Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Yêu Nàng Từ Cú Tát Đầu Tiên - 17+18

Cập nhật lúc: 2025-06-24 03:47:45
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dương tròn mắt nhìn ta, rồi chậm rãi móc từ túi ra một phong thư, 

“Không có gì… chỉ là Ma giới có việc, gọi ta về một chuyến.”

Ta giật lấy thư, lầm bầm, “Có gì không thể nói sớm? Giấu giấu giếm giếm…”

Vừa xem được nửa, ta nổi giận đùng đùng ném thư xuống, 

“Cái gì cơ?! Bảo ngươi về… thành thân với con gái của Trấn Tây Vương?!?!”

Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó

Thư Dương gật đầu, “Lần trước ngươi bị bắt cóc, ta cùng đại sư huynh đi cứu. Sau đó Trấn Tây Vương bị mẫu thân ngươi đánh một trận nên thân, hẳn là ấm ức, không dám trả thù mẫu thân ngươi, bèn dồn giận lên đầu ta.”

Ta tức đến độ đi ta đi lui trong phòng, “Không được!” 

Ta đứng lại, ánh mắt kiên định, “Ta về tìm mẫu thân! Để người đến gặp phụ thân ngươi thương lượng lại!”

Nói xong liền xoay người lao ra cửa, Thư Dương vội kéo ta lại, 

“Ngươi đừng xúc động!”

Ta quay phắt lại, “Ý ngươi là ngươi đồng ý rồi hả? Ngươi vừa mắt con gái lão già đó rồi à?”

Thư Dương quýnh lên, “Không… không có…”

Ta bịt tai lại, “Ta không nghe! Không nghe!”

Thư Dương mặt đỏ đến mang tai, “Ngươi đừng loạn lên! Nghe ta nói đã!”

Ta bỏ tay xuống, “Được rồi! Ngươi nói đi!”

Hắn lau mồ hôi trán, ấp úng: “Ta…”

Ta: “Ta không nghe, ta không nghe~”

Đang lúc ta vui vẻ chơi trò “Ngươi nói ta không nghe” thì nhị sư huynh bước vào, 

“Mao Mao, sư phụ bảo ta hỏi ngươi định khi nào lên đường, người chuẩn bị chút lễ, bảo ngươi mang về… Hai đứa đang làm gì thế?”

Lúc ấy đúng ngay đoạn “Ta không nghe”, ta thì bịt tai, còn Thư Dương nhìn nhị sư huynh với vẻ mặt vừa bất lực vừa muốn khóc: “Nhị sư huynh…”

Nhị sư huynh ôm trán, “Mao Mao! Đừng lúc nào cũng bắt nạt Thư Dương!”

Ta bĩu môi, có bắt nạt đâu… ta chỉ là chơi hơi nghiện tí thôi mà…

Thư Dương thấy ta không nháo nữa, thở phào, 

“Ngươi lúc nào cũng đùa nghịch, ta còn chưa từng gặp mặt con gái ông ta, làm sao thích được. Hơn nữa…”

Hơn nữa cái gì? Ta vểnh tai nghe, nhưng hắn lại không nói tiếp nữa!

Đồ ngang ngược!

“Ta muốn đích thân về gặp phụ vương, nói rõ với người, ta không muốn để người khác an bài cuộc đời của mình.” 

Ánh mắt Thư Dương kiên nghị.

Ta cảm động đến rơi lệ: “Thư Dương, ngươi đọc sách gì thế? ‘Ý chí sắt đá vượt gian khó’ à?”

Cuối cùng, Thư Dương về lại Ma tộc, còn ta trở về Phượng tộc.

Không phải là ta không muốn đi cùng Thư Dương, chỉ là hắn đảm bảo có thể thuyết phục được cha mình, còn sinh thần của ông ngoại ta thì sắp đến, không thể chậm trễ.

Cha ta vừa thấy ta đã nước mắt lưng tròng:

“Con gái ngoan của ta ơi, khổ quá rồi, con gái bất hạnh của ta ơi…”

Ta móc móc tai, nhào ta ôm lấy ông:

“Cha ơi! Con nhớ cha c.h.ế.t mất! Cha ruột của con ơi…”

Mẹ ta đứng xa nhìn cha con ta tình cảm mặn nồng, mặt mày đầy vạch đen.

