Xuyên Về Ngày Con Gái Đầy Tháng - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:06:41
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
16.
từng nghĩ rằng phận sẽ rẽ hướng, chỉ là ngờ nó rẽ theo cách ngoài sức tưởng tượng đến như .
Ba tháng liền kinh nguyệt, còn tưởng bước thời kỳ mãn kinh.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc cầm tờ kết quả xét nghiệm tay, sững sờ.
Hơn bốn mươi tuổi, m.a.n.g t.h.a.i tự nhiên, hơn nữa còn là song thai.
Phải rằng, năm xưa để sinh Đoàn Đoàn, tám thụ tinh trong ống nghiệm.
Đoàn Đoàn lúc học cấp hai, liệu con thể chấp nhận việc thêm em trai, em gái ?
do dự, nên mở lời thế nào, thậm chí còn nghĩ là khi con phát hiện, lặng lẽ phá t.h.a.i cho xong.
Đoàn Đoàn phát hiện tờ báo cáo cả .
“Đoàn Đoàn, đặt lịch thủ thuật phá t.h.a.i .”
“Mẹ ơi, bỏ ạ? Bác sĩ t.h.a.i khỏe mạnh ?”
Đoàn Đoàn vẻ sốt ruột.
“Mẹ ơi, cuối tuần con cùng lên bệnh viện tỉnh kiểm tra nhé, bác sĩ ở đó cách.”
“Đoàn Đoàn, từng , đời chỉ cần yêu con là đủ.”
“ , em trai em gái chắc chắn cũng giống con, vì cảm thấy con của hạnh phúc nên mới tìm đến .”
Là vì con của … nên mới tìm đến ?
Đoàn Đoàn , ở kiếp , con từng rằng con bao giờ con của nữa.
vốn đang giằng xé, do dự thôi, cuối cùng sự an ủi của con gái, hủy bỏ ca phá thai.
Song t.h.a.i đủ tháng chào đời, một bé gái và một bé trai.
Khi giấy khai sinh, nhân viên hỏi đổi thành – em , vì như trai thể bảo vệ em gái.
cần.
Anh trai bảo vệ em gái, con trai bảo vệ con gái — qua tưởng như là sự yêu thương dành cho con gái.
nghĩ kỹ , ngay từ đầu việc đặt con gái vị trí “ bảo vệ” là đang vô thức nuôi dạy các bé gái như những cá thể phụ thuộc, đồng thời đặt các bé trai vị trí chủ đạo.
Con của , đều nuôi dưỡng như những cá thể độc lập và trọn vẹn.
mong rằng khi trưởng thành, mỗi đứa đều khả năng tự bảo vệ chính .
17.
Ba việc Đoàn Đoàn nhất định mỗi ngày khi tan học là: giày, rửa tay và ôm em gái.
Còn lý do vì ôm em trai, là vì hai đứa uống cùng một loại sữa bột, nhưng em trai mập hơn em gái hẳn một vòng.
Có thể thấy rằng, dù phương pháp nuôi dạy gần như giống , vẫn thể nuôi những đứa trẻ sự khác biệt lớn.
Đoàn Đoàn ôm cô em gái mềm mại đáng yêu trong lòng, còn quên đưa tay chọc chọc khuôn mặt tròn trịa của em trai:
“Em trai trông giống heo con quá .”
Mẹ chồng lúc gần bảy mươi tuổi, chủ động đề nghị đến giúp chăm cháu.
hỏi bà:
“Hồi Đoàn Đoàn chào đời đến? Mẹ thiên vị con trai con gái cũng đừng thể hiện rõ ràng quá chứ!”
Mẹ chồng ngượng ngùng :
“Hai đứa kinh tế khá hơn, ruột con sang giúp. Em trai con mỗi tháng chỉ kiếm mấy nghìn, lấy tiền thuê giúp việc? Em dâu con giỏi giang như con, nếu giúp, một nó chăm hai đứa nhỏ, sợ đến ăn cơm cũng kịp.”
Trên đời , phần lớn cha đều khó thực sự đối xử công bằng như với các con.
Có thiên vị con lớn, thiên vị con nhỏ.
nhiều hơn cả, là thiên vị đứa con điều kiện kinh tế hơn.
Lý do đơn giản: ở bên đứa con giàu hơn, cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn.
Thế nhưng, chồng thì như .
