Cô Vợ Nhỏ Yêu Kiều TN 80: Gả Lão Công Làm Mẹ Kế Nuôi Con - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:30:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kế hoạch thành công vượt xa mong đợi.
Ra khỏi công an cục, Dụ Sanh đút tờ giấy nợ hiệu lực pháp lý túi, tâm trạng vô cùng vui vẻ, thấy con ch.ó ven đường cũng ha hả trêu chọc vài tiếng.
Ngược Từ Ái Đào và Dụ Duyệt, một ôm giấy nợ khổng lồ mà mặt mày ủ rũ như chịu tang, một thì thầm mừng thầm như nhặt của quý, thỉnh thoảng còn liếc cô với ánh mắt khinh miệt.
Dụ Sanh hiểu Dụ Duyệt khinh miệt cái gì.
Trong nguyên văn, Dụ Duyệt tuy là nữ chính sinh ba đứa con hâm mộ, nhưng cuộc sống của cô hề vẻ vang như vẻ ngoài.
Hoàn cảnh gia đình Trạch Lập Quần , nhưng cũng lắm họ hàng cực phẩm, khi Dụ Duyệt sinh con còn thỉnh thoảng tiểu tam tiểu tứ nhảy gây hiểu lầm, kể em trai cô khi thận xảy phản ứng đào thải, thường xuyên cần tiền.
Mọi chuyện chuyện nào yên , Dụ Sanh đoán chừng cô chỉ thể vui vẻ lúc thôi.
Về nhà, Dụ Quốc Hào tò mò hỏi thăm họ một câu.
"Mấy đứa tìm Trạch Lập Quần ? Nó chọn đứa nào?"
Dụ Sanh kịp mở miệng, Dụ Duyệt ngẩng cao cằm, "Cha, chọn con!"
Lúc cô còn cố ý đầu Dụ Sanh một cái, ngấm ngầm chút kiêu ngạo.
Dụ Sanh chỉ móc tờ giấy nợ trong túi lắc lắc, cô lập tức chột dời ánh mắt .
Dụ Quốc Hào nhận vấn đề giữa họ, thấy hôn sự đổi mà Dụ Sanh cũng còn ầm lên đòi lấy chồng nữa thì thậm chí còn vui.
Buổi tối theo yêu cầu tha thiết của ông cả nhà còn ăn cơm chung một bữa ngon lành.
Ba ngày , đến ngày Dụ Sanh và Dụ Duyệt xuất giá.
Trạch Lập Quần mặc một bộ áo Tôn Trung Sơn mới, n.g.ự.c cài hoa đỏ tươi, chân đôi giày da bóng loáng đến nơi đầu tiên.
Khi dẫn theo đám em khu nhà ở quân nhân cùng đạp xe đạp đến cửa nhà họ Dụ, hầu hết đàn ông đàn bà già trẻ trong hẻm đều hiếu kỳ vây quanh xem náo nhiệt.
"Con bé Dụ Duyệt phúc khí thật nha, tiền lễ cao như mà đối phương còn coi trọng thế , cả một đội xe đạp lận! Con gái nhà ai lấy chồng mà cái đội hình chứ, thật là hào phóng!"
"Chẳng , nó gả là ở khu nhà ở quân nhân, chỗ đó chỉ nhà nào chức sắc công lao mới ở thôi, con bé đúng là tu mấy đời mới phúc khí thế, gả như ."
Trạch Lập Quần xuống xe đến đều theo đó khen ngợi đến đó, Dụ Duyệt mặc một bộ quần áo mới bước lên xe càng đẩy khí mừng vui lên cao trào, đều họ với ánh mắt ngưỡng mộ.
lúc , một chiếc xe tải nhỏ hiệu Giải Phóng màu xanh đậu bên đường.
Tiếng động cơ gầm rú riêng của xe tải lập tức thu hút sự chú ý của .
Ngay cả Trạch Lập Quần và Dụ Duyệt đang giữa đám đông cũng tò mò sang.
Cửa xe mở từ bên trong, một đàn ông cũng mặc áo Tôn Trung Sơn bước xuống.
Người đàn ông hình cao ráo, khí chất lạnh lùng, chỉ đơn giản quét mắt xung quanh một vòng khiến vô thức sợ hãi, dám lớn tiếng chuyện.
