Tiểu Hoa ở trong hoa tai, lắng từng lời của hai .
Nó cảm thấy... ký chủ của , hiểu lừa gạt mất nhỉ?
Chỉ ba, bốn câu , lừa gạt đến mức sắp gả cho ?
, trí thông minh của Tiểu Hoa hạn, những lời Khương Nhiên lọt tai nó, hình như lý.
Không thể tìm sai nào.
Tiểu Hoa suy nghĩ lâu khẽ :
"Ký chủ, nguyện vọng của nam chính là bạn đó ~~"
Chỉ thôi, thấy biểu cảm mặt Tiểu Hoa cũng thể thấy sự hóng hớt trong lời của nó.
Tô Yên im lặng lâu, đó cô đối mặt với Khương Nhiên.
Rồi đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy tay .
Giọng mang theo một nụ nhạt và sự nghiêm túc, nhẹ nhàng :
"Được."
Khương Nhiên sự trịnh trọng trong lời của cô.
Hắn cũng lập tức hiểu rằng cô đang nghiêm túc trả lời .
Sự khó chịu trong mắt nhanh chóng tan biến hết, giây tiếp theo, trực tiếp đè cô xuống ghế sofa.
Hắn hôn lên môi Tô Yên, giọng điệu đầy ẩn ý:
"Sang năm, chắc là mười tám tuổi nhỉ?"
Tô Yên suy nghĩ một lát:
"Ừm."
Hắn đè cánh tay cô, chiếm hữu cô , khẽ thở dài:
"Trưởng thành , những việc thể cũng thể ."
Giọng lẩm bẩm, là đang với chính , đang với Tô Yên.
Tô Yên mơ màng hiểu, ngược Tiểu Hoa thì giật kêu lên:
"A a a a!!! Xấu hổ quá."
Giọng điệu của Tiểu Hoa, hệt như một "lão làng" dày dặn kinh nghiệm.
Mặc dù IQ cao lắm, nhưng chắc nó ít "sách vàng" ...
Nếu thì Khương Nhiên chỉ một câu ám chỉ, đồng chí Tiểu Hoa giác ngộ đại triệt như ?
Thời gian trôi nhanh, ba năm thoáng chốc qua.
Tô Yên lên năm hai đại học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/37.html.]
Do Tô Yên ngày càng trở nên xinh , nổi bật, cộng thêm việc năm xưa cô đặc cách Đại học X nhờ thành tích xuất sắc trong cuộc thi Hóa học quốc, cô trở thành nhân vật chú ý.
Cô tính cách ngoan ngoãn, xinh , thành tích học tập xuất sắc hàng đầu, một cô gái như đương nhiên nhiều theo đuổi.
Một ngày nọ, buổi học sáng kết thúc, trong lớp đang chuẩn ăn trưa.
Thế nhưng, một trai đột nhiên bục giảng, từ mang một bó hoa tươi.
Mặt đỏ bừng, căng thẳng :
"Bạn học Tô Yên, thích lâu , bạn gái của nhé!"
Nói , choảng một tiếng, trực tiếp quỳ một chân mặt Tô Yên.
Tô Yên, vốn định rời khỏi lớp học, bỗng khựng .
Sau đó, cả căn phòng vang lên tiếng hò reo: "Đồng ý, đồng ý!" "Đồng ý chứ!" " đó, xem đỏ bừng cả mặt kìa, còn thấy ngại , ha ha ha ha."
Tô Yên chớp mắt, im lặng một lúc, : " từ chối."
Ba chữ cô dứt khoát, gọn gàng, thậm chí lười biếng đến mức chẳng thèm đưa một lý do giả dối nào. Lời thốt , cả khán phòng im bặt.
Mặt trai tỏ tình đỏ bừng hơn nữa. Môi run rẩy: "Tớ, tớ thật sự thích ."
Tô Yên nghiêm túc lắng lời . Cho đến khi xong, cả lớp đều đang dõi theo phản ứng của cô. Giọng cô nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ: " ?"
Chàng trai tỏ tình cho mặt càng đỏ hơn. Anh nghiến răng, là vì hổ hóa giận tâm trạng thế nào, liền thốt lên: "Tô Yên, các bạn học đều đồn là phụ nữ phù phiếm, chỉ kết bạn với giàu . Cậu từ chối vì tiền, thể ngày ngày lái xe đưa đón ?!"
Giọng trai đầy vẻ đau khổ. Lời , cả hội trường một nữa kinh ngạc.
Ban đầu, chuyện trở thành chủ đề bàn tán mỗi bữa ăn, mỗi buổi . Sinh viên của trường X, về cơ bản ai cũng . Tô Yên mới nhập học lâu, xe sang đưa đón mỗi ngày. Hơn nữa, theo trong cuộc tiết lộ, lái xe sang đó còn là một trai. Thậm chí còn chụp ảnh Tô Yên hề ngại ngần ôm hôn đó ngay cổng trường. Hoàn mất hình tượng hoa khôi thanh thuần.
Chuyện còn kết thúc, lâu , cô một đàn ông khác lái xe BMW đến đón, hơn nữa, đưa đón cũng đổi.
Tin tức tung , chuyện Tô Yên dựa ngoại hình xuất sắc để l..m t.ì.n.h nhân của giàu lan truyền khắp nơi. Đương nhiên, chuyện vẫn luôn đồn thổi, còn thật giả thế nào thì chẳng ai quan tâm. Cho đến hôm nay, đột nhiên một hỏi thẳng , điều coi như lên tiếng lòng của đông đảo quần chúng hóng hớt.
Tô Yên hỏi sững sờ một lúc, lên tiếng: "Cậu tiền ?"
Câu hỏi đột ngột , đột nhiên đ.â.m mạnh trái tim yếu mềm của trai đó. Sắc mặt càng đỏ bừng.
Chàng trai đó đột nhiên bật dậy, như thể sỉ nhục: " tiền thì ? Không tiền thì đáng nhạo ?"
Tô Yên khẽ l.i.ế.m môi: "Nếu thấy tiền quan trọng, thì nên chăm chỉ kiếm tiền, chứ đừng tỏ vẻ chột , đến mặt mà hung hăng như ."
Cô một cách nghiêm túc, giọng điệu nhàn nhạt. Ngược càng khiến sắc mặt trai đó càng trở nên khó coi.
Một lúc lâu , trai đó vứt thẳng bó hoa xuống đất: " ngờ, là phụ nữ yêu phù phiếm đến . Vì tiền, thể ở bên bất kỳ đàn ông nào."
Tiểu Hoa khẽ lên tiếng: "Hừ, đồ đàn ông rác rưởi."
Tô Yên liếc bó hoa vứt bỏ, đàn ông đó. Giọng mềm mại, vẫn là ngữ điệu : " cũng ngờ, là đàn ông sẽ hổ hóa giận khi từ chối."
Nói , cô khẽ dừng như chợt nhớ điều gì đó: "À, vì tiền mà ở bên bất kỳ đàn ông nào, chỉ ở bên một đàn ông thôi."
Cô điều để khoe khoang gì, chỉ đơn thuần là để đính chính. Tuy nhiên, vẻ như... đàn ông đó mấy để tâm đến lời đính chính của cô, vẫn cô với ánh mắt khinh bỉ.
Lúc , từ cửa lớp học truyền đến một giọng : "Tổng giám đốc Khương, trường X của chúng là trường đại học trọng điểm của thành phố, mục đích là đào tạo nhân tài cho đất nước. Nhận sự tài trợ của tổng giám đốc Khương, tin rằng nền giáo dục của chúng sẽ ngày càng phát triển hơn."