Xuyên Thành Thực Vật Nhỏ Yếu Cầu Sinh - Chương 4: Cá nướng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 03:04:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Tầm và nàng trò chuyện hồi lâu đó tiếp tục thu lượm quả, từ khi quen Tiểu Tầm, cuộc sống của nàng mới bớt đơn điệu một chút. Hằng ngày lải nhải bên tai nàng đủ chuyện, từ miệng của nàng cũng ngóng thêm một chút kiến thức về thế giới hiện tại, nhất là về yêu tộc. Nhờ con sóc mà U Lam cách tu luyện, mỗi buổi tối, nàng đều chờ trăng lên hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, nhất là những đêm trăng tròn, theo lời Tiểu Tầm thì đây là thời điểm linh khí dồi dào, tinh khiết nhất.

Thời tiết dần ấm áp hơn, lớp băng tan nhiều, từng giọt nước rỏ xuống tạo thành suối nhỏ cách hốc cây của nàng và Tiểu Tầm xa. Hắn mừng rỡ với nàng:

– U Lam, suối nước cá nhỏ, ngươi ăn cá nướng bao giờ ?

– Quên mất, ngươi còn hóa hình thể ăn chứ.

Cả con sóc háo hức nhảy nhót lung tung, chạy tới dòng suối, nhưng nhanh trở . Tiểu Tầm bắt cá nhưng nỡ ướt bộ lông đỏ rực rỡ của . Trước đây cá đều do bố bắt cho , quả thực am hiểu bắt cá mà.

Nhìn bộ dạng chút ngốc của , U Lam khẽ :

– Ngươi thể cần câu cá, sẽ xuống nước ướt lông.

– Làm như thế nào?

Tiểu Tầm qua loanh quanh, lắng cách U Lam chỉ dạy cần câu. Mồi câu dễ kiếm, nhưng móc câu thì nhỉ. Hắn thứ đồ ?

Suy nghĩ vu vơ tầm một khắc đồng hồ, nhớ đến cái răng rụng vài năm của , phóng vụt về hốc cây lục lọi, dựa theo hình dạng U Lam miêu tả, tạo một cái móc khá sắc nhọn. Dù cũng là răng của sóc tinh, dùng móc câu hẳn là vấn đề gì.

Tiểu Tầm hứng thú bừng bừng, xách cần câu mới chế tạo suối. Hắn moi từ cây một đống sâu bọ, cứ thế bên suối một lúc, cuối cùng cũng cá c.ắ.n câu. Con cá 2 vây xanh biếc, to bằng bàn tay lớn, khi gỡ liền dùng hết sức giãy dụa, suýt nữa trốn thoát. Tiểu Tầm đem nó bỏ giỏ, vội vàng về khoe thành quả với U Lam. Nàng tỏ ý khen ngợi Tiểu Tầm, đầu câu cá như là quá .

Buổi chiều bình lặng trôi qua, Tiểu Tầm bắt 3 con cá, 2 to 1 nhỏ. Hắn thu gom đống củi khô, lá vụn nhóm lửa. U Lam còn sợ , nhưng từ động tác thuần thục của , việc cũng khó lắm. Cá sạch đó xiên que đặt lửa nhỏ tỏa mùi thơm nức mũi.

Chẳng bao lâu vài lật, cả con cá chín vàng, rắc thêm chút gia vị là thể ăn . Tiểu Tầm nóng lòng thử cá, cầm lên liền c.ắ.n một miếng lớn. Cả con sóc giật b.ắ.n , miệng há to, đuôi ngừng quạt quạt:

– Nóng quá!

Hậu quả của việc vội vàng là bỏng miệng, thế nhưng Tiểu Tầm nhất quyết nhả miếng cá , hương vị quá tuyệt vời . Hắn thổi ăn, thầm cảm thấy đáng tiếc cho U Lam thể ăn cá, liền gỡ xương một miếng nhỏ đưa về phía U Lam:

– Hay là ngươi cũng thử một chút, xem nếm mùi vị gì ?

