Chương 10: Hồi Sinh
Thời gian thấm thoát trôi qua, một năm sau những biến cố kinh hoàng ở Đà Lạt. Thiên Dực Media dưới sự lãnh đạo của Trọng Khang và Minh Châu đã hồi sinh mạnh mẽ. Công ty không chỉ lấy lại được uy tín mà còn trở thành một trong những đơn vị truyền thông hàng đầu Việt Nam, nổi tiếng với những chiến dịch quảng cáo sáng tạo và những chương trình truyền hình có ý nghĩa xã hội.
Minh Châu không còn là một CEO mệt mỏi và lo lắng. Cô trở nên tự tin, bản lĩnh và đầy nhiệt huyết. Cô tận hưởng công việc của mình, cô yêu những con người đang cùng cô xây dựng Thiên Dực.
Trọng Khang cũng đã thay đổi rất nhiều. Anh không còn là một người đàn ông lạnh lùng, ám ảnh bởi hận thù. Anh trở nên ấm áp, yêu thương và quan tâm đến những người xung quanh. Anh dành nhiều thời gian cho gia đình, cho Minh Châu và cho Gia Khánh.
Gia Khánh đã trở thành một thành viên không thể thiếu của Thiên Dực. Anh ta không chỉ là một chuyên gia bảo mật tài năng mà còn là một người bạn, một người em trai mà Trọng Khang có thể tin tưởng.
Một ngày, Trọng Khang và Minh Châu quyết định tổ chức một buổi tiệc kỷ niệm một năm Thiên Dực hồi sinh. Họ mời tất cả nhân viên, đối tác và bạn bè đến tham dự.
Buổi tiệc diễn ra trong không khí vui vẻ và ấm cúng. Mọi người cùng nhau ăn uống, trò chuyện và chúc mừng thành công của Thiên Dực.
Trong buổi tiệc, Trọng Khang bước lên sân khấu và phát biểu.
"Tôi muốn cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự buổi tiệc này." Anh nói. "Tôi muốn cảm ơn tất cả các bạn đã tin tưởng và ủng hộ Thiên Dực trong suốt thời gian qua. Đặc biệt, tôi muốn cảm ơn Minh Châu, người đã luôn ở bên cạnh tôi, giúp tôi vượt qua mọi khó khăn và thử thách."
Trọng Khang nhìn Minh Châu, ánh mắt anh tràn đầy tình yêu thương.
"Anh ấy không phải là kỵ sĩ của công ty." Minh Châu bước lên sân khấu, tiếp lời Trọng Khang, giọng nói đầy tự hào. "Anh ấy là ánh sao của tôi."
Cả khán phòng vỗ tay rào rào. Mọi người đều cảm động trước tình cảm chân thành của Trọng Khang và Minh Châu.
Tuy nhiên, buổi tiệc vui vẻ đã bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của một nhóm phóng viên. Họ đến từ một tờ báo lá cải, nổi tiếng với những bài viết giật gân và sai sự thật.
Họ bắt đầu đặt ra những câu hỏi khó chịu cho Trọng Khang và Minh Châu. Họ nhắc lại những scandal trong quá khứ của hai người, họ cáo buộc Trọng Khang lợi dụng Thiên Dực để rửa tiền và trốn thuế.
Trọng Khang và Minh Châu cố gắng giữ bình tĩnh và trả lời những câu hỏi của phóng viên một cách lịch sự. Nhưng các phóng viên không chịu buông tha, họ tiếp tục đặt ra những câu hỏi mang tính công kích và vu khống.
Cuối cùng, Trọng Khang không thể kiềm chế được nữa. Anh tức giận quát lớn: "Các người câm miệng lại! Các người không có quyền xúc phạm chúng tôi như vậy!"
Các phóng viên càng được thể lấn tới. Họ bao vây Trọng Khang và Minh Châu, chụp ảnh và quay phim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-si-va-anh-sao-cua-rieng-minh/10.html.]
Tình hình trở nên hỗn loạn. Các nhân viên của Thiên Dực cố gắng bảo vệ Trọng Khang và Minh Châu, nhưng không thể ngăn cản được đám phóng viên hung hãn.
Đột nhiên, Minh Châu bước ra phía trước và nói lớn: "Mọi người hãy im lặng! Tôi có chuyện muốn nói."
Cả khán phòng im lặng. Mọi người đều nhìn Minh Châu, chờ đợi cô nói.
"Tôi biết rằng nhiều người trong số các bạn vẫn còn nghi ngờ về quá khứ của tôi và Trọng Khang." Minh Châu nói. "Tôi biết rằng nhiều người trong số các bạn không tin vào sự thay đổi của chúng tôi."
"Nhưng tôi muốn nói với các bạn rằng chúng tôi đã thực sự thay đổi." Minh Châu nói tiếp. "Chúng tôi đã học được những bài học quý giá từ quá khứ. Chúng tôi muốn xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn."
"Chúng tôi không hoàn hảo. Chúng tôi vẫn còn mắc sai lầm." Minh Châu nói. "Nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để trở thành những người tốt hơn."
"Tôi hy vọng rằng các bạn sẽ cho chúng tôi một cơ hội để chứng minh điều đó." Minh Châu nói. "Tôi hy vọng rằng các bạn sẽ tin tưởng vào chúng tôi."
Minh Châu nhìn thẳng vào mắt các phóng viên.
"Còn các bạn," Cô nói, giọng đầy thách thức. "Nếu các bạn muốn tiếp tục đào bới quá khứ của chúng tôi, nếu các bạn muốn tiếp tục vu khống và bôi nhọ chúng tôi, thì cứ làm đi. Chúng tôi không sợ."
"Chúng tôi sẽ không để cho các bạn phá hủy những gì mà chúng tôi đã xây dựng." Minh Châu nói. "Chúng tôi sẽ chiến đấu đến cùng để bảo vệ danh dự và uy tín của mình."
Sau khi Minh Châu nói xong, cả khán phòng vỗ tay rào rào. Mọi người đều cảm phục sự dũng cảm và bản lĩnh của cô.
Các phóng viên im lặng, không nói gì. Họ biết rằng họ đã thất bại. Họ đã không thể phá hủy được sự đoàn kết và lòng tin của Trọng Khang, Minh Châu và các nhân viên của Thiên Dực.
Sau buổi tiệc, Trọng Khang và Minh Châu trở về nhà. Họ ngồi bên nhau trên ghế sofa, im lặng.
"Em không sao chứ?" Trọng Khang hỏi, giọng lo lắng.
"Em ổn." Minh Châu nói, mỉm cười. "Em chỉ hơi mệt thôi."
"Em thật dũng cảm." Trọng Khang nói. "Anh rất tự hào về em."