Gen Z Tại Tu Tiên Giới - Chương 24 Trần Hạo Nam - Ngày đầu làm việc
Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:09:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 24 Trần Hạo Nam - Ngày đầu việc
Ngày hôm ,
Dù sắc trời vẫn còn tờ mờ sáng nhưng một nam tử mập mạp thức giấc từ sớm. Hắn đó mang theo một cái chiêng to cỡ 2 nắm tay, dọc quanh dãy nhà ở của đám tạp dịch và hậu cần thuộc thương đội Thạch Mã.
Keng! Keng! Keng!
“Thức dậy đê! Tập hợp! Tập hợp! Ai chậm chạp đến lập tức trừ nửa tháng bổng lộc!”
“Tập hợp đê! Tập hợp đê!”
Tiếng khua chiêng cộng với tiếng hét chát chúa đúng kiểu khó , nhưng đây là cách hiệu quả nhất để đ.á.n.h thức một tập thể. Với cả phận của đám cũng chả gì cao siêu nên cũng chẳng ngần ngại buông mấy câu tục tĩu:
“Giờ còn ngủ thì khác gì lợn? Tập hợp đê!”
Bầu khí của khu sinh hoạt cứ thế mà đẩy cho khẩn trương lên. Trong mấy gian phòng bắt đầu tiếng lầm bầm tỏ vẻ hài lòng, đó là đám đồng phục tạp dịch thi đồng loạt mở cửa. Có kẻ tay chân còn loạng choạng vẫn cố bước .
Két! Két!
Những âm thanh đồng loạt vang lên, dù là kẻ ngáy ngủ cũng sẽ đ.á.n.h thức.
Trong gian phòng, Tâm Thạch vì tối hôm qua thức để canh đám tuần mà ngủ đủ giấc. Sau khi tiếng quát chói tai của nam tử mập mạp thì miệng Tâm Thạch mớ theo bản năng dù mắt vẫn nhắm nghiền:
“Năm phút nữa…”
Phải tới hôm qua là ngày ngủ nhất từ lúc xuyên qua. Lịch trình di chuyển của ngày hôm qua cộng những bài khảo sát cũng bào mòn thể lực ít nhiều, hai cẳng chân bây giờ vẫn còn cảm giác tê âm ỷ dứt. Bỗng từ bên ngoài vang lên tiếng dập cửa:
Bịch! Bịch!
“Này! Nhóc mới tới! Còn mau tập hợp thì phạt nha!”
Bên ngoài là đám hôm qua chào hỏi Tâm Thạch. Bọn hôm nay quyết định thức sớm để tiên hạ thủ vi cường, lăn lộn quen mặt với Tâm Thạch. Nếu Tâm Thạch quả thật quen với Vương đội trưởng thì thể dẫn tiến bọn một hai.
Nơi là Thạch Mã thương đội thuộc Trác gia, tuy quân đội nhưng kỷ cương khác quân đội là mấy. Trong mắt bọn họ, kẻ Vương đội trưởng dẫn tiến hẳn chút chỗ dựa, nên mới dám thong thả thế .
Tâm Thạch thấy tiếng đập cửa thì bật tỉnh dậy, vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo. Cũng may vì đồng phục từ hôm qua nên lập tức bước mở cửa.
Két!
Cửa mở , thấy một nhóm nam tử tầm tuổi đôi mươi, ai nấy đều khỏe khoắn và cao hơn ít nhất nửa cái đầu. Nổi bật nhất là nam tử giữa, giống như là kẻ cầm đầu đám , khi Tâm Thạch chịu mở cửa thì ngó nghiêng xung quanh căn phòng như đang tìm cái gì đó.
Tâm Thạch một chút. Dù Tâm Thạch vẫn tỉnh táo lắm nhưng động tác bắt . Tâm Thạch lập tức dâng lên mười phần cảnh giác. Hắn nhíu nhíu mày, hỏi nhóm đối diện:
“Mấy vị đài cái gì tập hợp cửa nhà tại hạ? Ta cũng mới đến nên hẳn là thiếu nợ ai a?”
Nghe thấy câu hỏi cùng thái độ của Tâm Thạch, là do hành động lỗ mãng của bản nên lập tức thu hồi ánh , tay gãi đầu xòa :
“Ài, là lỗ mãng! Không tiểu mới tới tên họ như nào cho tiện xưng hô?”
