Vì vừa trải qua cơn hôn mê bất thình lình nên bệnh viện yêu cầu Thường Quân nằm viện thêm mấy hôm nữa để theo dõi thêm. Bình Nguyên dặn cô ban đêm không được đi ra ngoài, vì có thể những linh hồn kia có thể lôi cô vào thế giới của họ them một lần nữa.
Đêm hôm nay trăng sáng, mới hơn 8 giờ cơn buồn ngủ đã ập đến, cô chìm vào giấc ngủ một cách nhanh chóng.
Nằm ngủ được một lát thì bỗng cô cảm thấy buồn đi vệ sinh. Cô nhìn đồng hồ trên tường, hơn 1 giờ sáng. Cố gắng vượt qua con buồn ngủ lê thân mình vào nhà vệ sinh. Cô vừa dập nước bồn cầu thì lại nghe thấy tiếng hét thất thanh ở bên ngoài.
“AAAAAAAAAAAAAA”
Bỏ qua mọi lời nhắc nhở, cô vội chạy ra ngoài. Mẹ cô cũng vừa bị tiếng hét làm thức giấc:
- Ai vừa hét đó?- Mẹ cô hỏi
- Hình như có vụ gì đó, để con đi xem.- Vừa dứt lời cô chạy vội ra ngoài. Ngoài hành lang ồn ào người nhà, bệnh nhân, y tá, bác sĩ chạy đi chạy lại
- Chết người rồi- Một y tá sợ hãi nói
- Hình như có người chết- giọng một người vang lên.- Ở dưới tầng 3 thì phải. Vừa nghe y tá trực nói chuyện với nhau thế.
Nhìn khung cảnh này cô chắc chắn đây không phải là mơ, là thật. Cô vội chạy xuống tầng 3. Trước cửa nhà vệ sinh là bác sĩ và y tá đang đứng đông nghẹt
- Đã gọi công an đến rồi. Mọi người giữ nguyên hiện trường.- Giọng một người đàn ông vang lên.
- Anh đã gọi cho giám đốc bệnh viện chưa?- Một người khác nói
- Đã gọi rồi, anh Lân đang đến.
Cô mon men lại gần, cố gắng đưa mắt nhìn qua các khe hở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-vien-co-ma/chuong-6.html.]
Một xác c.h.ế.t nằm trên vũng máu, đầu bị đánh lõm hẳn một bên, cổ bị bẻ ngược ra sau, mắt nhìn trợn ngược, miệng há hốc kinh hãi. Thường Quân vừa nhìn đã muốn nôn mửa.
- Là Bác sĩ Tần thật sao? Ôi chuyện gì đang xảy ra ở đây thế này?- Một người khác lên tiếng.
- Đáng sợ quá, mới có mấy ngày ngắn ngủi mà đã có 2 người c.h.ế.t rồi.
Thường Quân đứng dựa vào tường, chân tay cô giờ đây đã bủn rủn. Tầm 10 phút sau đội cảnh sát đã có mặt ở hiện trường.
Cảnh sát Nhật Minh vừa đến đã nhìn thấy cô đang lén lút nghe ngóng tình hình. Anh liếc mắt nhìn cô ra hiệu đi ra khỏi chỗ này ngay. Cảnh sát yêu cầu phong tỏa toàn bệnh viện để lấy lời khai từng người, người nhà, bệnh nhân, y tá, bác sĩ, nhân viên vệ sinh, bảo vệ,… không sót một ai.
Người c.h.ế.t là Tần Diệu 50 tuổi, phó giám đốc bệnh viện, hiện đang công tác tại khoa ngoại. Hôm nay là lịch của ông, tầm 11 giờ đêm y tá trực thấy ông rời khỏi phòng trực và từ đó không có ai gặp lại ông nữa.
Nhận Minh và Châu La là hai cảnh sát được giao nhiệm vụ lấy lời khai. Bên pháp y cũng đã đến hiện trường thu thập chứng cứ.
- Bệnh viện Hòa Bình nhưng không Hòa Bình chút nào.- Châu La nói.
- Có lẽ hung thủ vẫn chưa dừng lại đâu? Phía cảnh sát nên phái người đến theo dõi 24/7.- Nhật Minh uể oải mở máy tính.- Vừa xong vụ ở trường đại học X lại đến vụ này.- Mà sao Thường Quân vẫn đang nằm viện nhỉ. Theo tôi nhớ cô bé phải xuất viện rồi chứ?
- Tôi có hỏi rồi, do hôn mê bất thường nên bệnh viện giữ lại để theo dõi.
- Mà thằng em Khánh Linh của tôi, nó cũng đang theo vụ này. Mấy cái đứa này, đúng là không tự lượng sức mình. Một lần suýt c.h.ế.t còn chưa đủ răn đe chúng nó hay sao?
- Nhưng cậu cũng phải công nhận vụ ở đại học X công lớn cũng nhờ mấy đứa nhóc đó còn gì?.
Lại một đêm bệnh viện không ngủ, 7 giờ sáng hai vị cảnh sát coi như cũng gần lấy xong lời khai. Vẫn chưa tìm thêm được manh mối gì mới. Đội cảnh sát tạm thời phong tỏa hiện trường và trở về trụ sở để họp tìm phương án.
Cảnh sát Trí Viện mặt mày căng thẳng. Đợt này bọn tội phạm đúng là không coi luật pháp ra gì. Anh đang có kì nghỉ phép với gia đình, nhận được cuộc gọi cũng vội quay về thành phố để tham gia phá án. Đáng lẽ vụ án lần này được giao cho người khác phụ trách, nhưng người này lại mới được điều chuyển cho một nhiệm vụ khác thành ra anh lại phải đứng ra xử lý vụ việc lần này.
Hung thủ ra tay cực kì tàn độc. Điều tra qua các mối quan hệ của 2 nạn nhân, hầu như không tìm được mâu thuẫn hay kẻ thù nào. Xung đột lợi ích cũng không có, Hà Lan Ân đã làm y tá trưởng ở đây từ 5 năm trước, Tần Diệu mới lên phó giám đốc bệnh viện, quá trình công tác của hai người này cũng không hề có ồn ào nào. Vị trí của họ ở vị trí hiện tại là hoàn toàn xứng đáng, theo như lời nhân viên trong bệnh viện khai báo. Về mối liên quan của hai người này, ngoài công việc cảnh sát cũng chưa tìm thêm điểm chung nào khác.