Cẩm Y chắp tay về phía :
“Nghe theo nương tử.”
Rồi dậy cất hộp bạc về chỗ cũ.
Lúc , thấy bóng dáng nhỏ xíu ở cửa lâu.
“Trạm Nhi, .”
Trạm Nhi bước , mặt ửng đỏ, phía là Tiểu Phóng ngây ngô.
“Con đói ?”
Chỉ Nhi lắc đầu: "Không, con xin .”
“Xin gì cơ?”
“Con vẫn luôn nghi ngờ , nhưng vẫn luôn nghĩ cho chúng con. Khi mẫu còn sống, cũng từng cho chúng con ăn thịt ngon như . Giờ còn giúp chúng con thoát khỏi ngoại tổ mẫu, con xin .”
Trạm Nhi cúi hành lễ, Tiểu Phóng cũng bắt chước theo.
Lời xin nhận , nhưng nguyên thì xứng.
Ta đỡ lấy nó.
“Trước cũng nhiều chuyện khiến các con hiểu lầm. Con lòng cảnh giác là điều , cũng giữ, đừng để khác lợi dụng, đừng dễ dàng tin ai. cũng phân biệt ai thật lòng với con, kẻo lạnh lòng .”
Ta chân thành, Trạm Nhi cung kính hành lễ một nữa:
“Mẫu , con hiểu .”
Kỳ Cẩm Y khẽ , miệng ngừng khen:
“Tốt, lắm.”
Ta thấy vui trong lòng.
Ta vốn tưởng để Trạm Nhi thật lòng chấp nhận sẽ cần nhiều thời gian hơn, ngờ nhờ chuyện của Lưu thị mà nhanh hơn hẳn.
Ta để bọn họ xuống hỏi:
“Chuyện hôm nay, các con thấy thế nào?”
Trạm Nhi nghiêm túc : “Gặp tâm địa thì thể dung túng.”
Ta liếc Cẩm Y, nếu luôn nhân nhượng, e là Lưu thị cũng chẳng dám kiêu căng đến mức hiền tế cũ tái hôn còn dám chạy đến lệnh.
Cẩm Y ho khẽ một tiếng.
Ta hỏi: “Còn gì nữa ?”
Trạm Nhi nghĩ một lát: "Phải lợi dụng lời của khác.”
Tiểu Phóng chen : “Phải cắt đứt quan hệ với !”
Ta liên tục gật đầu.
“Các con đúng lắm. Còn một điều nữa, Trạm Nhi, con và phụ con đều đường khoa cử, thì càng thể những thích kiểu đó. Kẻ khác dễ lấy họ điểm yếu để công kích. Con giữ lý lẽ, lý thì cũng vững.”
Trạm Nhi gật đầu thật mạnh.
Ta nghĩ nó hiểu, Cẩm Y cũng hiểu, bằng chẳng phối hợp với diễn màn kịch hôm nay.
Tiểu Phóng sốt ruột, nắm tay áo hỏi:
“Thế con đường nào?”
Ta hỏi ngược : “Con đường nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-ke-mau-cua-hai-dai-phan-dien/7.html.]
“Con đại tướng quân, đ.á.n.h bại !”
Cẩm Y khẽ gõ đầu nó, lắc đầu :
“Phóng Nhi quả thực hứng thú với việc sách. Ta nghĩ khi dạy vỡ lòng sẽ tính tiếp…”
“Vậy thì tính tiếp.”
Ta đáp, trong lòng nhớ đến lời trong truyện:
Trong sách , Phóng Nhi trời sinh sức mạnh hơn , món vũ khí quen dùng là một thanh đao sắt nặng mười cân.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Có lẽ nên tìm dạy võ cho nó sớm thì hơn.
“Còn một điều nữa.” Cẩm Y mỉm , :
“Chúng là một nhà, tin tưởng lẫn .”
Xem , bệnh của thực sự khỏi hẳn .
8
Sau mấy ngày nghỉ ngơi, thể của Kỳ Cẩm Y hồi phục.
Ta lên núi hái nửa giỏ rau dại, đường còn gặp vài loại d.ư.ợ.c thảo, tiện tay hái luôn, định mang đến nhà Lý đại phu đổi lấy ít tiền đồng.
Cái bẫy tạm thời đặt bắt một con gà rừng và hai con thỏ, nhét hết giỏ trúc, dùng rau dại phủ lên, mang về nhà.
Trước khi về, còn sắp đặt thêm vài cái bẫy đơn giản.
Mấy ngày nay nhà ngày nào cũng thịt ăn, nhưng lương thực thì thực sự sắp cạn đến nơi.
Giờ đang là thời điểm giáp hạt, nhà nhà đều thiếu ăn, trong thôn cũng chẳng ai đổi gạo bột.
Ta cùng Kỳ Cẩm Y dắt theo hai đứa nhỏ xuống trấn mua ít gạo và bột mì.
Ban đầu còn định cho Kỳ Trạm và Kỳ Phóng mỗi đứa một bộ quần áo mới, nhưng ngờ Kỳ Trạm ngăn .
“Mẫu , bọn con mặc thế là . Ai cũng mặc như cả, nhiều đến Tết còn chẳng nỡ đồ mới. Nếu chúng ăn mặc khác, sinh lòng nghi ngờ.”
Nó lý.
Ta hiểu hết những điều nó , trong thôn Kỳ Gia đại diện cho tầng lớp dân thường vất vả của thời đại , mặc quần áo chỉ để che và giữ ấm. Nếu đồ, đa phần cũng chọn quần áo cũ trong tiệm cầm đồ.
Ta chỉ nghĩ tiền bán thịt lợn rừng là do công sức kiếm , cho bọn trẻ vui một chút cũng .
Kỳ Trạm hiểu chuyện đến , cũng thôi, đổi lấy vài đồng bạc vụn :
“Thế thì chúng ăn bánh bao lớn nhé.”
Hôm đó Ngô thúc để mấy cái bánh bao, Kỳ Trạm chia thành bốn phần, cả nhà bốn cùng ăn.
Cái hương vị , thật khiến nhớ mãi quên.
Kỳ Trạm nở nụ mong đợi, Kỳ Phóng thì reo lên vui sướng.
Ta mua bốn cái bánh bao lớn nhưng chúng chịu ăn, cứ nhất định mang về nhà ăn cùng đồ nấu.
Đồ mua cũng đủ, cả nhà thuê một chuyến xe bò cùng đường, chầm chậm trở về.
Về đến nhà, hầm thịt gà, khi sắp dọn thì rắc thêm ít rau dại, nấu thêm bát canh, ăn cùng bánh bao thịt lớn, cả nhà ăn vô cùng thỏa mãn.
……
Khi Kỳ Cẩm Y bệnh, quan học từng gửi thư hỏi thăm. Ta chữ bút lông, bèn nhờ hộ một bức, rằng đợi khỏe sẽ về tiếp tục học.
Giờ cũng đến lúc .
Kỳ Cẩm Y tuy nỡ rời nhưng vẫn là quan trọng.