Ca nhi xuyên không nhặt được lão đại hắc bang - Trêu chọc em

Cập nhật lúc: 2025-08-18 07:26:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một giấc ngủ êm ái qua , đúng 5h sáng nhẹ nhàng thức dậy, khi vệ sinh cá nhân xong lanh lẹ nấu bữa sáng. Cậu học món bánh trứng thơm ngon, dự định hôm nay sẽ một ít để ăn sáng và mang một ít đến cửa hàng tặng cho bà chủ. 

Tay thoăn thoắt đánh trứng, nhào bột, bỏ lò nướng, 30 phút mẻ bánh thơm phức lò. Mùi thơm thoang thoảng còn nhiệt tình đánh thức cơn đói của đàn ông đang ngủ giường. 

Hắn dậy tự nhà vệ sinh, thấy vội lấy bộ đánh răng dự phòng đưa sử dụng, còn nhẹ nhàng bảo là mới mua ai dùng qua. 

Bước phòng tắm quanh một vòng, tầm mắt dừng cái khăn mặt màu vàng hình vịt con treo giá, đến ly nước với tay cầm cũng hình vịt vàng nốt. Khựng  chút, nhưng cuối cùng vẫn nhanh chóng vệ sinh rửa mặt.

Trên bàn bày đầy đủ món ăn sáng, xuống ghế thì khẽ :

- Không thích ăn gì nên em bánh mì ốp la với thịt xông khói, còn món tráng miệng là bánh trứng ạ

- Cậu tự ?

- Dạ, ăn thử xem, em mới đầu ạ

Hắn ăn một chút ánh mắt sáng ngời chờ đợi của khẽ gật đầu:

- Không tệ..

Cậu hì hì cũng nhanh nhảu ăn sáng, bên phía còn thêm ly sữa nóng. Đây là thím Trương mua cho , thím bảo bồi bổ nhiều mới nhanh lớn . Cậu 18 tuổi uống sữa chẳng trẻ con , nhưng đầu tiên nếm thử, mê đắm hương vị của sữa.

Đời từng uống loại nước nào thơm ngon và béo ngọt như . Lúc , khi Hầu phủ việc vui cũng chỉ thưởng chút nước đường, nào ngon như . Nên từ đó mỗi sáng sẽ uống một ly sữa để tự cổ vũ chính .

Cậu khẽ , tuy đáng sợ nhưng vẫn thấy lắm, cảm giác bồi ăn chung thật cũng vui lắm. Cậu cong cong mắt.

Sau khi dọn dẹp, đeo lên túi nhỏ, mang giày chuẩn . Cậu tiến đến gần khẽ.

- Em ạ, ở nhà nghỉ ngơi nhé, đừng để động vết thương nữa ạ, trưa em sẽ mang bữa trưa về cho .

- Ừm..

Ôn Doãn Ninh tung tăng chạy ngoài, ánh mặt trời rực rỡ dang tay ôm trọn lấy hình thiếu niên, như thể đang chào đón bé con nó hằng mong đợi.

Một buổi sáng yên bình…

—----------------

Buổi trưa đúng như lời hứa, chạy ào về nhà mang phần canh hầm thơm ngon, bổ dưỡng cho . Thấy thế khẽ hỏi:

 - Cậu ăn ?

- Dạ em ăn cơm ở chỗ ạ, hôm nay trứng chiên ngon lắm ý.

 - Phần cố ý mua cho ?

 - Dạ đang bệnh mà thể ăn tùy tiện , baba em bảo…

Nói đoạn ngưng bặt, hồi lâu cũng tiếp. hốc mắt ánh nước xoẹt qua.

- Sao thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-nhi-xuyen-khong-nhat-duoc-lao-dai-hac-bang/treu-choc-em.html.]

Hắn khẽ quan sát sắc mặt , chút mất mát và buồn bã. Tại buồn? Hắn lên tủ ở phòng khách, đó 2 cái bài vị đặt ngay ngắn, thứ dọn dẹp sạch sẽ và ngăn nắp, đủ thấy sự chu đáo và cẩn thận của chủ nhân. Có lẽ hiểu, thì cũng là đứa bé mất cha như ?

