Bạch Nguyệt Quang Là Nhân Tình Của Thái Tử - Chương 1: Ta Chỉ Là Đứa Trẻ Xấu Xí...
Cập nhật lúc: 2025-09-17 07:09:14
Lượt xem: 2
Ta là tiểu thư nhà họ Đường, khi mới sinh vì gặp sự cố mới tách khỏi phụ mẫu, để gặp họ là tám năm, tuy nhiên Đường Gia sớm nhận khác con gái, đặt tên Đường Hư Nhiên.
Nên sự trở về của mấy đón chào, bọn họ chê là thôn nữ vô học, dáng vẻ mập mạp khó , đến tính tình cũng nhút nhát ít , như con thỏ hoang bắt nhốt, khác xa với nữ nhi lanh lợi và hoạt ngôn mà họ nuôi dưỡng.
Ta hiểu vì chịu những lời đầy tổn thương đó, nếu bọn họ ghét ban đầu nhất quyết đón về… Song dần quen với thái độ của Đường Gia.
Đường Gia chẳng thể chấp nhận việc thiên hạ soi mói, một nữ nhi quê mùa hiểu quy củ, bọn họ bắt đầu dạy những lễ nghĩa cơ bản, mặc kệ ngày đêm khiến mệt mỏi, hoặc là học thuộc, thuộc thì đánh chửi, hình phạt nặng để cố hết sức tiếp thu.
Có lẽ trời cao thương xót phận , nên cho khả năng mơ thấy tương lai, trong đêm dài nào đó mộng thấy sự kiện sắp xảy .
ở nơi đây sử dụng đến khả năng , đó cũng trở thành bí mật của ai …
Và một hôm phụ nhận mời dự yến tiệc trong Hoàng Cung, ông dẫn theo và Đường Hư Nhiên.
Bước Hoàng Cung rộng lớn xa lạ, chỉ nép im lặng theo sát phụ , nhưng ông giao cho Đường Hư Nhiên, cuối cùng như vô ý mà bỏ , giữa đám công tử tiểu thư thế gia hiển hách, bọn họ chỉ trỏ .
“Con mập xí ở chui thế?”
“Gặp khác còn hành lễ, quá thiếu quy củ!”
“Không nhà nào mặt mũi thật lớn, cho một kẻ quê mùa đây! Chẳng lẽ sợ trách tội ư?”
Ta im lặng họ quở trách, nhắm chặt mắt mà kìm chế giọt lệ tủi sắp tràn, lúc bàn tay ai đó cố ý đẩy mạnh khiến ngã xuống đất.
Khoảnh khắc sắp thể chịu đựng thấy giọng của một thiếu niên, tiếng đó mang bênh vực mà lý lẽ: “Mọi thể thắc mắc lý do xuất hiện, nhưng thể bắt nạt khác như , vì ở đây thì chứng tỏ sự cho phép của Hoàng Thượng, ngược những gì đang mới là sự bất kính đấy!”
Ta cảm nhận bàn tay đối phương nâng dậy, ân cần phủi hết bụi bặm bám y phục , còn đám đồng loạt câm nín, riêng thiếu niên tiếp tục : “Mọi nên xin với thì hơn, tránh cho chuyện đến tai Hoàng Thượng, lúc đó tất cả đều khó giải thích đấy!”
Ta trông mong bọn họ mấy lời , nên khẽ lắc đầu hiệu cho thiếu niên đừng tiếp tục truy cứu, song đối phương vẫn kiên trì hướng ánh mắt về đám .
Ít lâu thấy câu xin từ miệng bọn họ, ai nấy đều cúi đầu dù nét mặt mấy cam tâm, phần mím môi chẳng đáp, thiếu niên dẫn rời khỏi đó, hỏi han.
Hắn tự giới thiệu với , là đồ của Quốc Sư, tên Diệp Lam Cung, cũng từ từ tên là Đường Tình Ái.
Sự xuất hiện của cứ như mặt trời sáng lạn soi rọi cuộc sống tối tăm trải qua, một thiếu niên tuấn mang nụ dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-nguyet-quang-la-nhan-tinh-cua-thai-tu/chuong-1-ta-chi-la-dua-tre-xau-xi.html.]
Ta khoảnh khắc phủi bụi y phục và kiên trì bảo vệ , khiến rung động, trong lòng nhận định sẽ là một quan trọng mà thể thiếu.
