Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-06-23 05:39:39
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian nhanh chóng trôi qua kể từ khi Lam Vân đề nghị hợp tác, đã ba tháng rồi Dương Lệ không có nghe được tin tức gì về tên đó cả, ngay cả Thiên Vân hội cũng trở lên im hơi lặng tiếng giống như biến mất khỏi nhân gian vậy.
Đối với Huyết Phủ hội mà nói đây là chuyện tốt, Dương Lệ đã tranh thủ mở rộng địa bàn của mình từ mười ba khu lên hai mươi khu. Tổng quân số hiện tại của hội là một vạn ba ngàn người, gần bằng Đoàn gia.
Nhưng Dương Lệ vẫn cảm thấy buồn rầu, cô thở dài, chống cằm suy nghĩ không biết phải làm sao, trước mặt cô là cái màn hình máy tính đang hiện hình ảnh về buổi biểu diễn của ca sĩ Hina cô hâm mộ.
"Aaaaa, trời ơi sao hết vé nhanh vậy trời, huhu không cam tâm mà, tui muốn xem Hina hát!"
Dương Lệ gục mặt đập tay liên tục xuống bàn, cô cảm giác thế giới đã sụp đổ đến nơi rồi, đợi mãi Hina mới lưu diễn đến Thương Minh thì vé đã bán hết không kịp đặt, đúng là đời đen hơn chó.
"A Tà!" Dương Lệ cất tiếng gọi.
"Dạ chị!"
A Tà bên ngoài lập tức đi vào nhìn đại tỷ với vẻ nghi hoặc, đang tự hỏi Dương Lệ gọi mình vào có chuyện gì quan trọng cần làm hay sao?
Một tháng trước Dương Lệ đã tái cơ cấu tổ chức của Huyết Phủ hội, phân cấp bậc cho từng thành viên trong hội. Là người sớm nhất đi theo cô, lại là quỷ hồn trung cấp lên hắn nghiêm nhiên có cấp bậc khá cao trong hội.
Cụ thể là đội trưởng đội cảnh vệ của Dương Lệ, kiêm luôn đội trưởng tình báo. Quyền lực chỉ dưới đại tỷ và Hắc, Bạch mà thôi.
Vậy lên hắn nghĩ chắc chắn Dương Lệ gọi mình thể nào cũng có nhiệm vụ quan trọng. A Tà liền lên cao tinh thần, đã ba tháng rồi không có nhiệm vụ nào khiến hắn vô cùng ngứa ngáy tay chân á.
"Có nhiệm vụ quan trọng cho em đây" Dương Lệ trầm trọng nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc khiến A Tà càng thêm chắc chắn đây là việc lớn.
"Chị cứ việc giao nhiệm vụ, em hứa sẽ cố gắng hết sức hoàn thành dù có bỏ mạng đi chăng nữa!" A Tà vô n.g.ự.c đầy tự tin nói.
Dương Lệ gật đầu, cô đứng dậy đi tới vỗ vai hắn, rút ra một tấm thẻ ngân hàng trao vào tay A Tà rồi nói: "Chị tin tưởng em, nhất định phải mua được cho chị vé concert của Hina!"
Cái...
A Tà giây trước còn hào hứng khi sắp được đi làm nhiệm vụ mà hắn nghĩ sẽ đầy nguy hiểm và giao chiến ác liệt. Nhưng giây sau...
Đi mua vé xem concert?
Đi mua vé xem concert sao?
Đi mua vé xem concert á?
Dựa vào!
A Tà xém chút muốn nổi khùng, hắn nhìn Dương Lệ mà thầm nghĩ sao đại tỷ lại giao nhiệm vụ quái quỷ này cho mình cơ chứ, hắn làm người thân cận bên cạnh Dương Lệ làm sao không biết cô thích Hina, nhưng vấn đề là hết vé rồi á.
Bảo hắn đi đâu mua, ra ngoài đường ăn cướp sao? Hay là đến thẳng công ty quản lý của Hina rồi cầm s.ú.n.g dí đầu người ta đòi vé.