Tâm Thạch hỏi thì suy nghĩ một chút, đây là nhờ Trác Quỳnh Dao bảo lãnh. Nhớ thì giống như Vương đội trưởng cũng tra hỏi tên bao giờ. Rút kinh nghiệm từ lúc khảo thí, Tâm Thạch cho bản cái giả danh, việc đến từ Trần Gia Thôn sớm muộn cũng sẽ thôi nên thể giả họ. Đầu nhảy liên tục nhưng chả nghĩ cái tên gì hợp ngôn ngữ thời đại . Bỗng trong khoảnh khắc, trong đầu chạy qua một cái tên. Hắn đó chắp tay, sống lưng thẳng tắp tự giới thiệu:.
“Ta từ Trần Gia Thôn, tự Hạo Nam. Không vị đài gì cần chỉ bảo?”
Giọng lúc hào hùng, lúc thốt tên mang theo mấy phần lực đạo. Từ trong hư vô mờ mịt, ẩn ẩn cảm thấy như tăng thêm một cỗ khí phách. Đám nam tử khi xong cái tên cũng một hồi nổi da gà. Người đối diện với Tâm Thạch lúc mới chắp tay đáp lễ:
“Trần Hạo Nam! Tên ! Hảo khí phách!” - Vừa gật đầu tấm tắc khen. Sau đó thêm, giọng điệu mang thêm vài phần thiện ý:
“Cứ gọi A Vũ là . Ài! Không dối gạt gì tiểu . Chẳng qua là thấy ngươi cũng là mới, cùng chào hỏi một hai!”
Tâm Thạch thì cũng mỉm gật đầu, chắp tay chào hỏi từng trong đám. Đương nhiên là cho thôi, lý do đám tới hẳn là liên quan tới chuyện ngày hôm qua Vương đội trưởng dẫn tiến. “Thấy sang bắt quàng họ” mà thôi, Tâm Thạch thấy qua. Thứ gì lạ cho thì đừng lập tức nhận ngay, Tâm Thạch trả lời khiêm tốn:
“Ài! Như , là mới, cứ gọi mấy vị đài là cho đúng phận. Tiểu mong chiếu cố nhiều hơn.”
A Vũ thế thì vội vàng chìa tay về một hướng :
“Qua bên ! Kẻo chậm trễ phạt oan!”
Tâm Thạch liền gật đầu, lặng lẽ theo. Vì lòng cảnh giác buông xuống, Tâm Thạch vẫn chú ý cách của và đám , để tạo thế bao vây, cứ kè kè một bên mà thôi.
Vừa , A Vũ giới thiệu sơ qua cho Tâm Thạch về tình hình của khu tạp dịch hậu cần:
“Ở đây a, bọn chia nhiều nhóm. Có kéo xe, bếp núc, gánh hàng, cho ngựa ăn với dọn phân ngựa…”
Nói chung khu cũng giống như một cái xã hội thu nhỏ. Từng nhóm công việc sẽ một đầu lĩnh, chịu trách nhiệm phân công với quan sát. Ăn chia cũng khác . Tâm Thạch thì chỉ gật đầu, tỏ thái độ để tránh khác điều gì. A Vũ thần sắc tâm Thạch như thường thì tiếp tục:
“Thường thì tạp dịch thăng lên hộ vệ ngoài cần trẻ tuổi còn lăn lộn trong đây tầm hai ba năm gì đó…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/gen-z-tai-tu-tien-gioi/chuong-24-tran-hao-nam-ngay-dau-lam-viec.html.]
Nói đến đoạn , giọng A Vũ trở nên hào hứng nhiều. Nghe tiếp thì Tâm Thạch mới là A Vũ tạp dịch hai năm, cũng coi là quen mặt trong đây. Sắp tới sẽ xét tuyển thăng lên hộ vệ nên hào hứng là chuyện bình thường.
Mỗi xong một chủ đề thì A Vũ cũng sẽ lén lút quan sát Tâm Thạch một chút. Việc một thăng chức nhanh chậm cũng thể hiện chỗ dựa đó cứng . bức bối vì sắc mặt của Tâm Thạch vẫn đơ như khúc gỗ, vị gì nếu chỉ sắc mặt của thôi.
