Kỵ Sĩ Và Ánh Sao Của Riêng Mình - 9
Cập nhật lúc: 2025-05-10 04:27:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 9: Người Thắp Đèn
Trọng Khang biết rằng đây là một cái bẫy, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh phải cứu Minh Châu. Anh tập hợp Khang Duy và một số người đáng tin cậy, lên kế hoạch giải cứu Minh Châu.
"Chúng ta không thể báo cảnh sát." Trọng Khang nói. "Bọn bắt cóc đã cảnh báo, nếu chúng ta báo cảnh sát, chúng sẽ g.i.ế.c Minh Châu."
"Vậy chúng ta phải làm gì?" Khang Duy hỏi.
"Chúng ta phải tự mình giải cứu cô ấy." Trọng Khang nói. "Chúng ta sẽ chuẩn bị tiền chuộc, nhưng chúng ta cũng sẽ chuẩn bị một đội quân nhỏ để tấn công bọn bắt cóc."
Trọng Khang và Khang Duy lên kế hoạch chi tiết. Họ sẽ sử dụng một máy bay trực thăng để tiếp cận địa điểm giao tiền từ trên không. Họ sẽ bố trí các tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa xung quanh khu vực để yểm trợ. Họ sẽ sử dụng thiết bị nghe lén để theo dõi hành động của bọn bắt cóc.
Trọng Khang đến ngân hàng để rút tiền. Anh mang theo một chiếc vali lớn, bên trong chứa đầy những tờ đô la mệnh giá lớn. Anh cảm thấy trái tim mình thắt lại khi nghĩ đến Minh Châu. Anh không biết cô đang ở đâu, cô có an toàn hay không. Anh tự hứa với lòng mình rằng anh sẽ cứu cô bằng mọi giá.
Trong khi Trọng Khang đang chuẩn bị tiền chuộc, Minh Châu đang cố gắng tìm cách trốn thoát. Cô đã quan sát bọn bắt cóc trong suốt thời gian bị giam giữ. Cô nhận thấy rằng chúng khá lơ là, chúng không canh giữ cô cẩn thận. Cô quyết định lợi dụng sơ hở này để trốn thoát.
Một buổi tối, khi bọn bắt cóc đang ngủ say, Minh Châu bắt đầu cởi trói. Cô đã phải rất cố gắng để có thể cởi được những sợi dây thừng chắc chắn. Sau khi cởi trói xong, cô nhẹ nhàng mở cửa phòng và lẻn ra ngoài.
Cô đi dọc theo hành lang tối tăm, cố gắng không gây ra tiếng động. Cô biết rằng nếu bọn bắt cóc phát hiện ra, cô sẽ không có cơ hội trốn thoát.
Cô đến được cửa chính. Cô nhẹ nhàng mở cửa và bước ra ngoài. Cô chạy thật nhanh vào rừng, hy vọng sẽ trốn thoát khỏi bọn bắt cóc.
Nhưng bọn bắt cóc đã phát hiện ra sự trốn thoát của cô. Chúng đuổi theo cô, b.ắ.n s.ú.n.g vào không trung.
Minh Châu sợ hãi, cô chạy nhanh hơn. Cô vấp ngã nhiều lần, nhưng cô vẫn cố gắng đứng dậy và chạy tiếp. Cô biết rằng cô không thể dừng lại, nếu không cô sẽ bị bắt lại.
Trọng Khang và Khang Duy đến địa điểm giao tiền. Họ hạ cánh bằng máy bay trực thăng cách đó không xa. Họ bố trí các tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa xung quanh khu vực. Trọng Khang mang theo chiếc vali đựng tiền, tiến về phía căn nhà hoang.
Anh đến trước cửa căn nhà. Anh gọi lớn: "Tôi đã đến rồi! Tôi mang tiền đến rồi! Hãy thả Minh Châu ra!"
