Sau mấy ngày tịnh dưỡng Ôn Doãn Ninh gần như khỏe hẳn chỉ là đôi khi trong mơ vẫn giật hoảng hốt, những lúc như Chiến Nam Thiên thầm nghiến răng vì lúc đó quất tên Lưu Hàn đó thêm mấy roi.
Đồng thời với mệnh lệnh thép của nam nhân chuyện thảm sát chấn động Hồ Thành đó hề lan truyền đến tai . Có tò mò hỏi Chiến Nam Thiên, cũng chỉ giải thích đơn giản là do đối thủ của trả thù vì đó cứu . Nam nhân còn nghiêm túc nhận về , điều đó Ôn Doãn Ninh thấy bối rối, nhất là trong cảnh đang ôm lòng nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay tháo băng gạt của .
Để nam nhân tự trách thêm nữa, bé ngoan tự hứa với lòng sẽ bao giờ hỏi chuyện đó nữa, sẽ xem đó như một tai nạn nhỏ. chỉ trong lòng tự , thật ngoài kinh hoảng cảm thấy chút may mắn vì chuyện đó một nữa ở bên cạnh tâm tâm niệm niệm.
Mi Mắt Ôn Doãn Ninh cong cong nam nhân đang ôm , nhẹ nhàng vùi mặt lòng cảm thụ sự ấm áp hiếm . Cậu bỗng nhớ một chuyện bỏ quên, nhẹ ngẩng đầu lên nhíu mày. Nam nhân luôn quan sát phản ứng của khẽ hỏi:
- Có chuyện gì?
Em chợt nhớ em bỏ quên tiểu Hoa, lúc đó hình như em tiếng nó kêu thảm thiết lắm, Tiểu Hoa là chú mèo con màu trắng em nhận nuôi, còn kịp ôm về nữa, , em tìm nó lắm.
- Mai đưa em thăm nó, hiện nó đang ở phòng khám thú y.
Ôn Doãn Ninh kinh ngạc nam nhân:
- Sao Tiểu Hoa?
- Lúc em bắt ở gần đó, nhờ nó mà mới tìm em.
- Cảm ơn .
Sáng 10h hôm Chiến Nam Thiên mang Ôn Doãn Ninh xem tiểu Hoa, chiếc Rolls-Royce bé nhà quê bắt đầu tò mò về thứ. Cậu áp sát mặt kính xe để ngắm thành phố hoa lệ bên ngoài, đang ở trung tâm Hồ Thành, thứ hiện đại hơn xóm nghèo ở nhiều, thế nên khỏi say mê ngắm một lúc lâu.
Nam nhân thấy để ý đến 10 phút bèn nhét tay một viên socola ngọt ngào thế là bé Ninh nhanh chóng thu hút tít mắt với . Thật dễ thỏa mãn nha, với nhóc con đây - Chiến Nam Thiên thầm nghĩ.
Khi đến bệnh viện thú y bé con nhanh chóng hỏi tình hình tiểu Hoa, may bé mèo trắng chỉ trật chân và trầy xước nhẹ. Bé đang bó bột tầm 2 tuần nữa sẽ xuất viện đón về nhà. Ôn Doãn Ninh chơi đùa với mèo con một lúc về, đường về ngại ngùng dò hỏi xem thể nuôi Tiểu Hoa trong nhà . Chiến Nam Thiên tất nhiên chẳng ý kiến gì thế nhưng bé con quá nhút nhát, chủ động hơn, bèn :
- Cũng , tuy nhiên em cũng cho chút ngon ngọt
Đầu nhỏ nghiêng sang một bên, ánh mắt tràn đầy câu hỏi “ngon ngọt là gì” . Hẵn khẽ đưa tay lên sờ lên môi , ánh mắt híp đầy ý vị :
- Chẳng hạn như em chủ động hôn một chút
Nghe xong, tai Ôn Doãn Ninh cũng đỏ rực lên, thật sự ít khi tiếp xúc mật với ai, hồi bé cũng chỉ baba là ôm hôn . Hơn nữa là bé ca nhi nha, thể chủ động như . Nội tâm đấu tranh mạnh mẽ giữa và , còn nam nhân đang yên lặng quan sát nét mặt của . Hắn cảm nhận sự ỷ và quyến luyến của bé con dành cho nhưng thật sự là tình yêu thì thể xác định. Với , bé con còn quá nhỏ để thể xác định tình yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ca-nhi-xuyen-khong-nhat-duoc-lao-dai-hac-bang/chuong-19-toi-la-chien-nam-thien.html.]
