Lưu thị thấy hai chị em to nhỏ, ngẩng đầu lên quệt nước mắt, giọng vẫn còn giận dỗi nhưng ai cũng chỉ là lời lẫy: "Hừ! Đáng lẽ nên cho chúng nó ăn bữa tối nay! Đói cho c.h.ế.t ! Còn bé tí mà dám đạp hư lương thực như thế, quản giáo thì còn thể thống gì!"
Nói thì , nhưng bà vốn thương con như , chẳng hề thiên vị, lời cũng chỉ là lúc nóng giận.
Năm con cứ thế trầm mặc, gian nan dọn dẹp cái sân ánh chiều tà ảm đạm. Mãi đến khi tia sáng cuối cùng màn đêm nuốt chửng, bọn họ mới nhặt hết những hạt kê thể nhặt .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sọt hạt kê mưa xối ướt đẫm để riêng một góc, dính bết thành một cục, mà lo lắng. Tống Thanh Việt cũng đem bó cao lương gặt vội, cũng ướt sũng, treo lên chỗ thoáng gió mái hiên. Những bông cao lương đỏ tươi no tròn nhỏ nước tong tỏng, giữa ráng chiều trông như những ngọn lửa đông cứng.
"Phải treo lên cho ráo, nếu ướt thế mốc meo hết." Nàng thở dài, xong xuôi việc mới thấy cả rã rời.
lúc , ngoài cổng truyền đến giọng oang oang quen thuộc của thím Tống: "Ôi chao, Việt Việt, thím Lưu, tối thế mà nhà nổi lửa nấu cơm? Tối om om thế , bận việc gì đấy?"
Thím ăn cơm xong bộ sang chơi, tay còn cầm cái đế giày đang khâu dở, định tối nay cùng Lưu thị việc may vá và trò chuyện.
Bước sân, nương theo ánh sáng lờ mờ, thím thấy sọt thóc ướt dính bùn khác thường mái hiên, thấy mấy con lấm lem bùn đất, vẻ mặt mệt mỏi, cùng hai đứa nhỏ mắt sưng như quả đào, liền hiểu bảy tám phần.
"Ối giời ơi! Thế là... là ? Sao thóc lúa ướt thế ?" Thím Tống kinh ngạc hỏi.
Lưu thị thấy bà, như tìm nơi trút bầu tâm sự, đau lòng tức giận kể đầu đuôi câu chuyện: "...Chính là tại hai cái thằng nghiệp chướng lo ! Bảo chúng nó trông thóc, kết quả chạy chơi hoang! Nếu Khê Khê với Việt Việt chạy về kịp thì cả cái sọt ngâm nước hết! Thật là thiếu đòn mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-160.html.]
Thím Tống ghé sát sọt kê ướt, dùng tay bới thử, cau mày: "Ái chà chà, cái gay go đây... Nhìn xem, dính cả bùn ! Hơi ẩm nặng quá! xem sắc trời hôm nay, mây đen vần vũ, ngày mai chừng vẫn mưa dầm! Chỗ mà khô ngay thì thế nào cũng nảy mầm cho xem!"
"Nảy mầm ư?" Lòng Lưu thị càng chùng xuống.
"Chứ còn gì nữa! Ướt thế , nhiệt độ ấm, chỉ hai ba ngày là mọc mầm ngay!"
Thím Tống là nông lão luyện, kinh nghiệm đầy : "Mà nảy mầm thì lương thực nữa, ăn nổi !"
Lời như sét đ.á.n.h ngang tai, mặt Lưu thị càng thêm tái nhợt.
Tống Thanh Việt , suy tư một chút : "Nếu ngày mai thời tiết , con thử dùng than củi lò gốm hôm nọ hong khô xem ? Biết cứu vãn ít nào ít nấy?"
Thím Tống lắc đầu: "Hong á? Nhiều thế , ướt đẫm từ trong ngoài, khó hong lắm. Lửa to quá thì hỏng, lửa nhỏ thì ngoài khô trong ướt, càng dễ mốc. Mà tốn củi lửa công sức, đáng."
Bỗng nhiên, thím đổi giọng, những hạt kê tuy ướt nhưng vẫn no tròn chắc nịch, mắt sáng lên: "Ấy! cái ý ! Chỗ kê nếu thật sự nảy mầm thì cũng đừng vứt! Giữ lúa giống !"
"Làm giống ư?" Cả Tống Thanh Việt và Lưu thị đều ngẩn thím.
" !" Thím Tống vỗ đùi, "Mọi chắc , vùng Lĩnh Nam khí hậu ấm áp, mưa nhiều, một năm thể trồng hai vụ lúa! Gặt lúa sớm xong, còn thể tranh thủ trồng thêm một vụ lúa mùa (lúa vụ muộn)! Đám lúa trồng ở ruộng trũng nhà thím Lưu đây là loại nhất, hạt nào hạt nấy chắc nịch. Nếu nảy mầm thì chính là lúa giống thượng hạng!"
Thím càng càng thấy ý tưởng : "Chờ mai bảo ông nhà với trong thôn! Nhà nào trồng lúa mùa thì mang thóc khô phơi kỹ của nhà sang đổi lấy thóc nảy mầm của nhà thím giống! Như nhà thím thiệt, lương thực khô ăn, mà bà con cũng giống ! Vẹn cả đôi đường! Mọi thấy ?"
Đề nghị giống như tia nắng xuyên qua mây mù, lập tức xua tan nỗi phiền muộn trong lòng Lưu thị!