Không đau nữa rồi - Chap 4

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:32:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết thúc dòng suy nghĩ, thấy tiếc. Không tiếc cho tình yêu của và tên sở khanh Chu Tuấn Thành đó , còn xinh và tỉnh táo lắm, đáng để thấy tiếc. chỉ thấy tiếc cho thời gian quý báu dành cho . Tiếc c.h.ế.t . Biết dành thời gian đó chơi với bạn còn đáng tin hơn.

Càng nghĩ càng thấy bạn ủy khuất, đồ ngoài ăn một bữa ngon để dỗ dành bản .

xuống đến cửa, Chu Tuấn Thành xuất hiện mặt khó chịu mặt. Muốn lướt qua cũng khó, vì chắn đường mất , tay cũng giữ .

- Linh Nhi, thể chuyện đàng hoàng một chút . Anh đồng ý chia tay.

- gì để cả. Còn chia tay ở việc đồng ý . chắc chắn việc chia tay .

- Anh đồng ý chia tay.

- Đó là việc của , mặc kệ, cũng nhu cầu . Một giỏi như thể để như chóng chóng trêu đùa trong lòng bàn tay như thế .

- Anh trêu đùa em, thật đó Linh Nhi. Hãy giải thích.

- thêm bất cứ lời nào từ nữa. Chu Tuấn Thành, ngay từ đầu với rằng thích lừa dối. Nếu ai đó lừa dối , sẽ chọn bỏ rơi họ. Hơn ai hết hiểu rõ điều . Nếu như ngay từ đầu, thật với về vụ cá cược giữa các thì thể chuyện sẽ khác. . Đó là lựa chọn của , chịu trách nhiệm về lựa chọn của . Đừng khiến thấy ghê tởm hơn nữa.

Anh sững , nổi lời nào. Vì thật sự giận và mối bỏ rơi như cách . là kiểu mạnh mẽ, để chịu thiệt. Lần chịu thiệt, chỉ lạnh lùng chia tay là cho thể diện lắm .

thấy mất hết hứng thú ngoài, mặt bước phòng. nhớ nhắc nhở một chuyện:

- À còn nữa, đừng gọi điện nhắn tin cho . Cũng đừng bảo bạn bè nhắn tin phiền . chặn hết đó.

Nói bước thẳng phòng, đóng sầm cửa . Chu Tuấn Thành ngoài cửa lâu, lời nào, chỉ đó chằm chằm cánh cửa đang đóng kín. Mãi ba giờ mới lê chân bước .

kể cho bạn chuyện của , cô liền mua một đống đồ ăn đến phòng , lo tổn thương và lóc.

khi đến, thấy giường xem phim khà khà, Lý Thương Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm con nhỏ cũng mạnh mẽ quá, lợi dụng như mà vẫn còn tâm trạng xem phim. Đặt đồ ăn lên bàn, bạn ngốc nghếch:

- Cái đồ ngốc . Bị lừa mà vẫn còn tâm trạng đây xem phim nữa hả? Sao như cho chịu thiệt một chút, cho lòng hả để chịu thiệt thế chứ.

- Không đáng . Tớ chỉ cần mãi xinh và giỏi giang như đủ chịu thiệt .

- Cậu tự tin quá nhỉ?

- Tự tin chứ, ai bảo tớ là bạn của Lý Thương Nguyệt. Với tớ thấy mệt . Yêu đương hại lắm. Tớ yêu nữa.

- Đồ ngốc .

Nói bạn ôm chầm lấy , nước mắt rơi như hoa lê đái vũ, ướt hết một mảng áo. giả vờ chê bai đẩy cô , lấy khăn giấy lau mặt cho cô bạn .

Lý Thương Nguyệt đang xót lừa dối. trân trọng tình cảm của cô , nhưng để bạn vì tên sơ khanh thì đáng. Lý do gì cũng đáng.

Khóc xong , bạn với :

- Nhi Nhi, Trần T.ử An sắp về , chúng sân bay đón đó. Có nhắn cho ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/khong-dau-nua-roi/chap-4.html.]

- Nhắn . Tớ đồng ý đón .

còn một bạn nữa là bạn hàng xóm quê của , đó là Trần T.ử An, thể coi là thanh mai trúc mã. , Lý Thương Nguyệt Trần T.ử An từ nhỏ chơi với . Trước đây khi ba còn sống, mỗi năm về quê bà, đều tìm và Thương Nguyệt để chơi cùng.