Còn Tâm Thạch khi đến cần vài năm để thăng lên hộ vệ thì chỉ suy nghĩ đăm chiêu.
“Thường thì mấy loại nhân vật chính khi tử tạp dịch thì hệ thống mới xuất hiện. Không là , chỉ là đến chậm thôi cũng chừng.”
Gần đến thao trường, A Vũ khẽ hạ thấp , kéo gần cách với Tâm Thạch, với giọng nửa đùa nửa thật:
“Nghe ngươi Vương đội trưởng dẫn tiến. Này hiếm lắm nha! Người mới như bọn giờ đều do Phùng quản sự sắp xếp mà thôi.”
Nói đến đoạn Phùng quản sự, A Vũ len lén quan sát thần sắc của Tâm Thạch. Tâm Thạch thì đôi mày nhướng lên, miệng chỉ “Ồ” một cái. Đơn giản là hiếu kì về Phùng quản sự thôi, nhưng hành động của Tâm Thạch khiến A Vũ bối rối.
Thấy Tâm Thạch khó chơi, A Vũ cùng động bọn đành lơ Tâm Thạch. Vì đoàn lúc đến thao trường rộng lớn, chính là một phần của Trác Gia Võ Tràng mà Tâm Thạch tham dự khảo thí. Hôm nay cũng là ngày chiêu tuyển nhưng do đám Tâm Thạch đến đây sớm để tập hợp nên quá trình chiêu tuyển cũng bắt đầu.
Từ phía Tâm Thạch thấy tiếng cước bộ đều đặn của một đoàn . Bên cạnh đó là những tiếng hô hào đầy khí thế quân kỷ.
“Hây! Hây! Hây!”
Tâm Thạch cố gắng nhón chân lên quan sát, thấy một đoàn binh lính đang nối đuôi chạy quanh thao trường. Động tác đều đặn, khí huyết của đoàn binh lính như ngưng thực. Bỗng một nam tử mập mạp từ một bên bước mặt đám tạp dịch, đó lấy một cuốn sổ to:
“Tất cả hàng điểm danh. Kẻ nào mặt trừ nửa tháng lương bổng.”
Nói điểm tên từng . Tất cả đều đông đủ, gần đến cuối thì liếc về phía Tâm Thạch. Dò xét một hồi thì hỏi:
“Ngươi là mới ! Tên gì?” - Nam tử mập mạp với giọng hững hờ như để tâm lắm.
Trong lúc dò xét Tâm Thạch thì Tâm Thạch cũng quan sát . Người trạc tuổi Dần Cửu nhưng hẳn là sống trong điều kiện nên da dẻ hồng hào, gương mặt nét phúc hậu nhưng để râu cá trê hiện lên mấy phần dà dặn. Trang phục may bằng gấm vóc dắt tiền nhưng họa tiết đơn giản, bên hông treo một lệnh bài đầu ngựa, dề chữ “Phùng”. Một ý niệm chạy qua trong đầu Tâm Thạch.
“Người hẳn là Phùng quản sự .” - Tâm Thạch thầm cho cái kết luận.
Hắn đó chắp tay, đầu cúi nhưng sâu đáp:
“Bẩm quản sự, tiểu nhân Trần Hạo Nam. là mới điều đến từ hôm qua.”
Phùng quản sự thế thì khẽ hừ lạnh một tiếng :
“Trần Hạo Nam a? Nghe hôm qua ngươi Vương đội trưởng tự tiến cử?”
Câu tưởng chừng tùy ý, nhưng Tâm Thạch ẩn ý rõ ràng. Hắn suy nghĩ trong khảnh khắc lập tức trả lời:
“ là Vương đội trưởng lòng tiến cử, nhưng tiểu nhân chỉ mong phần việc của . Không mang tiếng dựa dẫm ai.”