Muốn an ủi ,  nhưng chẳng gì? Hắn bao giờ dỗ dành an ủi ai , kỹ năng thật sự ai cho luyện tập.

Thằng nhóc thúi ở nhà thì cũng chỉ duy nhất một cần an ủi, chính là lúc ba mất nó mới nháo, giờ  lớn hơn một tí là quậy phá đủ trò, trở thành tiểu bá vương trong trường, nào đến lượt dỗ dành, dọn dẹp hậu quả.

Hết cách, chỉ thể lặng lẽ lấy điện thoại tra google ” khi trẻ em buồn nên gì? “. Câu trả lời top 1 là mua bánh kẹo ngọt cho bé, phân tích khoa học cho thấy khi ăn đồ ngọt tâm trạng đứa trẻ sẽ hơn. Ra là , cũng khá dễ dàng.

Tay đưa lên hạ xuống mấy , cuối cùng chạm nhẹ lên tóc , lặng lẽ an ủi.

Đang chìm trong nỗi nhớ , bỗng thấy một bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu , Ôn Doãn Ninh giật hình nam nhân mặt lặng lẽ phát một tấm thẻ cho trong lòng. Cậu nào thể hiện gì, thế mà vẫn nhạy cảm phát hiện tâm trạng .

Người nào đó lúng túng bỏ tay xuống tiếp tục ăn canh. Cậu thì khẽ cong mắt dịu dàng . Lòng bỗng nổi lên ý trêu đùa, bèn gằn giọng :

 - Coi chừng bắt cóc bán lấy tiền đấy. Cái bộ dáng của cũng kha khá tiền.

Cậu bĩu môi, mà thèm tin lời chắc, thời đại buôn bán là phạm pháp sẽ ở tù đấy nhé, đừng tưởng là bé ca nhi thời cổ đại thì lừa .

- Không bán , sẽ ở tù đấy

- Cậu nghĩ sợ ư, đến g.i.ế.c còn dám gì đến…

 Cậu hoảng sợ đưa tay nhỏ bịt miệng đàn ông hung hăng mắt .

- Đừng bậy sẽ chú công an bắt đấy, đùa như thế.

Cái tay nhỏ xíu nhưng mềm mại cũng gan phết đấy, từ góc độ của thể thấy rõ đôi mắt to tròn linh động thoáng qua tia bất đắc dĩ và đồng tình. như cũng , chẳng còn thấy sự buồn bã nữa, như dễ coi hơn nhiều.

 - Bỏ , bẻ tay bây giờ

 - Hừ… bẻ là em nấu cơm cho ăn nữa

 - Uy h.i.ế.p ? - “ nheo mắt

- Nào..nào , em đang sự thật thôi.

Cậu vội vàng bỏ tay xuống nhưng bắt lấy. Bàn tay to đầy vết chai sạn bao trọn lấy bàn tay nhỏ trắng trẻo, tạo sắc thái đối lập đầy cám dỗ. Như tên ác quỷ xa chực chờ vấy bẩn thiên thần lương thiện kéo y xuống địa ngục. Tà ác nhưng cũng thật quyến rũ lòng .

Tên nào đó đầy ý nghĩ trong lòng nhưng ngoài mặt lạnh lùng . Còn từ lúc nắm tay ngượng đỏ cả mặt.

Cậu là ca nhi xuất giá đó, còn từng nắm tay nam nhân nào , thật quá đáng mà.. Cậu toan rút tay nhưng ngặt nỗi, cái sức lực . Đành đáng thương .

- Bỏ..bỏ tay em , em..em , trễ sẽ mắng.

Hắn chăm chú gương mặt đỏ hây hây , nữa chìm hoài nghi, nhóc là một đứa con trai ư. Con trai nào nắm tay sẽ đỏ mặt chứ, thôi coi như giải quyết xong vấn đề “an ủi” . Cậu nhóc vẻ quên nỗi buồn . Tiếp theo mau kẹo nữa là , xem như cảm ơn nhóc con chăm sóc .

Khi buông tay , liền nhanh lẹ ôm lấy túi chạy ào cửa hét vọng :

- Ăn xong để đó tối em về dọn dẹp .

“Chạy thì nhanh gớm nhỉ, y như thỏ con cụp đuôi “

Loading...