BẢO GIA - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-04-27 19:03:51
Lượt xem: 2,776
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta sai thị vệ trướng cho mấy một trận, nhưng cũng thương hoàng nên đích mặt.
Đợi mấy tên công tử quyền quý bắt nạt khác đánh đến lóc kể lể, ôm đầu chạy trối ch//ết, mới sai đánh xe về phủ.
Thiếu niên lảo đảo đuổi theo xe ngựa, đánh xe đành, đành dừng xe , bảo nó mau .
nó cung kính hành lễ ngoài cửa xe.
Thiếu niên giọng thanh lãnh:
“Xin hỏi, đại nhân tôn tính đại danh?”.
Ta ngờ tên ăn mày tỏ vẻ báo ơn, bèn khởi chút lòng trắc ẩn, vén một góc rèm gấm, quẳng cho nó một cái túi tiền.
Trong đó đựng ít bạc, đủ để lo ăn mặc trong vài năm.
Người khỏi thành là “Trần Bảo Gia”, thì bên trong xe ngựa của công chúa phủ, ắt hẳn là Trần Chân Ninh .
Ta hiệu cho thị nữ trong xe ngựa, thị nữ liền trả lời : “Đây là công chúa Chân Ninh”.
Trong phòng, Ngụy Cảnh Tùng chằm chằm mắt , buồn rầu buông thõng hai tay xuống:
“Hóa hôm đó thật sự là , , , nếu thể một …”.
Thấy thất hồn lạc phách như , chỉ thấy buồn .
Hóa kiếp , và vợ chồng mười năm, thế mà chẳng bằng một phần ân huệ tiện tay cho .
Ta từng cầu xin Ngụy Cảnh Tùng yêu , cũng vô nghi ngờ bản , liệu chỉ như Chân Ninh mới xứng đáng yêu .
ngờ tình yêu của Ngụy Cảnh Tùng rẻ mạt đến .
Ta nhắm mắt, mở , trong mắt sáng tỏ.
Chuyện cũ qua như áng mây khói.
Ta bình tĩnh :
“Để cho ngươi , một nữa, gặp đầu phố dài, cứu ngươi về phủ, ngươi lấy oán trả ơn, hủy hoại danh dự của , g.i.ế.c hại ít trong phủ công chúa, hoa ngôn xảo ngữ, lợi dụng gánh hết tội cho ngươi . Sau ngươi thành công danh vọng, sai b.ắ.n ch//ết thảm”.
“Không , như ”. Ngụy Cảnh Tùng hoảng hốt , “ sai , tất cả đều sai ”.
Hắn thoáng với vẻ bối rối.
“Trần Bảo Gia, cứu năm là nàng”.
chăm chú mắt , dường như chứng thực:
“Nếu phát hiện sớm hơn, nếu sớm đó là nàng”.
Trong đôi mắt đen của tràn đầy hối hận chân thành:
“Chúng thể từ đầu ?”.
“Không thể”. Ta dứt khoát trả lời , “ bây giờ ngươi những lời , cũng chẳng qua chỉ vì ti tiện như sâu bọ”.
“Ngụy Cảnh Tùng ngươi tự cho là cao cả, sợ tổn hại ở chốn hậu cung , liều mạng công thành danh toại. Cho nên suốt quãng đường , càng khó khăn thì càng đáng quý”.
Ngụy Cảnh Tùng lắc đầu: “Ta từng mơ một giấc mơ, mơ thấy nàng và từng một mối tình,trong mơ, nàng đối xử với bao”.
Trong mắt thoáng chút chờ mong: “Ta hôm ở tiệm , khinh nhờn với nàng, nhưng nàng g.i.ế.c , chẳng là nàng nỡ ?”.
Nghe , đột nhiên bật :
“, đêm hôm đó, bản cung vốn định sai g.i.ế.c ngươi thẳng tay, nhưng đồng ý bỏ qua”.
Ta cúi xuống :
“Ngươi nghĩ rằng, với tình trạng tàn của ngươi, thì còn sống bao lâu? Ngụy công tử thử nghĩ xem, từ hôm ở tiệm , bệnh của ngươi vẻ như chẳng đỡ chút nào”.
Hắn cau mày, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Ta kiên nhẫn giải thích cho :
“vì kế của Ngụy công tử đổi thuốc cho Ngụy công tử. Những năm qua, bà xem ngươi như con đẻ, nhưng năm đó ngươi g.i.ế.c hại con ruột của bà ”.
Ngụy Cảnh Tùng đột nhiên ngẩng đầu lên, thể tin :
“Sao nàng ?”.
“Thuốc mà Ngụy phu nhân dùng cho ngươi là thuốc do bản cung đích chọn lựa, tốn ít tiền mới mua . Nó sẽ khiến cơ thể ngươi ngày càng suy yếu, cho đến ch//ết”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/bao-gia/chuong-10.html.]
