Bây giờ nó còn quá nhỏ, căn bản cách nào đối phó với đàn bà xa độc ác Dụ Sanh .
Nghĩ đến Dụ Sanh, nó chợt thấy m.ô.n.g đau.
Nó nhăn nhó xoa xoa mông, nhưng thấy Dụ Sanh đột nhiên mỉm đưa tay về phía nó nữa.
Nó tưởng Dụ Sanh đ.á.n.h nó, vội vàng nhắm mắt giơ tay che mặt.
cơn đau như dự kiến hề đến, ngược , đầu nó thêm một bàn tay ấm áp và mềm mại.
Dụ Sanh xoa đầu nó, thuận theo lời dối nó bịa mà xin .
"Xin , là hiểu lầm , m.ô.n.g đau lắm ? đắp khăn cho nhé."
Nàng Hạ Trường Diễn trong lòng vẫn hận nàng như cũ, nhưng từ bây giờ trở , bề ngoài Hạ Trường Diễn thể hiện rõ điều đó nữa.
Ít nhất cũng thể lộ liễu như .
Quả nhiên, Hạ Trường Diễn thấy nàng chạm liền lập tức lùi tránh né, còn hất tay nàng .
Tuy Dụ Sanh kịp rụt tay về, nhưng cảnh vẫn Chu Tú Dung thấy.
Bà nhíu mày, "Thằng Diễn, con Lưu Song Song , con thích nó nó đến nhà nữa, còn tin những lời nó ?"
"Nghe lời bà nội , quên hết những lời ác độc đó , đừng hếch mũi trợn mắt với dì Du nữa, dì Du là một nhà với , cho dù con gọi cô là thì cũng những lời khó , vô lễ đó nữa, rõ ?"
Hạ Trường Diễn phục, nhưng nó nếu cứ tiếp tục thù ghét Dụ Sanh như sẽ bà nội nghi ngờ.
Bất đắc dĩ, nó đành chọn cách nhẫn nhục chịu đựng, khẽ khàng đáp một tiếng, "Nghe rõ ạ."
Chu Tú Dung thấy nó cúi đầu cứ ngỡ nó , liền tranh thủ lúc nóng, "Vậy con nãy nhổ nước bọt dì Du còn đá cô một cái nên xin cô ?"
"!"
Cái gì mà còn xin ?! Sao nó thể xin đàn bà xa ?
Hạ Trường Diễn theo bản năng ngẩng đầu lườm Dụ Sanh đầy giận dữ.
Dụ Sanh nó vẻ uất ức thể gì khiến nàng chỉ , nhưng nàng vẫn nhịn , thậm chí còn nhập vai bạch liên hoa, thở dài một .
"Thôi , con thấy thằng Diễn vẫn thích con, chấp nhận con, đừng ép nó xin con nữa, con ."
Nàng xoa nhẹ chỗ đá, "vô tình" xoa mạnh tay, còn " nhịn " hít một .
Lúc Chu Tú Dung đen mặt.
Bà nghiêm giọng, từng chữ một, "Hạ, Trường, Diễn——"
Tính tình Chu Tú Dung giờ , chỉ khi vô cùng tức giận mới gọi tên chúng như .
Hạ Trường Diễn thật sự thể trốn tránh nữa, mặc dù trong lòng một ngàn vạn , nhưng vẫn c.ắ.n răng nặn một câu, "Xin ."
"Nói to lên, giọng nhỏ như muỗi kêu ai thấy?" Chu Tú Dung thấy giọng nó lí nhí càng thêm tức giận, ngữ khí cũng trở nên nghiêm khắc hơn nhiều.
Lần Hạ Trường Diễn thật sự trốn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-17.html.]
Nó cúi đầu c.ắ.n răng, cuối cùng vẫn chỉ thể hít một sâu dậy cúi đầu chào Dụ Sanh, "Con xin dì Du, con sai , con sẽ dì nữa."
Dụ Sanh thấy nó nhỏ tuổi mà nhẫn nhục chịu đựng như , trong lòng chút khâm phục.
nàng vẫn mỉm nhẹ, nữa dậy kéo quần nó xuống, "Không , cũng , đắp khăn ướt cho nhé, đắp một chút m.ô.n.g sẽ mau lành hơn."
Hạ Trường Diễn tâm lý mười tuổi, nên kéo quần xuống như nó cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhưng ánh mắt giám sát c.h.ế.t của Chu Tú Dung nó căn bản thể phản kháng, chỉ đành nghiến răng nghiến lợi im thin thít.
Dụ Sanh trong lòng thầm.
Hừ, nhóc con, đấu với ? Thích cái vẻ ngứa mắt mà gì đấy.
Chương 13: Chân lý thể đến muộn, nhưng bao giờ vắng mặt
Mọi chuyện rõ ràng xong, Dụ Sanh liền đơn phương gạt bỏ hiềm khích với Hạ Trường Diễn.
Buổi tối nàng nấu cháo thịt nạc rau xanh, thịt kho tàu và rau xanh xào, màu sắc hương vị đầy đủ, thịt rau lo ăn nhiều khó tiêu.
Hạ Hướng Vãn nể mặt, ăn khen nàng, "Mẹ, nấu ăn ngon thật!"
Hạ Trường Diễn mặt mày đau khổ, rõ ràng miệng nhét đầy hơn ai hết, nhưng miệng bĩu môi.
"Xí, cái chẳng giống cơm ở xí nghiệp của ba ? Chỉ là hơn một chút thôi, ngon gì mà ngon."
Bề ngoài nó thể c.h.ử.i Dụ Sanh, nhưng cũng ý định hòa thuận với nàng.
Dụ Sanh còn kịp phản ứng, Hạ Hướng Vãn lên tiếng chất vấn.
"Anh hai, sáng còn dù c.h.ế.t đói, nhảy từ lầu hai xuống cũng ăn cơm nấu mà? Sao giờ ăn nhiều thế? Cháo thịt nạc trong nồi uống hết còn gì, còn bảo cơm nấu ngon, đồ dối!"
"..."
Chân lý thể đến muộn, nhưng bao giờ vắng mặt.
Hạ Trường Diễn em gái ruột cho cứng họng, miếng thịt kho tàu trong miệng nuốt , nhả cũng xong.
Dụ Sanh thấy nó lúng túng đến mức ngón chân sắp đào lâu đài mơ ước, bèn bụng giúp nó giải vây.
"Vãn Vãn, sáng con những lời đó là vì lừa, giờ ghét nữa, nên những lời sáng nay tính."
Nàng gắp một gắp rau xanh cho Hạ Trường Diễn, "Sắp đến giờ ngủ , đừng ăn thịt kho tàu mãi, ăn thêm chút rau xanh , thì tối khó tiêu khó chịu đấy."
Dụ Sanh mỉm , vẻ dịu dàng.
Hạ Trường Diễn thấy nụ của nàng là từ tận đáy lòng ghét bỏ, nhưng nàng giúp nó giải vây, nó quyết định sẽ châm chọc nàng nữa.
Nó im lặng ăn hết chỗ rau xanh Dụ Sanh gắp bát, trong lòng thầm hạ quyết tâm.
Lần nhất định châm chọc.
Ở nông thôn nhiều trò giải trí, Hạ Trường Diễn và Hạ Hướng Vãn vì thường những đứa trẻ khác chê đẻ nuôi nên thích ngoài chơi, bữa tối chúng liền như thường lệ TV.
Chiếc TV của nhà họ Hạ là TV đen trắng mới thịnh hành trong hai năm gần đây, màn hình lớn, bên là công tắc, núm điều chỉnh kênh và loa.