Bọn bắt cóc xuất hiện, chúng dẫn Minh Châu ra trước cửa. Cô bị trói chặt, miệng bị bịt kín bằng băng dính. Cô nhìn Trọng Khang, ánh mắt cô đầy lo lắng.
"Hãy thả cô ấy ra!" Trọng Khang nói, giọng giận dữ. "Tôi sẽ đưa tiền cho các người."
"Đưa tiền cho chúng tao trước." Một tên bắt cóc nói. "Sau đó chúng tao sẽ thả cô ta ra."
Trọng Khang ném chiếc vali đựng tiền về phía bọn bắt cóc. Chúng nhặt chiếc vali lên, kiểm tra xem có đủ tiền hay không.
"Được rồi." Một tên bắt cóc nói. "Chúng tao sẽ thả cô ta ra."
Chúng gỡ bỏ băng dính trên miệng Minh Châu và đẩy cô về phía Trọng Khang.
Minh Châu chạy về phía Trọng Khang. Hai người ôm nhau thật chặt.
"Em không sao chứ?" Trọng Khang hỏi, giọng lo lắng.
"Em ổn." Minh Châu nói. "Anh đến rồi."
Đột nhiên, bọn bắt cóc nổ súng. Các tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của Trọng Khang lập tức đáp trả. Một cuộc đấu s.ú.n.g ác liệt diễn ra.
Trọng Khang và Minh Châu tìm chỗ ẩn nấp. Trọng Khang rút s.ú.n.g ra, b.ắ.n trả bọn bắt cóc. Anh b.ắ.n trúng một tên, tên đó ngã xuống.
Cuộc đấu s.ú.n.g kéo dài. Cuối cùng, bọn bắt cóc bị tiêu diệt. Trọng Khang và Minh Châu an toàn.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Trọng Khang và Minh Châu đến nghĩa trang thắp hương cho mẹ của Trọng Khang. Minh Châu âm thầm đi theo, và chứng kiến anh khóc – lần đầu tiên. Cô chưa bao giờ thấy Trọng Khang yếu đuối như vậy. Cô cảm thấy trái tim mình thắt lại.
Sau khi Trọng Khang rời khỏi mộ mẹ mình, Minh Châu tiến đến và thắp một nén hương. Cô thì thầm: "Con xin lỗi vì đã không biết những chuyện mà bác đã phải trải qua. Con sẽ yêu thương và chăm sóc cho Trọng Khang."
Khi Minh Châu quay lại, cô thấy Trọng Khang đang đứng đó, nhìn cô. Anh bước đến, không nói gì, chỉ cầm tay cô. Cô siết lấy tay anh, lần đầu buông bỏ kiêu hãnh.
Họ đứng đó, bên nhau, trong nghĩa trang yên tĩnh. Minh Châu cảm thấy như cô đã hiểu Trọng Khang hơn bao giờ hết. Cô biết rằng anh đã trải qua những chuyện rất đau khổ trong quá khứ. Cô cũng biết rằng anh là một người tốt, một người có trái tim ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-si-va-anh-sao-cua-rieng-minh/9.html.]
Cô quyết định tha thứ cho anh. Cô muốn cùng anh xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
Đêm đó, Trọng Khang và Minh Châu ngồi bên nhau trên hiên nhà gỗ ở Đà Lạt. Họ im lặng ngắm nhìn bầu trời đầy sao.
"Em đã tha thứ cho anh thật sao?" Trọng Khang hỏi, giọng không chắc chắn.
"Em đã tha thứ cho anh." Minh Châu nói, giọng dịu dàng. "Em biết rằng anh đã làm những điều sai trái. Nhưng em cũng biết rằng anh đã hối hận và muốn thay đổi."
"Anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em nữa." Trọng Khang nói. "Anh hứa."
"Em tin anh." Minh Châu nói.
Trọng Khang ôm Minh Châu vào lòng. Anh cảm thấy hạnh phúc và bình yên. Anh đã tìm được tình yêu và sự tha thứ. Anh đã tìm được người thắp đèn cho cuộc đời anh.
