Đi qua những ngày thương nhớ - chap 10 :Những khoảng mơ hồ trong lòng

Cập nhật lúc: 2025-10-13 14:47:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm buông xuống, căn phòng tối chỉ còn ánh đèn bàn hắt lên vài vệt sáng mờ. Duy Lâm bất động bên cửa sổ, mắt xa xăm trời đêm thăm thẳm. Trên bàn, quyển vở vẫn còn mở dở, những dòng chữ nguệch ngoạc, gạch xóa đầy vở chứng tỏ chẳng còn tâm trí nào để học hành.

Từ buổi chiều ở thư viện, lòng ngừng d.a.o động. Hình ảnh An Nhiên lặng lẽ xếp sách, nụ gượng gạo cùng ánh mắt kiên cường mà u buồn , cứ ám ảnh mãi thôi.

Anh tự hỏi: “Mình đang gì thế ? Mình thật sự thích Hương Nguyên, rõ ràng là thế. Nguyên dịu dàng, trong sáng, mang đến cho cảm giác bình yê, vui vẻ. Cô giống như ánh nắng, chắc chắn rằng đây là yêu.”

, một ý nghĩ khác trong tim cắt ngang suy nghĩ đang dang dở: “Còn An Nhiên thì ? Cô tỏa sáng rực rỡ, nhưng thứ gì đó khiến thể rời mắt. Sự mạnh mẽ của cô là lớp vỏ bọc, là một nỗi cô đơn sâu thẳm. Mỗi khi thấy cô , ở bên, dang tay che chở. Đó là… tình cảm ?”

Duy Lâm đưa tay xoa lên trán, cố xua mớ hỗn độn trong đầu. Anh chấp nhận việc trái tim chia hai ngả. Anh ghét sự mơ hồ, ghét cảm giác rõ ràng . Anh sợ sẽ vô tình khiến cả hai cô gái tổn thương – điều mà .

Anh nhớ khoảnh khắc khi điện thoại của Hương Nguyên. Giọng trong trẻo của cô khiến bất giác mỉm . ngay đó, khi trở thấy ánh mắt An Nhiên vụt tắt, tim nhói lên. Tại đau khi thấy cô buồn?

“Có quan tâm đến An Nhiên quá nhiều ? Hay chỉ vì thương hại cô ?” – lẩm bẩm trong căn phòng trống. , chính cũng rõ câu trả lời. Đó chỉ là thương hại. Thứ cảm giác chân thật và mạnh mẽ hơn thế.

Duy Lâm khẽ nhạt. Anh vốn nghĩ rõ ràng, nhưng lúc rơi vòng xoáy lối thoát. Anh  

nắm lấy tay Hương Nguyên, nhưng cũng chẳng thể buông bỏ sự tồn tại của An Nhiên.

Một cơn gió đêm khẽ lùa qua khe cửa, mang theo cái lạnh se sắt. Lâm siết chặt tay, thốt sự mệt mỏi bản :

“Nguyên … tớ thích thật. , mỗi An Nhiên, tớ cảm thấy lòng run rẩy khi gặp dáng vẻ buồn tủi của cô như ?”

Anh thở dài, gục đầu xuống bàn. Lần đầu tiên trong đời, Duy Lâm nhận rằng trái tim con đơn giản như lý trí sắp đặt. Và cũng đầu tiên, sợ… sợ rằng một ngày nào đó, chính sự mập mờ sẽ phá vỡ tất cả.

Tiếng đồng hồ tích tắc vang đều trong căn phòng yên ắng. Duy Lâm gục đầu xuống bàn, nhưng mắt vẫn mở to, chằm chằm những mảng sáng tối đan xen tường. Trong đầu ngừng hiện lên hai gương mặt – một dịu dàng, trong trẻo; một kiên cường nhưng đầy nỗi đau đớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/di-qua-nhung-ngay-thuong-nho/chap-10-nhung-khoang-mo-ho-trong-long.html.]

Anh lẩm bẩm hỏi chính :

“Rốt cuộc… gì? Mình thật sự đang gì thế ?”

Ký ức ùa về – buổi chiều hôm , khi Hương Nguyên mỉm trong nắng, cả thế giới như bừng sáng. ngay đó, hình ảnh An Nhiên một ở góc thư viện, mắt đỏ hoe, đôi bàn tay run run sắp xếp những trang sách, khiến tim nghẹn .

“Nguyên cho ánh sáng… nhưng Nhiên cho cảm giác bảo vệ. Hai cảm giác khác , nhưng đều quá thật.”

Anh dậy, vài bước quanh phòng, bất giác dừng tấm gương lớn dựa ở góc tường. Người thanh niên trong gương mang ánh mắt rối bời, mệt mỏi và phần xa lạ với chính .

“Lâm, mày đang hại ai đó …” – tự nhủ, giọng khàn đặc. – “Nguyên xứng đáng một tình cảm trọn vẹn. Nhiên thì cần một chỗ dựa thật sự. mày thì ? Mày đủ dũng khí để đưa tình cảm thật của ?”

Trong đầu vang vọng câu của An Nhiên hôm , khi cô nở nụ mạnh mẽ, cô rằng dù thế nào, cô cũng vững thôi. Bởi chẳng ai thể sống cho cô cả.

Lâm nhắm mắt, bàn tay siết chặt thành nắm đấm. Anh cảm thấy quá nhỏ bé sự kiên cường . Một phần trong khâm phục An Nhiên, phần khác thương đến quặn lòng. Và 

giữa tất cả những cảm xúc , một ngọn lửa mơ hồ đang cháy dần – lửa của một tình cảm dám gọi tên.

Đêm dài lê thê. Lâm  ngủ nổi. Anh vài dòng trong cuốn sổ tay – nơi vốn dĩ chỉ để ghi chú bài vở, nay trở thành nơi trút bầu tâm sự:

“Có lẽ, tình cảm con bao giờ là một đường thẳng. Mình thích Hương Nguyên, chắc chắn về điều đó. , chỉ cần nghĩ đến An Nhiên, tim nhói đau? Có … trái tim …rẽ hướng ?”

primrose

Anh buông bút, ngả lưng xuống giường. Ánh trăng len qua khung cửa sổ, hắt lên gương mặt đầy mệt mỏi. Duy Lâm khẽ thì thầm, như một lời thú nhận trong vô thức:

“An Nhiên… là gì trong lòng tớ ? Một bạn, một nỗi thương hại, … một điều gì hơn thế?”

Tiếng gió đêm thổi qua khe cửa. Ngoài , thành phố chìm trong tĩnh lặng, chỉ còn những giằng xé trong lòng Duy Lâm là vẫn dậy sóng, tìm đáp án.

Loading...