T.ử An lắm, nhà giàu , ba của cũng thích , đối xử với như con cháu trong nhà. Hai bác trêu nhận con dâu, nên hồi nhỏ rằng lớn lên lấy Trần T.ử An chồng. Giờ lớn còn lôi chuyện đó chọc nữa.

Lên đại học, Thương Nguyệt xã hội , chỉ còn và T.ử An đỗ chung trường Đại Học. T.ử An học khoa y, học ngành sư phạm. chúng vẫn giữ liên lạc và còn thưởng tổ chức tụ họp ở phòng để ăn uống.

Ba chúng ví như “ cha già và hai đứa con tinh nghịch” , vì T.ử An luôn như một ông bố, luôn chăm lo cho và Thương Nguyệt. Không chỉ thế còn lắm lời, mỗi chúng ăn uống lành mạnh, ca một tràng dài những tác hại bắt và Thương Nguyệt , xong mới lóc cóc bếp nấu cho chúng một bữa ăn đàng hoàng.

Cuối năm nhất, T.ử An học xong lý thuyết chuyên ngành và giành một suất học bổng của Hiệp hội Y khoa Mỹ (American Medical Association) du học 2 năm.

thấy nhớ Trần T.ử An . Thương Nguyệt lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ:

- Không ở bên như nào nhỉ? Có còn trai như ? Tớ thấy mấy học bên khoa y đều  kiến thức vùi dập nhan sắc hết . Mong là T.ử An vẫn giữ gương mặt trai . Không thì lãng phí c.h.ế.t mất.

- Này. Cậu lo cho sức khỏe của mà chỉ lo mặt thôi . là vô lương tâm.

- Đâu , do T.ử An nhà đáng giá nhất chính là cái mặt . Nếu khuôn mặt trai đó, với cái miệng c.h.ử.i hồi chiêu, tính thẳng như cột đèn của thì chẳng ai dám yêu . Tớ là đang lo cho tương lai của T.ử An đó.

- Lý Thương Nguyệt, tớ ngờ nghĩ xa đó.

- Đương nhiên. Tớ sợ cha già của tụi ế lắm đó. Cậu sớm yêu đương, thể nào về cũng sẽ mắng một trận.

- Cậu đó. Tự tự chịu.

Hai chúng cùng giải quyết hết đống đồ ăn mà Thương Nguyệt mang tới. Cậu mua nhiều thật đó. May là sức ăn của cũng khỏe nên mới ăn hết. Bỏ phí sẽ đau lòng c.h.ế.t mất. Lý Thương Nguyệt yêu tiền, coi tiền như yêu. Cũng đúng thôi, giờ ngoài mà tiền thì thực sự sẽ c.h.ế.t đói đó.

Những ngày , Chu Tuấn Thành vẫn đều đều tìm đến , đến chỗ đưa về, nhưng buồn liếc chào hỏi lấy một câu. cho hy vọng gì.

Đến ngày T.ử An về, và bạn sớm sân bay chờ sẵn.

Mọi đông. từ xa, thấy một dáng quen thuộc mà 2 năm gặp. Không ngờ trong dòng đông đúc như , vẫn nhanh chóng nhận .

Thương Nguyệt vẫy tay gọi , còn thì vẫn im bất động, từng bước đến gần chỗ , tim lỡ một nhịp, như cô gái đang yêu yêu tới gần . đang rung động ư?

Nhiều cô gái đổ dồn ánh mắt về . Cậu vẫn luôn trai như thế, luôn là tâm điểm thu hút ánh , nhiều thích cũng là lẽ đương nhiên.

Đến gần chúng , ôm Thương Nguyệt một cái, mỉm sang :

- Nguyễn Linh Nhi, tớ trai quá đến ngốc , nhớ tớ lắm chứ gì. Thôi , mau qua đây tớ cho ôm một cái cho đỡ nhớ nào.

Cái nết vẫn đáng ghét như , mà nãy còn thấy trai. Mình đúng là hết t.h.u.ố.c chữa:

- Trần T.ử An, nếu uống t.h.u.ố.c thì mau lấy t.h.u.ố.c uống , kẻo bệnh nặng quá kịp cứu chữa. Tớ tớ xinh , nếu lợi dụng dịp ôm tớ thì tới đây, tớ cho ôm.

Nói giả bộ dang hai tay như chào đón. Vậy mà Trần T.ử An tiến tới ôm thật, lời cũng nhẹ nhàng hơn như thực sự nhớ :

- Được, tớ cũng nhớ .

Loading...