Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Câu Truyện Ngọt Ngào - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-05-11 05:11:32
Lượt xem: 4,093

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh đóng phim thần tượng nhiều quá dẫn đến hiện tượng ngáo phim rồi à?

Tôi chợt nhận ra: “Anh đã biết từ đầu tôi là con của bà ấy đúng không?”

Vậy ở trong show cái biểu hiện tình cảm kia là thật à?

Thật sự muốn quyến rũ tôi để phá hoại tình cảm của hai vị phụ huynh kia?

Hắn không nói gì đồng nghĩa với thừa nhận.

Tôi hoàn toàn không hề hay biết, trong lúc cả bốn người chúng tôi còn đang từ nhà hàng đi ra, trên Weibo đã nổ ra một hot search sắp bùng nổ.

# Ảnh đế tương lai Trần Chi Quang và Vân Xuân – Gặp mặt phụ huynh hai bên

Người đầu tiên gọi đến là chị bạn của tôi Đường Đan:

“MÁ ƠI!!!! Cậu bảo đi với mẹ, sao quay lưng một cái lại thành gặp mặt phụ huynh với Trần Chi Quang rồi?!”

Tôi cũng ngớ người, vô thức quay đầu nhìn hắn.

Hắn vẫn đứng thản nhiên đứng đó, không đội mũ, không đeo khẩu trang, chẳng có tí ý thức giữ hình tượng người nổi tiếng nào.

Tôi tỉnh ra:

“Đậu xanh, bị tính kế rồi.”

Tôi đã làm hỏng buổi gặp gỡ gia đình hai bên của mẹ mình.

Bởi vì Trần Thụ Bân, vì muốn giữ gìn hạnh phúc hôn nhân cho con trai, nên ông ta đã quyết định... giữ khoảng cách với mẹ tôi.

Đúng là hết chỗ nói.

Tôi và Trần Chi Quang dính trên đỉnh hot search tận hai ngày liền.

Hai ngày đó tôi thậm chí không dám bước chân ra khỏi nhà.

Sợ vừa ra ngoài đã bị fan cuồng của hắn chặn đường đánh hội đồng tại chỗ.

Tôi nói rồi mà, cứ lại gần đàn ông là gặp vận xui.

Tôi than thở, chủ động gọi cho Đường Đan: “Thế công việc tớ giờ tính sao?”

Nghe giọng là biết cậu ấy cũng kiệt sức mấy hôm nay:

“Bọn tớ đã liên hệ bên Trần Chi Quang rồi, phía họ không chịu đưa ra thông báo làm rõ sự việc… Hắn là đang nghiêm túc với cậu đấy à?”

Tôi đau đầu: “Hồi tham gia chung show tớ đâu biết họ Trần này là đồ thần kinh không bình thường đâu.”

Đường Đan thì đang vò đầu bứt tai nói:

“Để tớ nghĩ xem làm sao để giảm tổn thất xuống mức thấp nhất. Hơi khó đấy…”

Dù sao cái danh “trà xanh” của tôi cũng quá vang dội rồi.

Đường Đan thở dài nặng nề: “... Tên đó dính đến nhiều scandal lắm rồi, cậu đừng có bị ba cái lời ngọt dụ nữa đấy.”

Tôi nằm lăn ra giường, nhắm mắt thề độc:

“Cậu yên tâm đi, tớ luôn ghi nhớ cái hợp đồng độc thân bất bình đẳng kia mà.”

Yêu đương ư? Phải đền tiền vi phạm hợp đồng cả đống đó, tôi trả nổi chắc?

“Tiền, mãi mãi là tình yêu số một của tớ.”

Tôi nghiêm túc như thể đang thề hẹn tình cảm nơi bờ biển.

Bên đầu dây kia bỗng xôn xao một trận.

Đường Đan hạ giọng thì thào: “Đại boss của chúng ta về rồi.”

Tôi ngẩn người, bật dậy như lò xo:

“Cần tôi đến công ty tiếp đón không?!”

Đường Đan:

“Không cần. Anh ấy vừa từ nước ngoài lôi về một ngôi sao quốc tế, chắc là đang bận lắm.”

“Ồ…”

Ngôi sao quốc tế vừa ký hợp đồng với công ty chúng tôi đã khiến cả giới giải trí náo loạn.

Nhờ phúc của chị sao ấy, độ hot của tôi nhanh chóng tụt xuống.

Công ty Giải Trí Hoa Ngu nơi tôi ký hợp đồng cũng nhân dịp đó vươn lên top đầu trong giới.

Có một ngôi sao lớn ngồi trấn giữ, địa vị công ty coi như vững chắc.

Và đúng lúc này, Trần Chi Quang gọi điện tới mục đích công khai đào góc tường.

Hắn mời tôi về làm việc ở studio riêng của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/cau-truyen-ngot-ngao/chuong-2.html.]

Tôi bật loa ngoài, quẳng điện thoại qua một bên, vừa xem TV vừa nghe hắn vẽ bánh vẽ.