Vài năm và Diệp Lam Cung trở nên thiết, thỉnh thoảng sẽ đến tìm và cùng chơi, một quan trọng ở cạnh thời gian trôi qua thật yên bình.
Ta từng nghĩ và sẽ mãi, thể nắm tay đến tương lai, nên tin tưởng đối phương hết mức, tiết lộ bí mật của bản cho .
Ban đầu Diệp Lam Cung ngờ vực, cùng chứng minh những gì sắp xảy thì ngỡ ngàng, từ từ rằng khả năng đặc biệt chứ thần thông quảng đại như Quốc Sư.
Sau khi bí mật của , bắt đầu kể về tháng ngày nhận Quốc Sư thầy, học tập nhiều thứ, nếu như thành hết điều kiện Quốc Sư đưa , sẽ chịu hình phạt nặng nề.
Nhẹ là phạt quỳ mưa suốt mấy đêm, than lửa tới nỗi bàn chân bỏng chảy máu, nặng nhất là đánh đến khi sắp c.h.ế.t mới ngưng, mà thuộc dạng chậm hiểu nên những việc Quốc Sư giao cho, thì mười chỉ nổi năm phần.
Giống như lúc học lễ nghĩa cơ bản thường xuyên chịu phạt, vì lòng đồng cảm với … Càng thương xót khi bụng mà vẫn gánh vác phận khắc nghiệt.
Cứ thế cả hai thiết hơn qua từng tháng ngày, cùng cố gắng vươn lên để thoát khỏi cảnh khó khăn, tuy nhiên học bao nhiêu lễ nghi, quy củ cũng Đường Gia ghét bỏ chỉ vì ngoại hình mập mạp, dù lời ngoan ngoãn thế nào, bọn họ đều để ý Đường Hư Nhiên.
Một ánh bình thường thì phụ mẫu cũng lười liếc mắt qua , khiến dần quen thuộc và bắt đầu từ bỏ chờ mong tình thương từ họ, kể từ đó đặt hy vọng mỗi Diệp Lam Cung…
Rồi một tháng mưa dài, ngày đó nhận tin sư phụ phạt, quỳ ngoài trời ba hôm, vội vã tìm đến chỗ .
Những tiếng mưa rì rào chẳng ngừng vang bên tai, từng dòng nước lạnh ngắt tuôn rơi pha thêm gió thổi buốt rét, tiết trời khắc nghiệt như cực hình đối với nhân gian, mà Diệp Lam Cung chỉ mang y phục mỏng, thẳng lưng quỳ màn mưa đó, sắc mặt sớm trắng bệch thấy tia sức sống nào.
Khoảnh khắc đó vô cùng xót xa, vội vàng tiến lên cầm.ô che mưa cho , giơ tay lau nước gương mặt tuấn , khuyên nhủ: “Nếu như sư phụ cứ giày vò khác thế , xứng đáng để theo học, đừng nhận kẻ xa đấy thầy nữa!”
Diệp Lam Cung ngăn cản động tác của , đẩy chiếc ô khỏi chỗ , song kiên định bảo: “Lúc nhận ông thầy vì trở thành kẻ gây đại sự, bây giờ cố gắng nhẫn nại là bởi nghĩ tới tương lai, nếu sở hữu năng lực thật sự thể bước lên địa vị cao, khi đó sẽ giúp thoát Đường Gia!”
Mỗi một câu chữ của rung động, tuy nhiên nhiều hơn là đau lòng, nỡ chịu khổ chỉ vì quan tâm , nhưng bản chẳng thể khiến đổi.
Cuối cùng vứt bỏ chiếc ô trong tay, cùng quỳ mưa, suy nghĩ rằng đối phương thể suy tính và hy sinh vì tương lai cả hai, thì nên gắn bó với , nắm tay vượt qua những khổ ải.
Kể từ ngày đó bắt đầu ý giúp bằng khả năng đặc biệt , lén lút uống thật nhiều thuốc an thần, nhằm ngủ nhiều và dài hơn, mục đích là để mơ thấy chuyện xảy ở tương lai.
Quốc Sư một quốc gia thì cẩn dự đoán những điềm , đồ của Quốc Sư cũng tính toán điều tương tự, nên hỗ trợ Diệp Lam Cung đoán trúng sự việc tương lai.
Mặc dù phản đối vì lo lắng sẽ gặp chuyện , song cũng chấp nhận khi thuyết phục, tất cả vì tương lai giữa họ.