"Anh yêu em." Trọng Khang nói.
"Em cũng yêu anh." Minh Châu nói.
Hai người trao nhau một nụ hôn ngọt ngào. Họ biết rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Họ sẽ cùng nhau xây dựng một tương lai tươi sáng.
Nhưng họ không biết rằng kẻ thù của Trọng Khang vẫn chưa buông tha cho họ. Chúng đang lên kế hoạch để trả thù. Chúng muốn phá hủy hạnh phúc của Trọng Khang và Minh Châu.
Vài ngày sau, Trọng Khang và Minh Châu trở lại Sài Gòn. Họ quyết định tái cấu trúc lại Thiên Dực Media. Họ muốn xây dựng một công ty truyền thông trong sạch và có đạo đức.
Họ bắt đầu loại bỏ những hợp đồng ma, những tài khoản ngân hàng bí mật và những đối tác làm ăn mờ ám. Họ cũng tuyển dụng những nhân viên mới, những người có tài năng và đạo đức nghề nghiệp.
Trọng Khang và Minh Châu làm việc không mệt mỏi. Họ muốn chứng minh cho mọi người thấy rằng họ có thể thay đổi, rằng họ có thể xây dựng một công ty thành công bằng sự trung thực và chăm chỉ.
Tuy nhiên, những nỗ lực của họ gặp phải nhiều khó khăn. Nhiều người không tin vào sự thay đổi của họ. Họ cho rằng Trọng Khang và Minh Châu chỉ đang cố gắng che đậy những hành vi sai trái của mình.
Một ngày, Trọng Khang nhận được một tin nhắn đe dọa. Tin nhắn viết: "Hãy cẩn thận! Chúng tao sẽ trả thù!"
Trọng Khang lo lắng cho sự an toàn của Minh Châu. Anh quyết định thuê vệ sĩ để bảo vệ cô. Anh cũng tăng cường an ninh cho Thiên Dực Media.
Anh biết rằng kẻ thù của anh sẽ không buông tha cho anh dễ dàng. Anh phải chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống xấu nhất.
Trong khi đó, Gia Khánh, em trai của Trọng Khang, đã hoàn toàn bình phục sau khi được điều trị tâm lý. Anh ta đã nhận ra những sai lầm của mình và muốn chuộc lỗi với Trọng Khang và Minh Châu.
Anh ta quyết định quay trở lại Sài Gòn và tìm đến Trọng Khang. Anh muốn giúp anh trai mình chống lại kẻ thù.
Một ngày, Gia Khánh đến Thiên Dực Media. Anh ta gặp Trọng Khang và Minh Châu.
"Em xin lỗi vì những gì em đã làm." Gia Khánh nói, giọng hối hận. "Em đã làm tổn thương anh và Minh Châu. Em rất hối hận."
"Em không cần phải xin lỗi." Trọng Khang nói. "Anh biết rằng em đã bị lợi dụng."
"Em muốn giúp anh." Gia Khánh nói. "Em muốn giúp anh chống lại kẻ thù."
"Em có thể giúp gì?" Trọng Khang hỏi.
"Em là một hacker giỏi." Gia Khánh nói. "Em có thể giúp anh bảo vệ hệ thống máy tính của công ty."
Trọng Khang suy nghĩ một lát rồi nói: "Được rồi. Anh sẽ cho em một cơ hội."
Gia Khánh bắt đầu làm việc cho Thiên Dực Media. Anh ta đã giúp Trọng Khang bảo vệ hệ thống máy tính của công ty khỏi những cuộc tấn công mạng.
Trọng Khang, Minh Châu và Gia Khánh cùng nhau hợp sức chống lại kẻ thù. Họ đã chứng minh cho mọi người thấy rằng họ có thể thay đổi, rằng họ có thể xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, cuộc chiến của họ vẫn chưa kết thúc. Kẻ thù của họ vẫn còn đó, chúng đang chờ đợi cơ hội để tấn công.