Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kỵ Sĩ Và Ánh Sao Của Riêng Mình - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-10 04:24:52
Lượt xem: 9

Chương 1: Kẻ trở về

Sài Gòn tháng Bảy, mưa như trút nước. Tạ Trọng Khang nhìn ra ngoài cửa kính chiếc Maybach đen bóng, những vệt nước loang lổ làm nhòe đi khung cảnh đô thị phồn hoa. Bảy năm. Bảy năm anh rời khỏi nơi này, mang theo những vết sẹo không thể xóa nhòa.

"Cậu chủ, đến nơi rồi ạ." Giọng của trợ lý Khang Duy vang lên, kéo anh về thực tại.

Trọng Khang gật đầu, một tay chỉnh lại cổ áo sơ mi trắng tinh, khoác lên mình chiếc áo vest lịch lãm. Khuôn mặt anh góc cạnh, lạnh lùng, không còn chút dấu vết nào của chàng trai gầy gò, non nớt năm xưa. Đôi mắt sâu thẳm che giấu những bí mật mà không ai có thể chạm tới.

Anh bước xuống xe, dưới ô che của Khang Duy, tiến về phía tòa nhà cao chọc trời mang tên "Thiên Dực Media". Ánh mắt anh lướt qua dòng chữ sáng rực, khẽ nhếch mép. Thiên Dực. Cái tên này, bảy năm trước, từng là niềm tự hào của anh.

Bước vào sảnh lớn, Trọng Khang thu hút mọi ánh nhìn. Vẻ ngoài điển trai, phong thái tự tin, cùng khí chất lạnh lùng khó gần khiến anh trở nên nổi bật giữa đám đông. Anh không quan tâm đến những ánh mắt tò mò, đi thẳng đến quầy lễ tân.

"Tôi có hẹn với CEO Vệ Minh Châu."

Cô lễ tân xinh đẹp có chút ngỡ ngàng, vội vàng kiểm tra lịch trình. "Xin hỏi anh là...?"

"Tạ Trọng Khang." Anh đáp ngắn gọn.

Cô lễ tân mở to mắt, lắp bắp: "Vâng, mời anh đi theo tôi."

Trong thang máy, Trọng Khang im lặng nhìn những con số nhảy múa. Anh biết, Minh Châu chắc chắn không nhận ra anh. Bảy năm đủ để thay đổi một con người. Anh đã không còn là Tạ Trọng Khang của ngày xưa, mà là "Kỵ sĩ bóng đêm" – nhà đầu tư bí ẩn chuyên giải cứu những công ty bên bờ vực phá sản.

Cánh cửa thang máy mở ra, cô lễ tân dẫn anh đến một văn phòng sang trọng. "CEO Vệ đang đợi anh, mời anh vào."

Trọng Khang hít một hơi sâu, gõ cửa.

"Mời vào." Giọng nói quen thuộc vang lên, khiến tim anh khẽ run lên một nhịp.

Anh mở cửa bước vào. Vệ Minh Châu đang ngồi sau chiếc bàn làm việc lớn, chăm chú xem tài liệu. Cô vẫn xinh đẹp như ngày nào, thậm chí còn quyến rũ và thành đạt hơn. Mái tóc đen dài được búi cao, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn toát lên vẻ sắc sảo, thông minh.

Minh Châu ngước lên, khẽ nhíu mày. "Chào anh, Tạ tiên sinh. Mời ngồi."

Trọng Khang ngồi xuống chiếc ghế đối diện, quan sát cô. Cô không hề nhận ra anh. Ánh mắt cô nhìn anh chỉ là sự tò mò, đánh giá của một doanh nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ky-si-va-anh-sao-cua-rieng-minh/1.html.]

"Tôi đã xem qua hồ sơ của công ty anh," Minh Châu nói, giọng điệu chuyên nghiệp. "Thiên Dực đang gặp khó khăn về tài chính. Tôi không hiểu, tại sao một nhà đầu tư tầm cỡ như anh lại muốn rót vốn vào một công ty sắp phá sản như chúng tôi?"

Trọng Khang mỉm cười, một nụ cười lạnh lùng. "Cô Vệ nói quá rồi. Thiên Dực vẫn còn tiềm năng. Tôi tin rằng, với sự hợp tác của chúng ta, công ty sẽ hồi sinh."

"Điều kiện của anh là gì?" Minh Châu hỏi thẳng.

"Tôi muốn nắm giữ 51% cổ phần của công ty."

Minh Châu cau mày. "Điều đó là không thể. Tôi không thể giao công ty cho người ngoài."

"Vậy thì rất tiếc." Trọng Khang đứng dậy, chuẩn bị rời đi. "Có lẽ chúng ta không có duyên hợp tác."

"Khoan đã." Minh Châu vội vàng ngăn anh lại. "Chúng ta có thể thương lượng."

Trọng Khang quay lại, ánh mắt anh lóe lên một tia thích thú. "Tôi rất sẵn lòng."

Cuộc đàm phán kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ. Cuối cùng, hai bên đạt được thỏa thuận. Trọng Khang sẽ đầu tư một khoản tiền lớn vào Thiên Dực, đổi lại anh sẽ có quyền kiểm soát công ty trong vòng sáu tháng. Trong thời gian đó, Minh Châu sẽ là "trợ lý đặc biệt" của anh.

"Tại sao lại là trợ lý?" Minh Châu hỏi, giọng đầy nghi ngờ.

Trọng Khang nhún vai. "Tôi muốn hiểu rõ hơn về công ty, về cách cô điều hành nó. Và tôi tin rằng, làm việc gần gũi với cô sẽ giúp tôi đạt được mục đích đó."

Minh Châu nhìn thẳng vào mắt anh, cố gắng tìm kiếm điều gì đó. Nhưng cô không thấy gì ngoài sự lạnh lùng, toan tính.

"Được thôi," cô nói, giọng kiên quyết. "Tôi đồng ý."

Trọng Khang mỉm cười, một nụ cười chiến thắng. "Vậy thì, từ ngày mai, cô Vệ sẽ là trợ lý của tôi."

Anh rời khỏi văn phòng của Minh Châu, trong lòng tràn ngập những cảm xúc hỗn độn. Anh đã trở lại. Anh đã gặp lại cô. Và giờ, anh sẽ bắt đầu kế hoạch trả thù của mình. Nhưng sâu thẳm trong trái tim anh, vẫn còn một chút gì đó... một chút gì đó anh không thể gọi tên, một chút gì đó khiến anh day dứt mỗi khi nhìn vào đôi mắt của cô. Liệu anh có thể thực sự làm tổn thương người con gái mà anh từng yêu sâu đậm? Hay là... anh sẽ tha thứ cho cô?

Trọng Khang bước ra khỏi tòa nhà Thiên Dực, cơn mưa vẫn chưa dứt. Anh ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, tự hỏi liệu sau cơn mưa này, liệu có ánh sáng nào chờ đợi anh hay không. Hay là anh sẽ mãi mãi chìm đắm trong bóng tối của quá khứ?

 

Loading...