Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-11-28 07:27:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Khâm tiễn khách xong, đầu , kịp phòng liền thấy Ôn Cừ Hoa đang bậc thang.

 

Thịnh Thừa đang mật cúi đầu ghé tai cô rằng tiệm cơm nhất Lang Thành cũng chỉ đến thế , Lang Thành rốt cuộc , còn khuyên cô đóng cửa tiệm về Thủ đô cho .

 

Ôn Cừ Hoa ánh mắt bình tĩnh đàn ông đối diện. Lần đầu tiên thấy mặc đồ chính trang, tay áo sơ mi xắn hờ để lộ cánh tay rắn chắc, cúc áo cũng cài t.ử tế, buông lơi vài khuy. Không ngờ gặp ở đây. Ôn Cừ Hoa cảm thấy quan hệ hai đến mức chào hỏi, nhưng nếu cứ lờ mà bước qua thì vẻ lịch sự lắm.

 

Ánh mắt Dương Khâm từ mặt cô dần chuyển sang đàn ông bên cạnh. Âu phục phẳng phiu, đồng hồ hàng hiệu, cũng tự phụ y như gã đàn ông gặp ở trại tạm giam. Khác biệt ở chỗ, đàn ông trẻ hơn nhiều, mặt mũi sáng sủa trai, đang cùng cô vui vẻ.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cô rõ ràng một chút cũng bài xích, tùy ý để dựa gần như ...

 

Tay Dương Khâm để lưng siết , ngón cái theo bản năng dùng sức xoa mạnh ngón trỏ, mặt đổi sắc lướt qua cô, trở tiệm cơm. Khi ngang qua, thể ngửi thấy rõ mùi hương tóc của cô.

 

Ôn Cừ Hoa thấy chọn cách giả vờ quen , cũng tự nhiên sang với Thịnh Thừa: “Đi thôi, xe đến .”

 

“Hoa Hoa, về Thủ đô với ?” Anh vẫn còn lải nhải thôi.

 

Dương Khâm dừng bước ở đại sảnh, ngoái đầu , thấy bóng dáng hai họ lên xe.

 

Hoa Hoa.

 

Hắn mặt vô cảm, thầm nghĩ, lúc hỏi cô thể đổi khác thử xem , cô thật sự đổi nhanh như .

 

Trên xe, Ôn Cừ Hoa nổi da gà đẩy Thịnh Thừa : “Anh ghê tởm hả...” Còn bày đặt gọi Hoa Hoa.

 

Thịnh Thừa thẳng dậy, hỏi thẳng: “Gã đàn ông , em quen ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-33.html.]

Ôn Cừ Hoa lên tiếng, cũng ý định giải thích. Thịnh Thừa ngốc, cố ý gọi Hoa Hoa chính là vì nhận ánh mắt địch ý thoáng qua của gã đàn ông khi .

 

“Em đến mức vì đàn ông mà nhất quyết ở cái huyện thành nhỏ bé chứ?” Anh thuận miệng hỏi một câu.

 

Ôn Cừ Hoa chút chột . nội tình, nhưng nội tình tiện với Thịnh Thừa. Cô chỉ đáp: “Yên tâm, em tự chừng mực.”

 

Thịnh Thừa vẻ mặt lo lắng: “Ôn Tiểu Hoa, em đừng chê lắm mồm. Với xuất như em, sống cuộc sống bình thường .” Anh lo lắng cô đàn ông mê hoặc, cô em họ của vẫn còn đơn thuần lắm!

 

“Em ,” Ôn Cừ Hoa chút mất kiên nhẫn, nhưng vì Thịnh Thừa thật lòng quan tâm nên cô cố nén tính khí, “Thực chúng cũng đều là bình thường thôi.”

 

Khi biến cố ập đến, ai cũng là ngoại lệ. Gia thế bối cảnh đến cũng thể sụp đổ trong nháy mắt. Cô nghĩ đến chuyện tương lai, sắc mặt cũng trở nên khó coi: “Anh họ , em ý định yêu đương , thật sự cần lo lắng.”

 

“Ừ, sáng mai , dù quản cũng quản em. Em đừng để chịu thiệt là .”

 

Cô thì thể chịu thiệt gì chứ?

 

Sáng sớm hôm , Thịnh Thừa bắt xe rời , Ôn Cừ Hoa đích tiễn. Vẫn bến xe , nhưng vì nhà ga cũ đang cải tạo nên cổng ga là tạm thời. Thịnh Thừa và Ôn Cừ Hoa xuất hiện, Dương Thiên liền thấy.

 

Dương Khâm cũng nhận thầu việc dỡ bỏ nhà ga cũ, bọn họ đều đang việc ở đây. Sắt thép dỡ thể đem bán để bù tiền công. Cậu cố ý dịch vị trí, chắn tầm của Dương Khâm. Ai ngờ đột nhiên thản nhiên : “Được , đừng chắn nữa.”

 

Dương Thiên hổ: “Anh, hết ?”

 

“Ừ.” Trên mặt cảm xúc gì, tiếp tục việc trong tay.

 

Dương Thiên cảm thấy nếu Dương Khâm thật sự dứt khoát từ bỏ cũng , an ủi: “Anh , phụ nữ thiếu gì. Làm công trình hai năm nữa giàu lên, tìm đối tượng kiểu gì mà chẳng ? Hơn nữa em thấy cô chủ Ôn một chút cũng hợp với kiểu như chúng , nuôi nổi mà cũng khó chiều.”

 

 

Loading...