U Lam từ chối việc , nàng miệng như con , ăn cá là việc thể. Thấy , Tiểu Tầm tiếp tục mời chào:

– Thử dùng rễ của ngươi xem, thể!

Dưới sự nhiệt tình của sóc tinh, U Lam vươn một nhánh rễ từ lên chạm miếng cá. Vậy mà nàng thể hấp thụ , hơn nữa còn cảm nhậm mùi vị. Thịt cá dai ngọt, rắc thêm chút muối càng tăng thêm hương sắc, miếng cá tay Tiểu Tầm cứ như mà biến mất.

Tiểu Tầm trợn tròn mắt ngạc nhiên, nghĩ U Lam cùng lắm chỉ hấp thu một chút tinh khí trong thịt cá, nếm mùi vị. Không ngờ nàng trực tiếp ăn luôn, còn thể ăn mĩ mãn như , thật khiến bất ngờ. Sau vài phút ngơ ngác, Tiểu Tầm liền chia sẻ cho nàng một con cá, cả hai ăn vui vẻ. Nhờ mà U Lam nhận bản vị giác, tình hữu nghị giữa cỏ và sóc càng hơn.

Từ khi câu cá, Tiểu Tầm bắt đầu từ bỏ việc nhặt quả kim sa. Hắn xem việc câu cá như một thú vui mới, sẵn sàng lì cả ngày bên bờ suối, ngẩn chờ đợi cá c.ắ.n câu.

Hôm nay là một ngày thời tiết , gió tuyết thổi ào ào, mưa rơi lả tả. Trú ngụ trong hốc cây mà U Lam vẫn cảm thấy tê dại cả da đầu. Phía nàng, cành cây gãy răng rắc, lá cuộn tứ tung, thật khiến thực vật sợ hãi. Ngay cả Tiểu Tầm cũng nép chặt cây, dùng đá tảng bịt kín lối .

Cơn bão kéo đến mà báo khiến cả cỏ và sóc hoảng hồn, nếu nơi ẩn náu cố định, dễ gặp thương tổn.

Sáng hôm , trời quang mây tạnh, Tiểu Tầm nhảy xuống xem tình trạng của U Lam. Rất may là nàng hư hại gì lớn, ngoài việc gió cuốn đến mức hoa mắt chóng mặt, cả héo rũ. Hắn lay lay nàng:

– Ngươi tỉnh tỉnh. Bão tuyết qua .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-thuc-vat-nho-yeu-cau-sinh/chuong-4-ca-nuong.html.]

U Lam động đậy phiến lá, cả thoạt vô cùng uể oải, nàng chỉ đổ rạp xuống đất. Tuy nhiên, chuyện quan trọng vẫn cần bàn với Tiểu Tầm:

– Ta nghĩ chúng cần xây một căn nhà, tránh cho những lúc bão tuyết kéo đến. Hốc cây của ngươi và quá nhỏ, đủ che chắn.

– Phải!

Tiểu Tầm đáp lời nàng, suy nghĩ bay về nơi xa. Lời U lam hẳn sai, nếu nơi ẩn náu, bản cũng chỉ thể co rút trong hốc cây cao, hứng chịu gió lạnh.

Nói là , cả U Lam và Tiểu Tầm bắt đầu lên kế hoạch. Với điều kiện hiện tại, hai họ chỉ thể xây nhà gỗ. Nàng dùng rễ nhỏ phác họa hình dáng ngôi nhà nền tuyết, Tiểu Tầm hồi lâu, mãi khi U Lam giải thích, mới lờ mờ hiểu bản vẽ ngôi nhà.

Việc thu thập gỗ với Tiểu Tầm khó, bản là sóc tinh, lấy chút gỗ là việc đơn giản. Ngôi nhà dự kiến rộng 1 mét vuông, treo chạc cây, đủ cho yêu hình của và U Lam nương náu.