Trả lời như thế khéo. Vừa bản chỗ quen , cho thấy bản dạng ỷ thế lớn mà càn. Tâm Thạch quả thật nhận vơ việc Vương đội trưởng dẫn tiến. khi quan sát thì cảm thấy Vương đội trưởng hẳn chức vị cao hơn Phùng quản sự, giống như gã chỉ quản lý khu vực tạp dịch hậu cần mà thôi. Mà Vương đội trưởng chịu theo lệnh của Trác Quỳnh Dao - bảo lãnh cho . Dù chắc chắn về thái độ của nàng nhưng cứ nhận rằng bản chống lưng cái .
Chơi cờ thú thì vì con voi sợ con chuột ?
Một khi tỏ nhường nhịn thì họ sẽ lập tức đà mà lấn tới, Tâm Thạch Phùng quản sự hẳn đang thăm dò chỗ dựa của . Không cần mục đích là gì, cứ phòng thủ tính tiếp.
Phùng quản sự thế thì khẽ một tiếng :
“Tốt a! Nơi chỗ cho kẻ mát ăn bát vàng. Cứ thương đội sẽ bạc đãi ngươi.”
Dứt lời, Phùng quản sự khép sổ sách chậm rãi rời . Đi một cách, sắc mặt trầm xuống nhưng đổi cước bộ.
Đám tạp dịch xung quanh quan sát lúc đều hít sâu một , thu cảnh tượng tầm mắt.
Còn Tâm Thạch thì khẽ thở phào trong lòng. Hắn cảm thấy bước xã hội vẫn là khó, cái tạp dịch cũng yên . Sau còn lên hộ vệ thì tranh tranh đấu đấu như thế nào?
Theo như thời gian biểu Vương đội trưởng giới thiệu. Tâm Thạch cùng đám hậu cần chạy vài vòng quanh thao trường sẽ tấn một canh giờ. Sau khi đoàn thành vòng chạy thì Tâm Thạch theo đoàn tập trung về mấy cái lôi đài. Nơi vốn dùng cho tỷ võ và kiểm nghiệm thực lực võ giả. Tâm Thạch thể thấy mấy cọc gỗ quen thuộc dùng để khảo thí lực tay ở một võ đài.
Nhìn qua Tâm Thạch chọn một cái võ đài ít để thực hiện bài tấn. Lúc Tâm Thạch bước lên võ đài thì một tên binh lính đó mẫu, Tâm Thạch thấy thế cũng hít sâu một , bắt chước theo.
Hắn giậm mạnh một bước, hai chân mở rộng ngang vai, đầu gối hạ thấp, mũi chân hướng thẳng, sống lưng thẳng như cán thương. Hai nắm tay đặt ngang hông, vai rung, ánh mắt về .
Tất cả những Tâm Thạch đều tự quan sát mà theo thôi. Không nơi nào cũng cầm tay chỉ việc. Cũng may là khi trải qua mấy ngày sinh tồn ở thế giới thì Tâm Thạch cũng tự giác hơn nhiều.
Trong quá trình tấn thì Tâm Thạch quan sát xung quanh một chút. Đám bọn đều là tạp dịch, điểm khác giữa hậu cần và tạp dịch thì khi khu hậu cần xong vòng chạy sẽ bắt đầu việc bếp núc. Đám tạp dịch như mới tấn để rèn luyện thể.
Ban đầu, thấy việc tấn cũng gì hơn thế , nhưng hai khắc đồng hồ về . Hắn bắt đầu hít thở dồn dập, tiếng gân xương vang lên răng rắc, cơ bắp của bắt đầu căng đến mức cảm giác tê tê. Mồ hôi chảy từ trán xuống, nhỏ tí tách mặt đất.
Tên binh lính mẫu lúc cũng rời khỏi vị trí, bắt đầu vòng vòng để quan sát động tác của đám tạp dịch. lúc , ánh mắt dừng Tâm Thạch.
P/S: Ở một nền tảng thấy họ cho phép đăng truyện sắc. Với hiện trạng kinh tế của thì thấy cũng nên bắt trend chứ đói. thì truyện cũng mới tới chương 24, tính tới truyện sắc.
Ta sẽ tìm hiểu về luật pháp một chút tính. mà đúng là truyện sắc cũng thú vị, giải trí, đôi khi nó thể hiện một khía cạnh khác của nhân vật nữa. Nếu sẽ cài giá với gắn mác (18+). Anh chị em độc giả nghĩ thế nào? Có thể bình luận cho , xin đa tạ.