Bà dốc hết sức để đỡ đần cho con cuộc sống khó khăn nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-ve-ngay-con-gai-day-thang/chuong-8.html.]
Kiếp , từ góc độ của bản , từng oán bà vì chọn giúp .
Kiếp , từ góc độ của nhân tính, kính trọng bà vì khinh nghèo chuộng giàu.
Có chồng giúp đỡ, thêm hai bảo mẫu chăm trẻ, việc nuôi song t.h.a.i quá vất vả, vẫn còn đủ sức lực và tinh thần để tiếp tục lo liệu công việc kinh doanh tiệm gà rán.
18.
Kỳ thi đại học của Đoàn Đoàn đang đến gần, hỏi con bé mục tiêu trường đại học là gì.
Con hai chữ mà sợ nhất: “Phúc Đán.”
Hơn nữa, con còn với rằng giáo viên chủ nhiệm đặt nhà hàng buffet ở tầng 24 khách sạn W địa điểm tụ họp nghiệp của cả lớp.
Kiếp , chính là cảnh sát gọi tới, khách sạn W để nhận t.h.i t.h.ể của con gái.
Đoàn Đoàn vẫn đang tràn đầy háo hức kể cho kế hoạch kỳ thi đại học của .
“Mẹ ơi, khi nghiệp con chơi nhảy dù, ạ?”
Tim già như lập tức thắt , treo lơ lửng nơi cổ họng.
“Đoàn Đoàn, … nhảy con?”
Vịt Bay Lạc Bầy
“Mẹ ơi, nếu con đỗ Phúc Đán thì con nhảy, ?”
hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng cơn ác mộng trong lòng vẫn xua tan.
Chẳng lẽ phận thật sự cứ lặp lặp trong vòng luân hồi như ?
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, cùng nhà phiên trông chừng Đoàn Đoàn, kiên quyết cho con ngoài một .
Cho đến ngày nhận giấy báo trúng tuyển, và con chờ nổi, lập tức mở xem.
Không ngành y lâm sàng của Đại học Phúc Đán!
Mà là ngành Tâm lý học ứng dụng của Đại học Sư phạm Hoa Đông!
Cuối cùng mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Trong mắt Đoàn Đoàn thoáng qua một tia hụt hẫng. , ước mơ của con bé là trở thành bác sĩ.
an ủi con:
“Chữa bệnh cho thể chữa lành tâm hồn, đều là những nghề nghiệp vĩ đại.”
Đoàn Đoàn thở dài một :
“Vâng . Tâm lý học cũng là ngành con thích, con cảm thấy nhiều đang gặp vấn đề về tâm lý.”
“Thế còn Đoàn Đoàn thì ? Con những vấn đề đó ?”
Đoàn Đoàn trả lời câu hỏi của , mà sang hỏi ngược :
“Mẹ vì con điền ngành tâm lý học của Hoa Sư ?”
“Vì con thích?”
“ . Thế vì con thích ?”
“Vì con thể giúp khác?”
“, nhưng đủ. Con nhớ hồi nhỏ, con thường thấy nhiều sách về tâm lý học. Ba của các bạn con đa phần đều lớn tuổi, họ nuôi dạy con cái theo những quan niệm truyền miệng mạng, hoặc tin lời sai lệch của mấy ‘chuyên gia’ tự xưng. Vì thế bạn bè con, từ tiểu học, trung học cơ sở cho đến trung học phổ thông, đều chẩn đoán trầm cảm.”
Đoàn Đoàn , xin con…
Bởi kiếp , chính là kiểu phụ vô tri và chịu học hỏi mà con tới.
“Vì ạ, đúng . Nhất định nhiều sách, nếu , hệ giá trị của một sẽ quyết định bởi mấy bà cô ông dì và truyền thông đại chúng.”
“Mẹ còn nhớ , lúc con nghiệp mẫu giáo, con ước mơ của là gì ?”
“Ước mơ của con ?”
“Con trở thành bác sĩ tâm lý , nhưng con trở thành một , giống như .”
chợt nhớ đến ngày con nghiệp mẫu giáo, cơ thể bé xíu của con nép trọn trong vòng tay :
“Con , vì con yêu nhất là .”
Nước mắt kìm mà tuôn rơi.
Đoàn Đoàn ôm lấy , nhẹ nhàng vỗ về lưng , giống hệt cách từng an ủi con khi con ngã lúc còn nhỏ:
“Mẹ đừng , luôn là mà con yêu nhất mà.”