Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Yêu Em Thành Bệnh - Phần 2: Hôn bia mộ,

Cập nhật lúc: 2025-07-05 04:52:45
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4.

Bên tai dường như cơn gió âm u thổi qua, một luồng khí lạnh bao bọc, một nỗi sợ hãi khổng lồ dâng trào trong lòng.

Tôi cảm giác một đôi mắt ở lưng đang dõi theo .

Luôn luôn chằm chằm .

Da đầu tê dại, cử động, chạy, thoát khỏi cái vòng tay lạnh lẽo , nhưng thể nhúc nhích nổi. Cũng dám nhúc nhích.

sợ chỉ cần xoay thôi là sẽ đối mặt với thứ đang lưng.

[Sao streamer động đậy gì ?]

[Bị trúng tà hả?]

[Là lag bên lag ?]

Trên màn hình điện thoại đột nhiên xuất hiện vài dòng bình luận.

Mạng hồi phục.

Mà sự giam hãm phía lưng cũng biến mất ngay khoảnh khắc đó.

Đột nhiên thể cử động trở .

Nhìn chính trong điện thoại, sắc mặt trắng bệch, hốc mắt đỏ hoe, là biểu cảm của một sắp bật vì sợ hãi.

Sau lưng , ai. Chỉ còn những bụi cỏ dại um tùm và các bia mộ cao thấp lộn xộn.

Chuyện gì ?

Là do mạng lên nên Liễu Canh Hoằng biến mất? Hay là vì biến mất, mạng mới ?

Đầu óc đang căng suy nghĩ thì màn hình xuất hiện bình luận:

[Hahahahahahahaha biểu cảm của streamer kìa, trông cứ như gặp ma !]

Nghe cảm ơn . Thật sự là gặp ma đấy.

Giờ thì đây? Chẳng lẽ chỉ cần giữ cho mạng định thì sẽ “gặp ma” nữa?

Nếu thật sự là ...

Tôi bắt đầu loanh quanh, định tìm một chỗ sóng . quên mất, hành động đó mạo hiểm.

Chỗ qua, thể mạng sẽ lên, nhưng cũng thể ngược ...

Một trận gió lạnh thổi qua, màn hình điện thoại bỗng trở nên mờ mịt.

Bình luận cập nhật nữa.

Xong , lag nữa .

Cảm giác ùa tới. Cảm giác như ai đó đang chăm chăm , khiến da đầu tê dại.

Tôi khẽ ngẩng đầu lên.

Trước bia mộ, một trai đang nghiêng tựa . Thân hình cao ráo, mặc một chiếc áo phông trắng, từ góc nghiêng thể thấy sống mũi thẳng tắp, hàng mi dài và rậm, trông sạch sẽ và thanh tú.

Thật lòng mà , nếu là một nơi khác, hình ảnh dễ khiến con gái rung động.

nơi ... là nghĩa địa.

Hắn đầu , khẽ một cái, làn da trắng bệch bất thường, đôi mắt đen láy, hai màu đối lập tạo nên vẻ kỳ dị.

Y hệt trong ảnh bia mộ.

Liễu Canh Hoằng.

Ánh mắt mang theo sự dịu dàng hợp cảnh: “Kỷ Cát?”

Gọi ? Sao tên ?

Hắn thẳng dậy, đưa tay gãi đầu, chút ngượng ngùng như một trai lớn: “Vấn đề xác minh khi nãy, em suy nghĩ xong ?”

Câu hỏi nào?

À…

“Bạn ngại yêu đương dị giới ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yeu-em-thanh-benh/phan-2-hon-bia-mo.html.]

Nếu đối phương đổi phận, chỉ với gương mặt thôi cũng đủ khiến tim đập loạn.

Tôi sợ sẽ gật đầu cái rụp mất.

trong tình cảnh thế , thể rung động ?

Tôi khoát tay: “Không... .”

Chưa kịp phản ứng, hỏi tiếp: “Không yêu, kết hôn nhé?”

Cực kỳ thẳng thắn.

Thật thích những thẳng thắn, kiểu như tài sản hàng trăm triệu, sính lễ hàng chục tỷ, dịu dàng lễ phép trực tiếp cầu hôn. thể chấp nhận mang theo bia mộ đến cầu hôn.

“Chúng cùng thế giới, mà yêu đương, kết hôn ?”

Soái ca dường như rơi trầm tư. Rồi như chợt nghĩ gì đó, sáng mắt lên: “Không cùng thế giới thì đơn giản thôi, em c.h.ế.t là mà?”

Tôi thực sự chịu thua đấy, đồ “lão Lục”.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Ánh mắt trong veo, còn mang theo chút mong chờ.

Hắn chẳng hề nhận yêu cầu của vô lý đến mức nào ?

“Cái lắm ...”

Ánh mắt chợt trở nên u ám: “Quả nhiên, em đồng ý.”

Nhiệt độ đột ngột giảm mạnh, rõ ràng đang là mùa hè, mà thở một làn khí trắng. Gió âm ào ào, cuốn theo lá rụng, suýt nữa thổi bay cả .

Tôi cố giữ thăng bằng, ngẩng đầu thấy đôi mắt của Liễu Canh Hoằng từ màu đen chuyển thành xám xịt.

...

Trên tỏa luồng khí âm u lạnh buốt, như nuốt chửng .

Tôi chợt nhận , hề hỏi ý kiến , mà chỉ đang thông báo.

Trong mắt , suy nghĩ của chẳng quan trọng, nếu từ chối, chính là đang “làm loạn” địa bàn của .

Lời từ chối của đúng là bất cẩn.

Tôi lập tức thẳng , chỉ chiếc gói hàng mới bóc:

“Bộ hỷ phục là của chúng đúng , còn mau mặc .”

“Trễ giờ là đấy.”

...

Người mái hiên, thể cúi đầu.

Gương mặt Liễu Canh Hoằng bỗng nở một nụ ấm áp như gió xuân tháng ba. Nhiệt độ xung quanh cuối cùng cũng còn buốt giá nữa.

“Được, vợ hết.”

Tiếng gọi “vợ” khiến nổi da gà.

Hắn dừng : “Vậy, chúng bắt đầu nhé?”

Bắt đầu?

Tôi nhất thời ngơ ngác: “Bắt... bắt đầu cái gì?”

Liễu Canh Hoằng chỉ bình luận điện thoại: “Hôn bia mộ.”

Ánh mắt tràn đầy mong đợi : “Giờ thể bắt đầu ?”

Tôi chôn chân tại chỗ.

Thấy mãi phản ứng, nụ mặt dần cứng , đôi mắt dần chuyển sang màu xám.

Hắn đang giận.

do dự.

“Kỷ Cát, em .”

Thật sự là .

Người bình thường ai mà chứ?

 

Loading...