"Em chỉ nói những gì mà em nghĩ thôi." Minh Châu nói. "Em tin rằng sự thật sẽ chiến thắng."
"Anh cũng tin như vậy." Trọng Khang nói.
Anh ôm Minh Châu vào lòng. Anh cảm thấy hạnh phúc và bình yên. Anh biết rằng anh đã tìm được người bạn đời đích thực, người sẽ luôn ở bên cạnh anh, dù cho có chuyện gì xảy ra.
Đêm đó, Trọng Khang không ngủ được. Anh lo lắng về những lời đe dọa mà anh đã nhận được. Anh biết rằng kẻ thù của anh sẽ không dễ dàng buông tha cho anh và Minh Châu.
Anh quyết định phải tìm ra kẻ đứng sau những lời đe dọa này. Anh gọi cho Khang Duy và ra lệnh cho anh ta điều tra.
Vài ngày sau, Khang Duy báo cáo rằng anh ta đã tìm ra manh mối. Anh ta phát hiện ra rằng những lời đe dọa này có liên quan đến một tập đoàn đối thủ của Thiên Dực. Tập đoàn này đã từng bị Trọng Khang đánh bại trong một thương vụ quan trọng.
Trọng Khang quyết định gặp mặt người đứng đầu tập đoàn đối thủ. Anh muốn giải quyết mọi chuyện một cách hòa bình.
Anh đến văn phòng của tập đoàn đối thủ và gặp ông chủ của tập đoàn đó. Ông ta là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt gian xảo và tàn nhẫn.
"Tôi đến đây để nói chuyện với ông." Trọng Khang nói. "Tôi biết rằng ông đứng sau những lời đe dọa mà tôi đã nhận được."
"Cậu đang nói gì vậy?" Ông chủ tập đoàn đối thủ hỏi, giả vờ ngạc nhiên. "Tôi không biết gì về chuyện đó."
"Đừng giả vờ nữa." Trọng Khang nói. "Tôi có bằng chứng chứng minh rằng ông đã thuê người đe dọa tôi và Minh Châu."
Ông chủ tập đoàn đối thủ im lặng.
"Tôi không muốn chiến tranh với ông." Trọng Khang nói. "Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên."
"Nhưng ông đã gây chiến với tôi trước." Ông chủ tập đoàn đối thủ nói. "Ông đã đánh bại tôi trong thương vụ quan trọng đó. Ông đã làm tôi mất mặt."
"Đó chỉ là kinh doanh." Trọng Khang nói. "Tôi không có ý định làm tổn thương ông."
"Nhưng ông đã làm tổn thương tôi." Ông chủ tập đoàn đối thủ nói. "Và tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông."
"Vậy ông muốn gì?" Trọng Khang hỏi.
"Tôi muốn ông phải trả giá." Ông chủ tập đoàn đối thủ nói. "Tôi muốn ông phải mất tất cả những gì mà ông đang có."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-si-va-anh-sao-cua-rieng-minh/11.html.]
"Tôi sẽ không để ông làm điều đó." Trọng Khang nói.
"Chúng ta hãy xem ai sẽ thắng." Ông chủ tập đoàn đối thủ nói.
Ông chủ tập đoàn đối thủ ra lệnh cho vệ sĩ bắt Trọng Khang. Trọng Khang chống cự quyết liệt, nhưng không thể chống lại được đám vệ sĩ đông đảo. Anh bị bắt trói và đưa đến một nhà kho bỏ hoang.
Trọng Khang bị giam giữ trong nhà kho. Anh bị tra tấn dã man. Ông chủ tập đoàn đối thủ muốn anh phải khai ra những bí mật kinh doanh của Thiên Dực.
Nhưng Trọng Khang không chịu khuất phục. Anh thà c.h.ế.t chứ không phản bội Minh Châu và những người đồng nghiệp của mình.
Minh Châu lo lắng khi Trọng Khang mất tích. Cô gọi điện cho anh liên tục nhưng không ai bắt máy. Cô cảm thấy có chuyện chẳng lành đã xảy ra.
Cô gọi cho Khang Duy và ra lệnh cho anh ta tìm kiếm Trọng Khang.
Khang Duy đã tìm ra được nơi Trọng Khang bị giam giữ. Anh ta cùng với Gia Khánh và một đội quân nhỏ tấn công vào nhà kho.
Một cuộc chiến ác liệt diễn ra. Cuối cùng, đội của Khang Duy đã giải cứu được Trọng Khang.
Trọng Khang bị thương nặng, nhưng anh vẫn còn sống. Anh được đưa đến bệnh viện để điều trị.
Sau khi hồi phục, Trọng Khang quyết định trả thù ông chủ tập đoàn đối thủ. Anh sử dụng mọi nguồn lực mà anh có để phá hủy tập đoàn của ông ta.
Chỉ trong một thời gian ngắn, tập đoàn đối thủ đã phá sản. Ông chủ tập đoàn đối thủ đã bị bắt và đưa ra xét xử.
Trọng Khang đã trả được thù. Anh đã bảo vệ được Minh Châu và Thiên Dực. Anh đã chứng minh cho mọi người thấy rằng anh là một người đàn ông mạnh mẽ và dũng cảm.
Nhưng anh cũng nhận ra rằng trả thù không mang lại hạnh phúc. Hạnh phúc thực sự là được sống một cuộc sống bình yên bên cạnh những người mình yêu thương.
Anh quyết định rút lui khỏi thương trường. Anh muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, cho Minh Châu và cho Gia Khánh. Anh muốn làm những điều có ý nghĩa cho xã hội.
Anh và Minh Châu mở một học viện cho trẻ em nghèo. Họ muốn giúp những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn có cơ hội được học hành và phát triển.
Họ cũng thành lập một quỹ từ thiện để giúp đỡ những người nghèo khổ và bệnh tật.
Trọng Khang và Minh Châu đã trở thành những người có ích cho xã hội. Họ đã tìm thấy hạnh phúc thực sự trong cuộc sống.