"Đại tỷ à, không phải em không muốn giúp chị, nhưng vấn đề là vé đã bán hết rồi á!" A Tà thở dài nói.
Dương Lệ phút chốc ỉu xìu mặt nói: "Nhưng mà chị muốn xem Hina hát á"
"Chị có thể ở nhà xem tivi được mà, người ta cũng truyền hình trực tiếp buổi biểu diễn đó thôi" A Tà nói xong thì trả lại thẻ ngân hàng cho Dương Lệ.
Nhiệm vụ này hắn chịu thua, không làm nổi, cũng không có cách nào làm.
"Oa nha nha không chịu đâu không chịu đâu, chị muốn xem trực tiếp cơ, muốn gặp Hina cơ, chị muốn xin chữ ký cô ấy nữa, không ở nhà đâu!" Dương Lệ ngã ra giường lăn lộn không ngừng ăn vạ.
Cô lấy gấu bông ôm lấy, phồng má nhìn A Tà nói: "Em không giúp chị là chị bỏ bữa, không ăn cơm trưa nữa luôn!"
Ách!
A Tà phút chốc ngớ người ra, còn có thể loại đe doạ như này sao?
Hắn đang không biết nói gì hay làm sao thì phía sau vang lên tiếng bước chân, Hắc đi lên nhìn hắn hơi ngạc nhiên rồi nói: "Sao đứng đó vậy, Dương Lệ đâu?"
A Tà như nhìn thấy cứu tinh lập tức kéo tay Hắc đẩy vào phòng Dương Lệ rồi chạy đi mất, trước lúc đi còn nói: "Anh ở lại giải quyết việc này nha, em xuống nhà nấu cơm"
Hắc ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, ở đây có việc gì mà A Tà không giải quyết được sao? Hắn quay sang nhìn Dương Lệ định hỏi thì kinh ngạc khi thấy cô hai mắt đỏ hoe sắp khóc, đầu tóc rối tung, lại còn ôm con gấu bông cá heo nữa, dáng vẻ như cô học sinh mới yêu bị tình đầu bỏ vậy.
"Có chuyện gì vậy?" Hắc hỏi, hắn lấy tay chỉnh lại tóc cho cô rồi đoạt lại con gấu bông của hắn.
Mà sao gấu bông của hắn lại ở bên phòng Dương Lệ nhỉ?
"Hắc ơi tui muốn đi xem Hina biểu diễn!"
Dương Lệ túm cổ Hắc lắc lắc nói: "Tui muốn đi xem Hina hát, cậu phải giúp tôi, oa nha nha, cậu mà không giúp tôi là tui sẽ sang phòng lấy hết đồ hình cá heo của cậu, con cá heo trong hồ cũng làm thịt luôn á!"
Bên dưới hồ, Cá Heo đang bơi tự nhiên thấy lành lạnh sống lưng, thầm nghĩ chả lẽ hôm nay nước trong hồ chuyển sang chế độ mùa đông hay sao?
"Có gì từ từ nói, đừng bóp nữa cậu bóp nữa là tôi ngất ở đây á" Hắc khò khè ở cổ nói, hắn bị Dương Lệ túm cổ bóp như bóp cổ gà á, đã vậy cô còn lắc lắc làm hắn thấy được cả Diêm Vương đang vẫy tay với hắn.
Dương Lệ lúc này mới bỏ tay ra, nhưng cô vẫn nhìn Hắc đầy mong chờ, đôi mắt long lanh như ngọc đang dán chặt lên người hắn như thể ngóng đợi một điều gì đó từ hắn.
Hắc đổ mồ hôi lạnh, hắn đã sớm biết việc ca sĩ Hina về Thương Minh rồi, nhưng hắn đâu quan tâm, thế mà không ngờ cô cấp trên của hắn lại quan tâm. Làm cấp dưới và là người yêu, Hắc cảm thấy mình mà nói không làm được thôi thì sẽ bị Dương Lệ xé thành mảnh nhỏ mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-34.html.]