"Người là ai? Oai phong quá, còn trẻ như mà lái chiếc xe tải lớn thế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-4.html.]
Trong đám đông nhịn khẽ thốt lên nghi vấn.
Dụ Quốc Hào cũng sợ nhận nhầm , vội vàng lấy tấm ảnh trong túi so với mặt .
Phát hiện đến quả nhiên là Hạ Đình, ông lập tức tươi chen khỏi đám đông chật chội, quên nhắc Từ Ái Đào mau gọi Dụ Sanh .
"Hạ Đình, đến đón Tiểu Sanh mà lái chiếc xe tải lớn thế, ở trấn còn ai mua nổi xe con nữa mà, ha ha ha!"
Dụ Quốc Hào vốn nghĩ Hạ Đình ngoài việc trai thì chắc chẳng tài cán gì lớn, nếu ly hôn với , ngờ Hạ Đình đến là xe tải lớn, khiến ông nở mày nở mặt.
Ông hớn hở, vô cùng nhiệt tình chủ động.
"Đi, dẫn , Tiểu Sanh sắp ."
So với thái độ quá mức nhiệt tình của Dụ Quốc Hào, Hạ Đình tỏ lạnh nhạt.
Anh giơ tay đồng hồ đeo tay, theo Dụ Quốc Hào mà hề một lời khách sáo vui vẻ nào.
chiếc xe lái quá oai phong, cao ráo, vẻ ngoài đặc biệt tuấn tú trai, cho dù chút lễ nghi khiêm tốn nào của con rể, những vây xem vẫn ngớt lời khen ngợi .
"Ôi chao, nãy còn khen Dụ Duyệt phúc khí, ngờ Dụ Sanh còn phúc khí lớn hơn, rể lớn tuấn tú hơn rể nhỏ nhiều, còn lái xe tải lớn, mồ mả nhà họ Dụ đúng là khói xanh ! Con gái gả đứa nào cũng hơn đứa đó!"
" , vẫn là xe tải hào phóng, thấy một chiếc xe tải dư sức bằng mười mấy chiếc xe đạp phía ..."
Thấy những nãy còn khen sang đạp đổ để ca tụng Hạ Đình, sắc mặt Trạch Lập Quần lập tức xanh mét.
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y lái xe đạp, căm tức ngẩng đầu chằm chằm Hạ Đình, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa trong lòng.
'Hừ, xe tải thì là gì, cũng là cái xe dùng trong trại heo để chở heo ? Đẹp trai thì cũng đàn bà bỏ thành thằng hai đời vợ thôi chứ gì mà vênh váo!'
Trạch Lập Quần xưa nay luôn tự hào về xuất của , đám cưới bỏ tiền mời màu mà khác lấn át thì đương nhiên là bực bội.
trong lòng Dụ Duyệt còn khó chịu hơn.
Cô chút mơ màng khuôn mặt lạnh lùng của Hạ Đình, trong lòng tràn ngập sự tức giận và khó hiểu.
Tại kiếp lúc Hạ Đình kết hôn với cô thì mặc xuề xòa, còn chiếc xe đạp cũ nát, kiếp kết hôn với Dụ Sanh thì ăn mặc chỉnh tề như , còn lái chiếc xe tải oai phong thế đến?
Cô hiểu.
Lúc , Dụ Sanh trong tiếng hò reo của bước .
Cô mặc một chiếc váy liền màu hồng trắng mới tinh, da trắng nõn nà, mắt sáng răng đều, xinh xắn tươi tắn, nhưng hề ngượng ngùng sợ hãi.
Thấy Hạ Đình, Dụ Sanh còn vô cùng tự nhiên cong mày với , đưa hành lý của cho .
"Anh đến ? Vậy hành lý của em nhờ nhé."
Hạ Đình nụ tươi sáng của cô gái lóa mắt một chút, nhưng vẫn kiệm lời, "Ừ, thôi."
Anh nhận lấy vali, đợi Dụ Sanh đến bên cạnh thì .
Vì lúc nhận tiền lễ hẹn là tổ chức hôn lễ, thứ đơn giản hết mức, Dụ Quốc Hào lúc cũng cố giữ .