Việc Ngụy Cảnh Tùng g.i.ế.c hại em cùng cha khác là bí mật kinh hoàng, kiếp là do chính kể cho .
Khi đó, Ngụy Cảnh Tùng là tể tướng của Đại Yến, còn sợ hãi bất cứ ai nữa.
Còn , Trần Bảo Gia, trong mắt , chẳng qua chỉ là tù nhân thấp hèn mà thôi.
Sau mười năm chịu đựng, nay ngẩng cao đầu, Ngụy Cảnh Tùng ở cao xuống, kể cho những gian khổ và thủ đoạn thâm độc mà dùng để thể đạt địa vị như thế .
Một trong đó chính là việc .
Người vợ kế của Ngụy Thượng thư vốn là lương thiện, khi trở thành chủ mẫu của phủ Thượng thư, bà cũng từng đối xử với Ngụy Cảnh Tùng như con đẻ.
vẫn thấy đủ, để củng cố địa vị con trai cả trong phủ Thượng thư, khi phu nhân Ngụy mang thai, đầu độc em trai cùng cha khác của .
E rằng Ngụy Cảnh Tùng cũng khó thể tin rằng, bí mật bao giờ tiết lộ ở kiếp , trở thành con d.a.o giúp đưa xuống địa ngục ở kiếp .
17
Ra khỏi Ngụy phủ, cảm thấy thật thoải mái.
Kiếp , vang danh lớn nhỏ, ác độc dung, mười phần chắc là do .
, Trần Bảo Gia, quả thực lương thiện gì, để Ngụy Cảnh Tùng ch//ết nhanh gọn như thì quả là quá rẻ mạt đối với .
Tốt nhất là hãy để chậm rãi chịu giày vò đến ch//ết trong hậu trạch mà vô cùng ghê tởm, trong tay những nữ tử mà vô cùng khinh thường.
“Gieo nhân nào gặp quả nấy, hãy cứ ở đây tận hưởng nốt những ngày tháng còn của đời ngươi ”.
Đó là câu cuối cùng với Ngụy Cảnh Tùng.
Trong xe ngựa, Thúy Trúc hỏi :
"Công chúa, nhị công chúa điên dữ quá, nhưng nô tỳ vẫn cảm thấy nàng điên điên khùng khùng chỗ kỳ quặc".
Ta vén rèm gấm, ngoài cửa sổ, phố dài Thịnh An đông như kiến, dường như chẳng gì khác so với kiếp .
“Điên thật điên giả thì quan trọng ?”.
Thúy Trúc chút hiểu.
Ta nàng , bình thản :
"Quan trọng là, sẽ khiến nàng sống quãng đời còn như một kẻ điên."
Hôm nay, tiêu tốn quá nhiều sức lực, trở về phủ công chúa thì ngửi thấy một mùi hương thơm quyến rũ.
Thẩm Vân Gián , dẫn gian đình ở vườn , đích nấu một bàn món ngon.
Mùi khói bếp nồng nặc xộc mắt mũi, Thẩm Vân Gián bên cạnh, với vẻ khoe khoang.
Đột nhiên, cảm thấy buồn.
Ta Trần Bảo Gia của kiếp , kiếp nhiều điều độc ác mà khó thể tưởng tượng.
Thẩm Vân Gián gắp một miếng cá bát :
"Nghĩ gì thế? Trần Bảo Gia, đây là đại tác phẩm mà đại gia học trong một thời gian dài, nàng vẻ nuốt nổi như thế là nể mặt đại gia quá đấy."
Ta hít một thật sâu, quyết định giấu giếm. Ta kể hết tất cả những chuyện đó cho .
Thẩm Vân Gián xong, đưa tay gõ nhẹ đầu , đó nhẹ nhàng nhếch môi:
"Nàng nghĩ, phương thuốc bí truyền mà nàng đưa Ngụy phủ, rốt cuộc là ai đưa đến tận tay nàng ?
"Nàng tưởng, Trần Chân Ninh chỉ vì dọa nên mới phát điên ?"
Ta im lặng hồi lâu, nên lời.
"Ăn cơm , Thẩm Vân Gián."
"Trần Bảo Gia, nàng thật là tiểu nhân đắc chí, voi đòi tiên."
Chàng nghiêng ngả, khuôn mặt đến mức chói lọi.
Trong cơn mơ màng, thấy thiếu niên áo đỏ cưỡi ngựa chiến trường năm xưa giơ tay về phía :
"Trần Bảo Gia, nếu ngươi ai cưới, tiểu gia liền tự hạ thấp địa vị cưới ngươi."
Ha, mà chui tay .
(Kết thúc)