"Được rồi được rồi, tôi đi kiếm vé cho cậu, ở nhà đi đến tối đảm bảo sẽ cầm vé về" Hắc nói xong thì vơ lấy cái vẻ ngân hàng trên bàn mà chạy đi.
Ở lại đó thêm một giây là thêm một phần nguy hiểm, chắc chắn hôm nay Dương Lệ đến tháng rồi, hắn nhẩm tính thì đúng là như vậy á.
"Cũng may không nổi khùng mà đánh mình!" Hắc thở dài vỗ n.g.ự.c tự nói.
"Mà bây giờ đi đâu tìm vé được đây? Thôi thì tìm Ân Minh vậy"
Hắc đi tìm Ân Minh, cậu học sinh này kể từ ngày tham gia đến nay đã nhanh chóng leo lên cái ghế đội trưởng mà không ai ngờ tới.
Đội trưởng đội văn nghệ!
"Ân Minh, cậu rảnh không?"
Hắc tìm thấy Ân Minh ở quán trà Tiềm Long, đây là một quán mới mở của Huyết Phủ hội dùng cho các thành viên hội họp có chỗ ăn uống, giải trí, nghỉ ngơi và báo cáo nhiệm vụ.
Ân Minh dù làm đội trường đội văn nghệ nhưng vẫn là đội trưởng, vậy lên hắn vẫn có quyền hạn cao hơn các thành viên khác. Ở chỗ này được ngồi ở khu vip, có một phòng riêng được trang bị đầy đủ tiện ích hiện đại nhất.
"Anh Hắc đó à, em rảnh, đang không biết làm gì đây nè" Ân Minh bỏ tai nghe ra quay ghế lại nhìn Hắc, hắn cầm lon nước ném qua cho y rồi tạm dừng bộ phim đang xem trên máy tính.
Hắc bắt lấy lon nước ném trả lại Ân Minh, nói: "Rảnh thì tốt, cậu biết chỗ nào bán vé buổi concert của Hina không?"
"Là cô ca sĩ tuần sau về chỗ mình biểu diễn hả, em cũng không để ý lắm, anh muốn đi xem thì để em lên mấy hội nhóm hỏi xem ai bán lại vé không" Ân Minh đáp.
Hắc gật đầu nói: "Dương Lệ muốn đi xem á"
"Thế hệ thống bán hết vé rồi, để em lên mấy hội nhóm trên Facebook tìm cho, mấy sự kiện âm nhạc kiểu này toàn bị mấy thằng ôm vé nó bán đẩy giá lên cao thôi"
Ân Minh ngồi vào máy bắt đầu tìm, còn Hắc thì xuống dưới nhà ngồi chờ. Hắn gọi một cốc bạc xỉu rồi tán chuyện với mấy người khác trong quán, chủ yếu là thành viên của Huyết Phủ hội.
"Anh Hắc à, đại tỷ định cho hội ta thành công ty gia đình sao mà bảo bọn em mở quán nhiều vậy?" Yên Tân vừa lau cốc vừa hỏi.
Mấy người khác đang dọn dẹp quán cũng liên tục hỏi, đa phần là vì việc Dương Lệ ngừng các hoạt động tình báo điều tra và tìm kiếm Lam Vân cùng Thiên Vân hội của hắn. Thay vào đó cô cho mở rất nhiều các quán nước, nhà hàng hay quán bar, giống như đang muốn kiếm thêm tiền vậy.
Mà Huyết Phủ hội thiếu tiền sao?
Không bao giờ!
Các thành viên đều biết Dương Lệ nắm giữ toàn bộ gia sản trước đây của Sở gia, cộng thêm khả năng đốt giấy ra vàng của Hắc và Bạch thì vấn đề tài chính chưa bao giờ là nỗi lo của hội cả. Nói không đùa chứ Dương Lệ hiện đang nuôi tổng cộng mười ba nghìn đàn em mà vẫn dư tiền ăn chơi như đốt á.
"Cái này anh không biết, Dương Lệ tự có tính toán á" Hắc nói.