10 Phút , thấy vẫn đang tự hỏi khẽ thở dài, lẽ thể ép trong ngày một ngày hai. Khi đang định sẽ cho phép nuôi tiểu Hoa thì bất ngờ má trái của nhận một cái hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước.
Cảm giác mềm mại thoáng qua tim nhắn chững 1 nhịp sang . như dự đoán mặt nhỏ Ôn Doãn Ninh đang cúi thấp xuống gần như chôn cả gương mặt cổ áo len trắng, khi qua đôi mắt to tròn còn vương nét ngại ngùng vội vàng tránh .
Chỉ thấy nam nhân khẽ , vươn tay kéo ôm lòng, đôi tay cứng rắn nâng mặt lên khẽ hôn hai cái hai bên má Ôn Doãn Ninh, cho cúi mặt xuống nữa mà nghiêm túc hỏi:
- Có chán ghét ?
- Dạ… … ạ
- Sau thể hôn em như thế ?
- Em..em
Tim đập liên hồi khi câu hỏi của Chiến Nam Thiên, thích , tự hỏi nhiều tại nhớ nhung và tên đến khi rời . Kể cả trong lúc nguy hiểm và mê man điều đầu tiên nghĩ đến cũng là . Rất nhiều dấu hiệu cho thấy thích nam nhân mặt . Chiến Nam Thiên nghĩ còn nhỏ hiểu sự đời nhưng thật cuộc sống nơi Hầu Phủ nào dễ dàng và đơn giản, tuy nhiều thứ nhưng sự nhạy cảm với cảm xúc khác dành cho và dành cho khác rõ ràng.
Trong mấy ngày qua càng khẳng định tình cảm khác thường với , thế nên tuy ngại ngùng từng kháng cự việc tiếp xúc mật với Chiến Nam Thiên. Cậu chỉ đang tự hỏi liệu nam nhân thích như thích , chỉ là thương xót cho cảnh và ơn vì từng cứu .
lẽ bây giờ còn quan trọng nữa, ít nhất hôn đồng nghĩa với việc cũng sự yêu thích nhất định với . Trải qua sinh tử một nhất định dũng cảm nắm chặt cơ hội để tiến đến gần nam nhân, dù cho hậu quả sẽ thì vẫn sẽ hối hận.
Đầu nhỏ khẽ gật gật nghiêm túc mắt Chiến Nam Thiên khẳng định nữa:
- Được ạ, nhưng em thể tên của ?
Nam nhân thỏa mãn , thỏ con cũng nhút nhát như nghĩ, đưa tay vuốt ve đầu , cảm thấy đời bao giờ dịu dàng và kiên nhẫn với ai như :
- Xin em, vì một lý do riêng nên lúc đầu thể cho em tên , bây giờ sẽ nghiêm túc quen cùng em nữa, tên là Chiến Nam Thiên.
Cậu cong cong mắt lặp mấy tên của , khẽ:
- Em là Ôn Doãn Ninh
Hai cái tên, hai cuộc đời trong giờ phút dường như bắt đầu buộc chặt . Trên đời chẳng gì hạnh phúc hơn khi giấu một gai nhọn mở lòng cho một duy nhất, còn em cũng lấy hết dũng khí lao lòng màn hậu quả.
-----------------------
Mọi đừng trách công cho thụ tên dù gần 20 chương.Tại quá khứ ảnh cũng bi thảm lắm còn hiện tại ảnh đang trong tình thế lúc nào cũng liều mạng nên dù rung động cũng kéo bé Ninh . Ảnh dứt khoác , nhớ em thà góc tường đèn nhà em chứ cũng nỡ tìm em. Nếu vụ Lưu Hàn chắc hai đứa bỏ lỡ .