Thu Nhi ở chịu ấm ức, lóc chạy tới: “Chủ tử tin, nô tỳ phu nhân sắp c.h.ế.t . Ngài phu nhân đang dỗi, đang yên đang lành c.h.ế.t . Còn từng lừa ngài ngất xỉu, nếu thì tự đến cầu xin ngài .”
“... phu nhân bệnh xuống giường mà.”
Lời dứt, một bóng theo xuất hiện, mang theo nụ lạnh: “Ta cứ xem cho nhẽ, rốt cuộc là thật giả...”
Ánh mắt chạm trong giây lát, tầm của đột nhiên ngưng : “Ngươi... thành thế ?”
Ta , nhất định là cơ thể chỉ còn da bọc xương của dọa . Sắc mặt tái nhợt, đồng tử co rút, những ngón tay định vươn bắt mạch cũng run rẩy.
Cơn đau đang dần thuyên giảm, lẽ thật sự sắp c.h.ế.t . Ta , bất ngờ phun một ngụm m.á.u tươi. Gương mặt Ngụy Yến Chi bỗng chốc hỗn loạn, đó là khuôn mặt kinh hoàng đến tuyệt vọng.
Thật , thể c.h.ế.t . Thân thể bay bổng giữa trung, thấy bên một mảnh bi thương.
Ngụy Yến Chi ôm , hết đến khác bắt mạch cho , trong miệng ngừng lẩm bẩm: “Rõ ràng giải độc mà, thế chứ?”
Thu Nhi quỳ đất : “Chủ tử, phu nhân dùng toa t.h.u.ố.c của ngài, những khỏi mà bệnh còn nặng thêm. Nô tỳ mời chủ tử xem qua, phu nhân .”
Ngụy Yến Chi đột ngột bật dậy, hai mắt mở to: “Toa thuốc? Toa t.h.u.ố.c ?”
Thu Nhi từ trong lòng lấy một tờ giấy ố vàng: “Nô tỳ cẩn thận, từng vị từng vị sắc t.h.u.ố.c nhưng phu nhân vẫn khá hơn...”
Ngụy Yến Chi nắm chặt tờ giấy, những khớp ngón tay trắng bệch, bối rối xem qua bốn năm , trong miệng lẩm bẩm: “Không đúng, thiếu một vị t.h.u.ố.c chứ? Sao ?”
Thu Nhi hiểu: “Thiếu gì ạ?”
Cơ mặt Ngụy Yến Chi như đông cứng, đột nhiên úp tờ giấy lên mặt, ngửa mặt nức nở, giọng khô khốc: “Hà... thủ ô.”
“Thì là hà thủ ô . Vậy thì quá .”
Ta lẽ vẫn c.h.ế.t hẳn, hồn phách cứ lơ lửng giữa trung, ý định trở về hiện đại. Hệ thống vui lắm.
“Vậy nên mới là thần y đó, c.h.ế.t cũng thể kéo về hai ngày.”
Ta cũng bất lực: “Sẽ thật sự sống chứ?”
Hệ thống kiên quyết lắc đầu: “Không thể, ngươi nhất định sẽ hồn bay phách tán. Không, là linh hồn trở về hiện đại.”
“Được thôi, đợi thêm chút nữa.”
Cơ thể đại khái trở thành một xác sống, thở nhưng thể chuyện, thể cử động. Ngụy Yến Chi ôm , như ôm một món bảo vật mất mà tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/chet-trong-tay-nam-chinh-ta-moi-co-the-tro-ve-nha/chuong-6.html.]
Dù một lời, cũng hề chán ghét mà đút thuốc, lau cho . Không ngừng chuyện với : “A Kiều, là .”
“Thuốc giảm đau đút cho nàng , nàng sẽ đau nữa. Hà thủ ô cũng lấy về , còn toa t.h.u.ố.c mới. Lần toa t.h.u.ố.c tuyệt đối sai.”
“Không tin nàng xem.”
Chàng lấy một toa t.h.u.ố.c mới tinh, đặt mặt . Miệng đắng ngắt, một tiếng “ọe” nôn cả lên toa thuốc.
Sắc mặt tái , cố thu dọn lau chùi: “Không , chúng một tờ khác.”
Vô nghĩa. Có tiểu tư đến báo, là Thẩm phu nhân đến. Chàng tức giận ngay lập tức: “Phu nhân của các ngươi ở đây.”
Thẩm Kha chặn ở cửa.
“Sư , nàng c.h.ế.t , Hoắc Vân Kiều c.h.ế.t . Huynh cứu .”
Ngụy Yến Chi ngây nàng , đôi mắt đột nhiên sáng rực lên: “Là ngươi, đều là ngươi. Nếu ngươi, cũng sẽ thiếu một vị thuốc, A Kiều cũng sẽ c.h.ế.t. Đều là của ngươi, đều là ngươi.”
“A Kiều chịu nhiều khổ cực như , nàng đau lắm... Nếu ngươi cũng chịu những điều , A Kiều vui , nàng sẽ trở về...”
Ta mơ hồ cảm thấy gì đó đúng. Sự thật chứng minh, quả nhiên đúng. Ngụy Yến Chi hạ độc Thẩm Kha.
Sảy thai, mất giọng, thất ngữ, những nỗi khổ từng trải qua, đều cho Thẩm Kha nếm một .
Chàng ôm lấy cơ thể , biểu cảm Thẩm Kha giãy giụa, trong miệng dụ dỗ: “Ta báo thù cho nàng , nàng thể trở về .”
Hồn phách lơ lửng giữa trung, cũng cảm thấy ớn lạnh. Ngụy Yến Chi, đúng là điên . Hệ thống đúng. Ngụy Yến Chi giữ hai ngày.
Hai ngày , một vệt sáng trắng hiện , trở về hiện đại, quên tất cả, bắt đầu một cuộc sống mới. Năm thứ hai khi trở về hiện đại, tin từ hệ thống. Ngụy Yến Chi điên .
Chàng bắt đầu ngày đêm toa thuốc, bào chế thuốc. Viết nhiều nhất chính là hà thủ ô. Khi Thẩm Kha hoàng gia bắt , còn hình nữa.
Tội ác của nàng và Ngụy Yến Chi công khai, Thẩm Kha xử c.h.é.m mùa thu.
Ngụy Yến Chi vì thái hậu hết sức bảo vệ nên thoát tội c.h.ế.t nhưng vì điên loạn mà còn trọng dụng nữa.
Hệ thống xong, cũng tạm biệt . Như một giấc mộng.
Ta hít sâu một , vứt bỏ thứ trong đầu. Nắng , là một ngày mới.
[Toàn văn .]