tình nhân thì cô cũng cao quý hơn cả khối .
đáp cô chính là vẻ mặt ghét bỏ của Thế Trường, lạnh lùng :
“ ngại ném cô khỏi nhà .”
Khả Phương lập tức ủ rũ cụp đuôi.
“Không thì thôi, hung dữ quá hà...”
Sau đó Khả Phương hóa đau thương thành sức mạnh, cô càng rên to hơn, trong lòng thầm nghĩ nếu cô dễ chịu thì Minh Châu cũng đừng hòng vui vẻ.
“A a a a a... Thế Trường đừng chạm chỗ đó... ưm...”
Thế Trường Khả Phương uốn éo như con lăng quăng giường, trong lòng thầm hối hận khi tìm loại đến kích thích Minh Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ly-hon-tgxm/chuong-8.html.]
Anh thật sự điên !
Minh Châu tựa lưng vách tường, cô liều mạng bịt chặt lỗ tai của cố gắng để bản thấy âm thanh đáng hổ ở phòng ngủ bên cạnh.
Không cô từng nghĩ đến việc Thế Trường sẽ quan hệ với khác, nhưng cô ngờ màng cảm nhận của cô mà mang phụ nữ khác phòng tân hôn của và cô chuyện đội bại .
Minh Châu tiếng rên của Khả Phương mà trái tim đau như ai cắt m.á.u chảy đầm đìa, nỗi đau khủng bố khiến cô hít thở thông.
Tiếng rên ở phòng bên cạnh càng lúc càng lớn, cảm xúc của Minh Châu cũng từng chút vỡ nát.
Nước mắt tuôn rơi như mưa, cô cố gắng che miệng của , sợ bản phát tiếng thì chút lòng tự trọng cuối cùng cũng sẽ ném xuống chân giẫm bẩn.
Minh Châu vịn chặt cạnh giường chống đỡ dậy đó lê từng bước chân nặng nề bước phòng tắm.
Cô mở tất cả vòi nước lên lấn át bộ âm thanh xung quanh.
Tại đây, cô rốt cuộc cũng kìm nén nữa mà òa , tiếng của cô nứt nở tuyệt vọng, trái tim quá đau, thể đau đến mức chứ?
Bên , Thế Trường ẩn ẩn thấy tiếng của Minh Châu thì lập tức dậy.
Anh ngờ Minh Châu phản ứng lớn như thế, vì vội vàng mở cửa phòng ngủ ngoài.
Khả Phương vội lên tiếng:
“Nếu qua đó chẳng kế hoạch sẽ sụp đổ hết ?”
Thế Trường trợn trừng mắt cô , nghiến răng quát:
“Cút ngay!”
Thế Trường bên ngoài phòng của Minh Châu, thấy bên trong đều là âm thanh xả nước, nhưng cũng lấn át tiếng nấc nghẹn của cô.
Anh cô thích , bất chấp tất cả để gả cho . chung quy cũng là do gia đình cô sa sút tìm chỗ dựa mới mà thôi.
Không ngờ Minh Châu vì một trò đùa của mà đau lòng đến mức , ít nhất cũng xác định cô thật lòng yêu .
“Minh Châu, mau mở cửa cho !”
Thế Trường lạnh mặt đập cửa, hiện tại Minh Châu thích , con sắt đá, cũng nỡ giẫm đạp tình cảm của lòng bàn chân.
bên trong động tĩnh, chỉ tiếng nấc nghẹn truyền mà thôi.
“Minh Châu! Có gì ? Mau mở cửa!”
Thế Trường lắc mạnh tay nắm, nhưng cửa Minh Châu khóa trái, cách nào mở .
Vài giây , bên trong phòng truyền giọng nghẹn ngào của Minh Châu:
“Thế Trường, , cầu xin đó.”
Thế Trường nhíu mày, trong lòng sinh cảm giác bồn chồn lo lắng.
Anh dùng hết sức đá cửa, “rầm” một tiếng, cửa va vách tường, vội vàng xông bên trong phòng tắm.
Tới nơi, chỉ thấy Minh Châu bệt sàn nhà, ướt đẫm, đôi mắt sưng đỏ vì quá nhiều, đôi môi cũng cô c.ắ.n đến bật máu, trông dáng vẻ cực kỳ chật vật khó coi.
Thế Trường thấy , trái tim khẽ nhói lên một cái.
Anh kéo cô lòng n.g.ự.c của , đó phủ kín đôi môi tái nhợt của cô.
Đầu óc của trống rỗng, chỉ lưu một suy nghĩ đó chính là hôn cô, cô.
Anh gặm c.ắ.n đôi môi của cô một cách thô bạo.
Minh Châu chỉ cảm thấy đau đớn tủi nhục, nước mắt trào như mưa, cô lắc đầu đẩy , nỉ non cầu xin:
“Thế Trường, xin buông em mà, em thật sự chịu nổi hu hu...”