Vật liệu kiếm gần đủ, U Lam và sóc đỏ đau đầu suy nghĩ cách ráp nối chúng với . Nếu đục khoét tạo then chốt sẽ đủ chắc chắn, vẫn cần thứ để kết dính, nàng và Tiểu Tầm thứ như keo dán gỗ. Làm mới thể xây nhà đây? Chi bằng nàng thử một chút, xem thể chế tạo hồ dán ?

U Lam suy nghĩ của bản với Tiểu Tầm, đó tập chung suy nghĩ xem keo dán cần những chất gì, kế tiếp bắt tay chế tạo. Sau 3 thất bại, cuối cùng nàng thành công đưa cho Tiểu Tầm thứ chất lỏng màu nâu từ rễ của , hiệu quả kết dính tồi.

Có keo , Tiểu Tầm bắt đầu tha gỗ lên trạc cây tiến hành ráp nối. Hì hục cả một ngày, khung căn nhà dần thiên. Hắn nhảy từ cây xuống, chạy suối rửa tay xuống hốc cây cùng U Lam chuyện:

– Đã 3 phần căn nhà , ngươi xem, đây sẽ là nơi ở mới của chúng !

U Lam rung rung phiến lá:

, cảm ơn ngươi tình nguyện nhà cho ở cùng.

Tiểu Tầm nhoẻn miệng :

– Không gì! Cá bắt hôm qua còn chôn băng, ăn cá nướng ?

– Ăn một chút cũng !

Nghe lời U Lam , cả con sóc thoắt cái nhảy đống vụn băng đào đào, lấy 2 con cá nhỏ, thuần thục nhóm lửa. Không bao lâu cầm xiên cá thơm nức đưa đến gần U Lam. Vừa thưởng thức cá nướng, phổ cập kiến thức mái nhà, Tiểu Tầm đến hăng say gật gật đầu:

– Chờ khi xong nhà, sẽ cho ngươi một chậu cây nhỏ. Như ngươi cần khó khăn di chuyển, cũng dễ dàng mang ngươi .

Không ngờ Tiểu Tầm đầu óc đơn thuần thể suy nghĩ như , U lam vô cùng cảm động:

– Cảm ơn ngươi nhiều Tiểu Tầm.

– Được , , , cha bạn bè luôn giúp đỡ lẫn .

Hắn xua tay, vẫy đuôi với U Lam, cái đuôi đỏ ngừng lay động đáng yêu vô cùng. Dưới ánh lửa bập bùng, nàng và chuyện tới nửa đêm mới nghỉ ngơi.

Sáng hôm .

Tiểu Tầm vẫn cần mẫn việc của , từng ván gỗ xếp kín kẽ, lắp chốt cài cố định đó dùng hồ dán chặt với . Cửa chính và cửa sổ tỉ mỉ khắc hoa văn trang trí, còn cả lỗ thông gió. Vật lộn cả buổi sáng, hình dáng ngôi nhà dần rõ ràng.

Tiểu Tầm là con sóc yêu cái , thời gian còn của buổi chiều, tập chung mái nhà, khắc họa một khối gỗ điểm tô hình dạng. Nhìn bận rộn như , U lam quyết định bản cần một ít sơn để trang trí để bảo vệ ngôi nhà khỏi mối mọt và rong rêu đeo bám. Cứ như mỗi một việc, nhanh tới ngày thứ ba.

Vì thời tiết , ngôi nhà hiện sớm hơn dự định, nhỏ nhắn nhưng cũng chắc chắn. Tiểu Tầm khoét gỗ tạo một vài vật dụng đựng keo dán và sơn nhà, còn giật một ít lông chổi lăn sơn. Hiện tại, đang vung vẩy chổi trong tay, phết màu lên mái nhà. Nhìn qua, cả ngôi nhà mang tông màu hồng tím, trông ấm áp.

Loading...