Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thường Quân bóc cam đưa cho Khánh Linh, cậu bạn vừa chạy từ trường qua thăm cô đồng thời cũng cập nhật luôn tin tức:
- Mình tra được ra năm đó 7 người thiệt mạng đúng là có một bé trai 6 tuổi. Nằm viện do bị sốt, vốn dĩ ngày mai là được ra viện nhưng đêm hôm đó xảy ra hỏa hoạn. Sau đó tầm 1 tháng có một y tá tự tự trong phòng trực tuy nhiên vụ này đã được nhẹm đi do sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của bệnh viện. Cái này là mình có đọc được bình luận của một người, người này còn tự nhận là hàng xóm của nữ y tá kia. Mình có nhắn tin riêng hỏi người này, họ bảo vốn dĩ tại thời điểm đó không có lý do gì khiến cô gái này tự tự cả, sau đó một thời gian thì gia đình nạn nhân cũng chuyển đi nên không còn cập nhật được thông tin gì nữa.
- Như vậy mình đoán nữ y tá kia là bị giết, có thể cô ấy đã biết được gì đó về vụ hỏa hoạn nên hung thủ bịt đầu mối- Ngọc Lan nói.
- Có lẽ vậy nên mình thấy khuôn mặt cô ấy khá là giận giữ. Kiểu rất oán hận.
- Mình nghĩ có 2 hướng. Hung thu vụ họa hoạn vẫn đang g.i.ế.c người bịt đầu mối. Hoặc có người đang trả thù cho những nạn nhân trước kia và ép người gây ra hỏa hoạn trước kia phải ra mặt. Dù là trương hợp nào thì khả năng cao hung thủ vẫn đang ở trong bệnh viện này.
Cửa phòng bệnh mở cửa, đã đến giờ bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe. Hôm nay bác sĩ Chung Ngọc sẽ là người khám cho cô. Chung Ngọc tầm 30 tuổi, dáng người đậm, khuôn mặt thư sinh, nhìn dễ mến, tính cách dễ gần, vẫn hay nói đùa với cô.
- Ngày mai tôi sẽ cho em đi làm lại xét nghiệm lại. Sau đó đánh giá lại các chỉ sổ một lần nữa là có thể xuất viện. Hy vọng mọi thứ sẽ ổn.
- Dạ. – Thực tâm mà nói mặc dù cô đã nghỉ học gần 2 tuần và đã bỏ lỡ rất nhiều tiết học nhưng vẫn còn lưu luyến nơi này, vì dù sao hung thủ vẫn còn nhởn nhơ ngoài kia. Bảo cô xuất viện thực tâm không đành lòng. Nhưng nếu không quay lại lớp học có lẽ hè năm nay cô sẽ phải thi lại kha khá môn học.
Bình Nguyên thực tâm không muốn cô liên quan gì đến vụ án này nữa, nhưng anh cũng đã nhận ra được những hồn ma kia đã chọn cô để gửi gắm hy vọng. Cô chính là người được chọn. Thực ra, ngay từ lần đầu gặp anh đã nhận ra cô không phải là một cô gái bình thường. Cô chính là sợ dây liên kết giữa hai thế giới, là nơi những linh hồn có thể gửi gắm. Còn tại sao anh lại nhìn ra điểm khác biệt đó bởi chính anh cũng là một người đặc biệt. Nhưng bố mẹ anh không muốn anh bộc lộ khả năng đặc biệt của mình nên sớm đã nhờ người phong ấn nó lại. Họ cũng chỉ mong anh có một cuộc sống bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/benh-vien-co-ma/chuong-7.html.]
Trời trong xanh, Thường Quân tản bộ dưới khuôn viên bệnh viện. Cô lại gần nơi xảy ra án mạng đầu tiên, dưới gốc cây cổ thụ cô ngước mắt nhìn lên, hàng tá các câu hỏi chạy trong đầu
“Vì sao hung thủ lại g.i.ế.c Hà Lan Ân, cô ấy đã biết những gì? Người đàn ông gây ra vụ hỏa hoạn năm đó rốt cuộc là ai?”
Cô đi qua khu khám bệnh, bệnh nhân đang xếp hàng dài đợi gọi tên vào khám:
- Làm thế này thì đến bao giờ mới xong? Thật không hiểu nổi đại học giờ dạy anh chị cái gì nữa. Nhập mấy chữ thôi mà cũng không xong.- Tiếng một người đàn ông quát tháo vang lên từ bàn thu ngân.- Đây điền vào đây, nhập như thế này, vào đây, rõ chưa?- Vừa nói vừa thao tác luôn trên máy cho cậu nhân viên mới xem.
- Dạ để em sửa lại ạ.
Nhìn nam nhân viên đang co rúm lại sau khi bị chửi, Thường Quân chép miệng “Chắc mới đi làm bị các chú bắt nạt. Nhưng mà nhìn anh ta cũng sáng sủa, không hiểu sao có mấy cái nghiệp vụ máy tính mà làm cũng không xong nhỉ? Chắc bên trên không chỉ, bên dưới tự làm, rồi sai bị chửi đây mà? Đúng là ma cũ bắt nạt ma mới.”
Bất chợt cô hơi khựng lại, nhìn khung cảnh xung quanh, hình như đứa bé trong giấc mơ có dẫn mình qua đây, phòng kỹ thuật cũng ở gần đây thì phải. Cô dạo một vòng quanh tầng 1 để tìm kiếm căn phòng hỏa hoạn năm đó. Chẳng mấy chống căn phòng đã ở ngay trước mắt cô. Nó vẫn ở đó, vẫn đề tên phòng kỹ thuật điện, không phận sự miễn vào. Cô khẽ chạm vào tay nắm cửa định xoay chốt thì một tiếng quát đến giật mình:
- Này cô kia định làm gì đấy.- Một anh bảo vệ chạy lại- Trợn mắt lên nhìn cô.
- Úi em nhìn nhầm phòng- Nói xong cô vội quay đi