Mà ở bên , Lục Phỉ đang tận dụng thời gian nghỉ trưa để lên mạng xem bình luận thì nhận một thông báo.
Đôi mắt lấp lánh ý khi ấn , vươn ngón tay thon dài bắt đầu chậm rãi lướt màn hình.
# Ba trai: @Mẹ nóng bỏng, vợ ơi, ăn nhiều một chút, ôm mới sướиɠ! #
Đăng xong tin , thấy nhớ cô vợ thơm tho mềm mại của .
Lúc vợ ở đây, cảm giác bộ khí trong nhà đều trở nên ngọt ngào.
Vợ ở đây một cái là con trai thành con quỷ nhỏ hà.
lúc Lục Phỉ nghĩ tới việc thì một giây , cửa phòng liền đập dồn dập.
Nghe thấy âm thanh , Lục Phỉ liền nghĩ tới con trai . Anh dậy, mở cửa liền thấy bé đang cửa.
“Sao con?” Giọng của Lục Phỉ vốn trầm thấp, lạnh lùng, bây giờ trở nên mềm mại hơn, cũng xa cách như ngày thường.
“Ba ơi, con vệ sinh, nhưng thì với ba một tiếng.” Lục Hạo , cả như căng cứng, mặt cũng lộ biểu cảm sốt ruột.
Lục Phỉ xong liền che miệng ho nhẹ một tiếng: “ Ừ, ba !”
Chờ Lục Phỉ dứt lời, Lục Hạo liền lao nhanh nhà vệ sinh như tên bắn.
Tuy Lục Phỉ cảm thấy dở dở khi theo bóng dáng con nhưng đồng thời hiểu rằng vợ giáo dục con .
Lúc , nhóm phim màn hình thì thấy nụ của Lục Phỉ mang vẻ dịu dàng, trong lòng cũng xúc động. Trong mắt khác, Lục Phỉ thể là một ảnh đế xa vời vợi, nhưng thật ở nhà, cũng chỉ là một ba bình thường mà thôi.
***
Một lát , Lục Hạo từ nhà vệ sinh .
Khi ngoài, cậuthấy ba đang xem TV ở phòng khách, đôi chân ngắn cũn liền chạy lon ton bếp, lấy gói snack khoai tây bé vẫn luôn đặt ở trong lòng , đến mặt Lục Phỉ, nhỏ giọng gọi: “Ba ơi.”
Nghe con gọi, Lục Phỉ đầu thoáng qua Lục Hạo, thấy gói snack khoai tây trong tay bé, nhướng mày, giả vờ như hiểu gì : “Sao con?”
“Con thể ăn snack ạ?” Lục Hạo đưa gói snack khoai tây , đó vươn tay, khua chân múa tay : “Ba hứa mà, một chút thôi cũng ạ.”
Lục Phỉ im lặng một lúc, cho tới khi Lục Hạo bắt đầu sốt ruột, mới cầm gói snack khoai tây trong tay bé, từ từ xé nó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-26.html.]
Hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến Lục Hạo lập tức tươi chạy đến cạnh ba ba với vẻ mong đợi.
Lục Phỉ lấy một miếng từ trong gói , đưa cho con.
Lục Hạo nhận lấy, lập tức nhét miệng, nhai răng rắc vài tiếng, tất cả mảnh bim bim đều chui tọt bụng bé.
Sau khi ăn xong, bé còn li3m miệng như thưởng thức một món ngon .
Ngay đó, bé tiếp tục chằm chằm ba với đôi mắt ngập nước đong đầy mong chờ.
Anh đành cho con thêm một miếng nữa.
Một miếng một miếng, giống như bón thức ăn .
Cuối cùng, phân vân một đống lớn snack khoai tây còn dư, vốn thích ăn snack, nhưng nếu ăn hết thì e là con trai sẽ cứ chằm chằm nó.
Anh nhíu mày, cho con một miếng, cũng ăn vài miếng.
Cứ như , đến lúc Lục Hạo duỗi tay xin ba một nữa thì chợt phát hiện gói snack khoai tây to hết sạch !
Đôi mắt lập tức trừng lớn: “Sao ba lai ăn hết snack của con ?”
Lục Phỉ chỉ véo khuôn mặt mềm mại của con khi bé chỉ trích khách sáo : “Con trai , là chúng cùng ăn hết mà.”
“… Con mới chỉ ăn vài miếng thôi mà.” Lục Hạo tủi gói snack khoai tây trống trơn.
Cậu chép miệng vài cái, dường như hương vị của snack vẫn còn tràn ngập trong khoang miệng. Nghĩ , càng khổ sở hơn.
Lục Phỉ dáng vẻ “Thương tâm chết” của bé cũng cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ nãy lỡ ăn quá nhiều ?
nghiêm túc nghĩ thì con trai cũng ăn ít, bình tĩnh liền về phía con mà : “Con tự đếm thử xem ăn bao nhiêu .”
“Con nhớ gì cả, dù con chỉ nhớ rõ là con ăn ít, ít, cũng mấy miếng.” Cậu vô cùng hợp lý.
“…” Anh cũng bất lực, liệu thể đạo lý với một đứa trẻ đây?
Sau đó, thấy camera bên cạnh, cũng chỉ màn hình kiên nhẫn : “Chờ tới lúc chương trình phát sóng thì ba con cùng xem, rốt cuộc con ăn ít thế nào nhé. Nếu thật sự chỉ một chút như con thì ba sẽ mua riêng một gói cho con.”
“Thật ạ?” Mắt Lục Hạo sáng lên khi thấy thể tự ăn một gói snack khoai tây lớn, vui sướиɠ .
“Ba thì sẽ giữ lời.” Lục Phỉ vươn ngón út của với Lục Hạo. Lúc khi thấy con trai và vợ động tác thì thử , ngờ lúc như thế .