Ta đó, ta rốt cuộc cũng nhớ ra phải hỏi mẹ về chuyện Trấn Tây Vương :

“Mẹ, sao cái ông Vương Trấn Tây đó lại sợ mẹ đến thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yeu-nang-tu-cu-tat-dau-tien/1718.html.]

Mẹ ta đang bóc lạc, không thèm nhìn ta: “Ai cơ?”

Ta co giật khoé miệng:

“Cái người bắt cóc con lần trước, sau đó mẹ đuổi theo đánh cho một trận ấy.”

Mẹ ta nhìn ta đầy nghi hoặc:

“Chẳng phải vì con bị bắt nên ta mới đánh hắn sao, hắn mới sợ ta chứ?”

Ta cũng ngớ người: “Mẹ không quen hắn trước à? Thế sao hắn vừa nghe tên mẹ đã sợ đến mức thả con ngay?”

Cha ta ghé vào:

“Lúc cha với mẹ con du ngoạn Ma giới, hắn còn chưa phải là Trấn Tây Vương .”

Rồi ông nháy mắt với mẹ ta: “Đại Bàn! Cái tên đầu có sừng ấy, nàng cứ khăng khăng nói đó là sừng rồng, còn đòi mài xuống ngâm rượu, cái d.a.o tìm được lại không bén, mài mãi không được.”

Nghe mà rùng cả mình…

Mẹ ta ngẫm nghĩ: “Là cái tên sau này ta thấy mài không được, bảo ngâm nước thử xem ấy hả?”

Cha ta gật đầu.

Trời ơi mẹ ơi! Không chỉ mài sừng người ta, mẹ còn ngâm hắn vào nước nữa!

“À… là hắn à? Có chuyện gì sao? Lại dám kiếm chuyện với con nữa à?”

Mẹ ta có vẻ hưng phấn, chắc lâu rồi không vận động.

Ta lắc đầu: “Cũng chẳng có gì, chỉ là hắn nhắm vào phu quân tương lai của con, định cướp về làm con rể ấy mà.”

Cha ta phun ngụm trà, run run nhìn ta: “Con nói gì đấy?”

Mẹ ta không kiên nhẫn đẩy ông ra:

“Con nói là người yêu bị cướp! Nghe rõ chưa?”

Rồi quay sang ta: “Sao lại để người ta cướp mất chứ? Đi cướp lại đi!”

Ta cúi đầu: “Mẹ, con đánh không lại họ a!” 

Nói thật là lúc này ta hơi khó chịu, thực lực vẫn là tất cả! Nhìn mẹ rồi lại nhìn cha.

Nhưng mà… ta buồn gì chứ! Ta còn có cha mẹ mà!

“Mẹ ơi ~ –”

Ta cười hì hì lại gần, bóc hạt lạc đặt vào tay bà. 

“Mẹ yêu quý của con, phu quân quý báu của con bị người ta nhăm nhe rồi, mẹ giúp con nha!!!”

Mẹ ta run rẩy: “Bình thường lại cho ta!”

Cha ta thì lẩm bẩm:

“Con à! Con còn nhỏ, thế gian rộng lớn còn chưa nhìn thấy hết, sao lại quyết định sớm thế…”

Ngẫm lại thấy cha nói cũng có lý:

“Mẹ ơi ~ mẹ yêu quý, vệ sĩ tương lai trên đường đời của con bị người ta cướp rồi, mẹ phải đứng ra làm chủ cho con nhaaa”

Cha ta hoàn toàn bị đánh bại!

Mẹ ta lau miệng:

“Đợi sinh thần ông ngoại con xong, ta với cha con sang Ma giới chơi một chuyến.”

Yeah! Xong xuôi!

Về phòng xong, ta lập tức liên lạc với Thư Dương, báo là cha mẹ ta sẽ ta Ma giới chơi sau ít hôm.

Hắn mãi mới trả lời, nói được, đến lúc đó sẽ dẫn tụi ta đi dạo khắp Ma giới.

Ta cười trộm, hắn từ nhỏ đã bị đưa đi, chắc bản thân còn chẳng biết chỗ nào chơi vui!

 

Loading...