Các thành viên khác nghe mà chán, họ đều biết đại tỷ tự có tính toán, nhưng vấn đề bọn họ hỏi là vì tò mò muốn biết chút thông tin. Hắc nói không biết khiến cả đám thất vọng.
Nhìn mấy ánh mắt của đám cấp dưới khiến Hắc khó chịu mà hừ lạnh nói: "Đám các ngươi có ý kiến à, có tin anh mày xin Dương Lệ cho mỗi thằng đi nghỉ dưỡng ở khoa chấn thương chỉnh hình không?"
Mấy người nghe xong liền thu hồi ánh mắt không dám nhìn nữa, vì bọn họ tin là Hắc có thể xin Dương Lệ đưa bọn họ vào đó thật.
Hắc hừ nhẹ, đang đứng dậy vào chỗ Ân Minh thì tiếng chuông ngoài cửa rung lên, một cô gái trẻ bước vào nhìn quanh, hơi rụt rè hỏi: "Em...em thấy ở đây đăng thông báo tuyển nhân viên á, lên tới muốn xin ứng tuyển ạ"
"Thẩm Tinh!" Hắc ngạc nhiên nói, vì hắn nhận ra đây là cô nữ sinh tên Thẩm Tinh ngày trước đi với Bạch.
A, người quen?
Thẩm Tinh nhìn Hắc, cô lúc đầu hơi ngơ ngác vì không biết đây là ai, nhưng hết một phút suy nghĩ thì cô nhận ra đây là anh chàng đã từng ngồi với anh Bạch lúc anh ấy đang đưa cô đi chơi mà ghé qua quán để lấy ví tiền.
Chả lẽ nào?
"Anh là bạn của anh Bạch sao?" Thẩm Tinh khẽ hỏi.
Hắc gật đầu nhìn cô nói: "Em muốn làm việc ở đây sao?"
"Dạ, mà em hỏi chút, đây là quán của chị Dương Lệ?" Thẩm Tinh hỏi, cô đã hơi run rồi.
Nhận được cái gật đầu xác nhận từ Hắc mà cô muốn chạy đến nơi. Má ơi lần trước bị Dương Lệ dẫn người xông vào phòng lôi đi khiến Thẩm Tinh vẫn còn thấy sợ khi nghĩ lại á, bây giờ vào quán của chị ấy liệu có gặp nguy hiểm gì không đây trời?
"Anh Hắc à, em không tìm được, mấy thằng ôm vé đều đã bán sạch rồi" Đúng lúc này Ân Minh đi ra nói.
Thẩm Tinh liếc nhìn Ân Minh, hắn đảo mắt nhìn cô. Hai người ngơ ngác một lúc rồi liền quay đầu đi, vẻ mặt bối rối.
"Nếu không có vé thì thôi vậy, Ân Minh, em ở đây sắp xếp công việc cho Thẩm Tinh đi, anh phải đi chỗ khác tìm đây" Hắc nói xong liền đi qua vỗ nhẹ đầu Thẩm Tinh cổ vũ cô bé không phải sợ.
Ân Minh thì vội đuổi theo ôm lấy chân Hắc mà kêu gào" Anh Hắc ơi cho em theo với, anh không biết con nhỏ kia là ai đâu, nó là người yêu cũ em á, hồi cấp hai nó từng véo tai em lôi đi như con choá, đừng để em ở lại đây với nó mà!"
Ách! Còn có vụ này?
Hắc nhìn Ân Minh đang ôm chân mình mà thầm nghĩ mày bây giờ cũng khác gì choá đâu.
"Thế mày đi kiếm vé concert cho anh nhé, anh ở lại thay mày?" Hắc nói, hắn rất vui lòng ở lại đây nếu Ân Minh thay hắn làm việc.
Ân Minh ngẩn ngơ, nhưng chưa đợi hắn trả lời thì Thẩm Tinh đã khẽ nói: "Anh cần vé xem concert của Hina sao ạ?"
Hắc gật đầu, Thẩm Tinh liền nói: "Vậy em có một vé, em có thể tặng anh ạ"