Ly Hôn - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-10-10 16:08:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế Trường ôm Minh Châu đặt lên ghế phụ xe , đó duỗi tay kéo đai an cho cô.

 

“Là ai đó?”

 

Minh Châu đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng đẩy đang động chạm cơ thể của .

 

Thế Trường Minh Châu đẩy va cốp xe, đầu ẩn ẩn đau, đôi mắt của híp lộ sự nguy hiểm.

 

Bây giờ phụ nữ mới sợ ? Là ai ngủ say như c.h.ế.t? Còn dám đẩy , đúng là chán sống mà!

 

Nhìn dáng vẻ khinh hoảng thất thố của cô, hiểu trong lòng khó chịu.

 

Anh nắm chặt cằm của cô, trong đầu bỗng sinh trò đùa ác ý, vì thế cúi đầu ngậm lấy cánh môi của cô. Anh khi cô sợ hãi sẽ trông như thế nào.

 

Hàm răng của Minh Châu nhanh chóng cạy , đầu lưỡi mềm mại của đối phương càn quét khắp khoang miệng của cô.

 

kỳ lạ là Minh Châu phản kháng, thậm chí tay còn vịn lấy bả vai của đón lấy nụ hôn .

 

“Ngay cả phản kháng cũng , cô rẻ mạt đến ?”

 

Thế Trường tức giận nghiến răng buông lời sỉ nhục:

 

“Có mặc kệ là ai, chỉ cần là đàn ông thì cô đều dạng chân cho chơi ?”

 

Minh Châu vô cùng bình tĩnh những lời trào phúng của Thế Trường, hóa mắng nhiều, cô cũng sẽ chai lỳ đau lòng.

 

:

 

“Thế Trường, em .”

 

“Nói dối! còn mở miệng thì ?”

 

“Sao chứ?”

 

Minh Châu khổ.

 

“Mùi hương của , xúc cảm của , bộ thuộc về , lẽ đời cũng chỉ em rõ mà thôi.”

 

Thế Trường nhăn mặt, phụ nữ nổi điên nữa .

 

Từ khi mất trí nhớ, cô luôn những lời khó hiểu, rõ ràng tất cả họ hàng nhà đều cô vô sỉ ích kỷ, ngay cả Minh Ngọc cũng cô ức h.i.ế.p nhiều , thế mà bây giờ cô như và cô từng yêu .

 

Anh tức giận bóp cổ của cô, hạ giọng cảnh cáo:

 

“Đừng mà ăn bậy bạ!”

 

Minh Châu im lặng nghiêng mặt , cô sẽ tin, cớ còn ôm hy vọng đổi suy nghĩ của chứ?

 

Thấy Minh Châu như , Thế Trường càng phẫn nộ, trong lòng chán ghét cô đến cực điểm.

 

Vừa điên lo lắng cho hạng đê tiện vô liêm sỉ nảy?

 

Loại trăm phương ngàn kế hãm hại khác như cô hề đáng quan tâm lo lắng.

 

Thế Trường tăng thêm lực độ ở tay, mặt của Minh Châu ngày càng đỏ lên, cô há miệng cố hít lấy khí, cổ họng đau đớn như bẽ gãy.

 

Ngay khi Minh Châu sắp ngất , Thế Trường rốt cuộc cũng buông tay, thèm cô lấy một cái trở về ghế lái phóng nhanh về nhà.

 

Về tới nhà, bật sáng bộ đèn trong phòng khách, ánh sáng đến quá bất ngờ khiến đôi mắt của Minh Châu đau buốt, lệnh:

 

“Đi tắm , dơ bẩn c.h.ế.t!”

 

Minh Châu gì lặng lẽ bước phòng tắm, ngăm trong bồn nước cảm nhận sự mệt mỏi đến từ tinh thần và thể xác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ly-hon-tgxm/chuong-7.html.]

 

“Sẽ một ngày nhớ thôi.”

 

Minh Châu tự thôi miên bản .

 

Tình yêu lúc của hai quá , cô từ bỏ sớm như , nếu lỡ như cô rời nhớ thì ?

 

Chung quy vẫn mang quá nhiều tiếc nuối, dễ dàng buông tay.

 

Đêm đến, Thế Trường đè lên Minh Châu, thô bạo xâm chiếm cơ thể của cô, rõ ràng ghét cô tận xương tủy nhưng cơ thể vô cùng ham cô.

 

Mâu thuẫn như thế khiến phát điên.

 

Thế Trường rong ruổi Minh Châu, coi cô thành công cụ mà sức phát tiết.

 

Minh Châu phản kháng, cô như cái xác hồn yên lặng chịu đựng mặc gì thì .

 

Thấy cô như , trong lòng Thế Trường bực bội bất an, nhếch môi châm chọc:

 

“Đây là tình yêu mà cô Minh Châu? Cô cảm giác đang l..m t.ì.n.h với xác c.h.ế.t đấy.”

 

Minh Châu mở to mắt tức giận c.ắ.n răng :

 

“Thế Trường, quá đáng lắm!”

 

“Hừ, còn thể quá đáng hơn nữa kìa!”

 

Thế Trường thúc mạnh tận cùng bên trong cơ thể của Minh Châu, hề quan tâm cô đau đớn đến mức nào, chỉ bản thỏa mãn mà thôi.

 

Đêm, còn dài...

 

Sau khi xong việc, Minh Châu thẫn thờ khập khiễng đến ổ chó, Thế Trường từng cô chỉ xứng ngủ ở chỗ thôi.

 

Thế Trường trong phòng , đầu lông mày cau thật chặt, đó lệnh cho quản gia đưa cô đến phòng cho khách ngủ.

 

Nằm trong chăn nệm ấm áp, trái tim cô vô cùng lạnh giá.

 

Đây là ngày thứ hai khi cô kết hôn, phòng tân hôn vốn dành cho cô cũng phép qua đêm, nhưng , ít chỗ hơn ổ ch.ó nhiều.

 

Làm thể quá tham lam.

 

...

 

Sáng hôm , một vị khách mời mà tới xuất hiện trong nhà Thế Trường.

 

Minh Châu cực kỳ thấy .

 

là Khả Phương, trong hôn lễ của cô, cô hề nể nang ai dính chặt lấy Thế Trường, mà lúc đó chẳng những đẩy cô còn ôm cô lòng, trực tiếp biến cô thành trò trong mắt quan khách.

 

Sắc mặt của Minh Châu tái nhợt Khả Phương ôm lấy cánh tay của Thế Trường rót rươu cho .

 

“Thế Trường, uống chút rượu .”

 

Thế Trường mỉm há bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, ánh mắt chằm chằm Minh Châu.

 

Giờ phút mặt Minh Châu lộ vẻ khó chịu, dày của Thế Trường , đây cô phí nhiều công sức mới khiến khá hơn, mà bây giờ dung túng Khả Phương rót rượu cho .

 

Cô hùng hổ bước tới đoạt ly rượu trong tay Thế Trường, sắc mặt trông vô cùng tức giận.

 

Khả Phương khẽ cong môi châm chọc:

 

“Thế Trường, em ở đây lắm , chọc ai đó vui .”

 

Loading...