Trần Chi Quang:

“Cô qua đây, tôi cho cô vị trí nhất tỷ.”

[Nhất tỷ: Vị trí nữ số 1, được hưởng nhiều tài nguyên nhất]

“Điều kiện mà anh đưa ra là gì?”

Trần Chi Quang vẫn cứng đầu: “Đồng ý với tôi kí hợp đồng yêu đương.”

Đinh dong— tiếng chuông cửa vang lên, tôi đứng dậy ra lấy đồ ăn ngoài.

Hắn vẫn đang thao thao bất tuyệt:

“Ngải Thụy Mạn là ngôi sao quốc tế, được lôi về công ty cô thì chắc chắn tài nguyên sẽ nghiêng hẳn về phía đó.”

“Nghe nói chính Tổng Giám đốc Ngô đích thân mời cô ấy về, đã đủ thấy mức độ coi trọng cho co ấy.”

“Cô xem chuyện chúng ta lên hot search tận hai ngày mà họ chẳng ai thèm ra mặt xử lý, chứng tỏ cô đã không được coi trọng. Với tình trạng hiện tại, chi bằng sang đây, tôi đào tạo cô...”

Khi mở cửa ra, à không phải là shipper.

Mà là tổng giám đốc của tôi, Ngô Tiện Chi.

Tôi vội chắn cửa, nhưng cũng không thể chặn được âm thanh bên trong đang vang vang tiếng đào góc tường của Trần Chi Quang.

“Boss, sao anh lại đến?” Tôi cố nặn ra một nụ cười cứng ngắc.

Ngô Tiện Chi trông có vẻ vừa đi công việc mới về, trên người anh đầy vẻ mệt mỏi:

“Tôi mà không đến nữa là cô bị người ta lôi đi mất rồi.”

Tôi vội chạy vào cúp máy luôn.

Anh ta ngồi xuống ghế sofa, cầm hộp sữa “Wangzai” tôi vừa lấy trong tủ lạnh.

Nhìn hộp sữa với bộ vest đen thẫm của anh ta đúng là đối lập dễ sợ.

Anh ta vẫn mở nắp ra uống: “Vừa họp đường dài xong tôi đã qua đây, chưa kịp uống nước.”

Ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm khiến tôi toát cả mồ hôi.

Tôi nuốt nước bọt: “Tôi, Vân Xuân, thề với trời đất…”

Âm lượng nhỏ dần…

“Sẽ cống hiến cả đời cho Giải Trí Hoa Ngu chúng ta…”

Dù sao lúc vào nghề tôi cũng ký hợp đồng bán thân rồi.

Ngô Tiện Chi hỏi: “Không còn mê tiền nữa à?”

“Có chứ!” - Tôi trả lời với âm giọng hào hùng chắc như đinh đóng cột.

Anh ta: “..................”

Anh xoa trán. Dưới ánh đèn, ngũ quan sắc nét pha chút mệt mỏi vì di chuyển dài ngày, càng lộ rõ nét đẹp lạnh lùng.

Chắc còn chưa kịp điều chỉnh múi giờ đã phi thẳng đến chỗ tôi.

Đến làm gì cơ chứ? Định tính sổ gì hả?

Tôi đang định mở miệng biện minh thì anh ta nói:

“Ngải Thụy Mạn là chị ruột của tôi.”

“Cô ấy đã có tài nguyên riêng, chỉ là lười không muốn tự mở studio nên mới treo tên dưới danh nghĩa công ty tôi thôi.”

“Còn tuyến phát triển của cô, tôi sẽ sắp xếp lại thật tốt cho phù hợp… Nhưng trước tiên, cô giải thích chuyện cô và Trần Chi Quang cho tôi nghe đi.”

Anh nói một mạch, tôi mới nhận ra nãy giờ anh ta đang... đập tan chiêu chia rẽ của Trần Chi Quang?

Tôi cúi đầu, cào cào móng tay, tim đập hơi nhanh.

Ngô Tiện Chi nói tiếp: “Ý định của Trần Chi Quang tôi đã nghe Đường Đan nói rồi. Nhưng còn cô? Cô nghĩ sao về chuyện đó?”

Anh ta dừng một chút, rồi nói thêm: “Ý kiến của cô rất quan trọng.”

Tôi lí nhí đáp, mắt nhìn thẳng xuống sàn: “Tôi chẳng có ý gì với anh ta cả…”

Anh ta lập tức nói: “Vậy là được rồi.”

Nói xong anh liền đứng dậy, chuẩn bị đi.

Tôi khách sáo giữ lại: “Boss, anh có muốn ở lại ăn… đồ ăn ngoài không?”

Ngoài dự đoán, anh ta dừng bước, nói: “Được.”

Chờ đồ ăn đến, anh ta gọi điện cho đội PR của công ty, xử lý luôn vụ hot search của tôi với Trần Chi Quang.

Tổng giám đốc của tôi không hề chê đồ ăn ngoài, vừa ăn vừa ném cho tôi vài cái hợp đồng.

Loading...