XUYÊN THÀNH CHÓ CỦA ĐẠI PHẢN DIỆN - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-27 06:01:28
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta dùng cả tay lẫn chân cộng thêm cái miệng, mất ba phút để tự giải thoát cho bản .

 

Vì lúc mang đến đây đang hôn mê, nên cửa . Ta lảo đảo một cánh cửa, lang thang khắp nơi.

 

Càng càng yên tĩnh, đến mức suýt nữa tưởng nơi ai.

 

Mãi cho đến khi ngang một gian phòng đóng kín, thì thấy tên Minh Dạ.

 

Ta lùi , dán tai cửa lén.

 

Bên trong là tiếng chuyện hỗn loạn, giống như đang nghị sự .

 

“Minh Dạ là kẻ lòng độc ác, đầy ma tính, nhất định trừ khử.”

 

, nhân lúc còn đủ lông đủ cánh, chúng tập hợp lực lượng tinh của các môn phái tu tiên, chắc đánh .”

 

“Chưa đủ lông đủ cánh? Minh Dạ tuy tuổi còn nhỏ nhưng tu vi hề thấp, khắp giới tiên môn, mấy ai là đối thủ của ?”

 

“Chu chưởng môn, ông thể chỉ vì một đánh bại Thanh Phong Môn các lo đại cục, đẩy khác chịu c.h.ế.t chứ!”

 

…Nghe tới lui, là mấy kế hoạch vô dụng nhằm Minh Dạ.

 

Ta chán, hết hứng, tiếp tục về phía .

 

Trong mũi vẫn phảng phất một mùi hương, nhẹ nhẹ mà cứ quyến rũ khiến ngừng bước theo.

 

Cuối cùng, ở cửa một gian phòng ở khúc cua hành lang, mùi hương đó trở nên nồng đậm hơn hẳn.

 

Ta kìm , lập tức đẩy cửa nhảy .

 

Gian phòng chắc là nơi Lâm Tiếu luyện đan.

 

Nam chính mà, kỹ năng thì đủ thứ.

 

Ta động đậy cái mũi, xác định mùi thơm phát từ trong lò luyện đan.

 

Đáng tiếc là cái lò cao, với tới.

 

Đang lúc bối rối lấy đan dược, thì thấy một tiếng khẽ phát từ trong lò.

 

Là tiếng đan dược luyện thành.

 

Ta dùng đầu đội một cái ghế đến gần, trèo lên đủ chạm tới cửa lấy đan.

 

Vừa mở , bên trong trôi nổi một viên đan dược màu vàng, bề mặt vân tối, hương thơm lan tỏa khiến tim rung động.

 

Đồ của nam chính chắc chắn là hàng xịn.

 

Ta dùng một móng vuốt quờ lấy viên đan nhét luôn miệng.

 

Viên thuốc trôi xuống bụng, lập tức cảm thấy bụng nóng ran, tứ chi và xương cốt đều một cảm giác khoan khoái, sảng khoái vô cùng.

 

Ta cảm nhận rõ rệt tác dụng của viên đan dược, nhịn mà cảm thán:

 

"Đây chắc chắn là đồ ."

 

thấy âm thanh “gâu gâu gâu” quen thuộc như khi nữa, mà là tiếng vô cùng rõ ràng.

 

Nghe thấy tiếng lâu lắm mới phát từ chính miệng , mừng phát điên.

 

nhanh nổi nữa.

 

Cảm giác cơ thể như sắp nổ tung .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-cho-cua-dai-phan-dien/2.html.]

O mai d.a.o Muoi

Giống như thứ gì đó trong phá tan xác mà chui .

 

"Vãi thật, sắp nổ xác c.h.ế.t thật đấy chứ?"

 

"Biết thế ăn cái viên đan rởm , ai Lâm Tiếu bụng đen sì luyện là đan dược nghiêm chỉnh độc đan độc tán gì!"

 

"Aaaaaa!!! Ta sắp c.h.ế.t ! Minh Dạ, còn kịp lời từ biệt với ngươi mà!"

 

Bên cạnh chợt vang lên tiếng "phì" bật :

 

"Nhìn dáng vẻ tiền đồ của ngươi kìa, chỉ là một viên đan dược luyện từ nội đan của Kim Lân Thú thôi, c.h.ế.t ."

 

Mắt sáng rực lên: "Thật á? c.h.ế.t ?"

 

Minh Dạ xoa đầu , dịu dàng trấn an:

 

"Yên tâm , ở đây, ngươi c.h.ế.t ."

 

"Hơn nữa nếu viên đan đó là độc đan thật, để ngươi ăn . Ta ngăn là vì nó hại cho ngươi."

 

Ta bẹp đất, nhe răng nhăn mặt:

 

" vẫn đau quá, Minh Dạ, ngươi chắc chứ?"

 

Minh Dạ vô cùng chắc chắn.

 

Hắn ung dung xổm bên cạnh , chăm chú quằn quại trong cơn đau.

 

Cảm giác của sai.

 

Không nổ xác mà chết, mà là một đôi cánh khổng lồ đang xé toạc cơ thể mà mọc .

 

Ta mọc một đôi cánh siêu to khổng lồ.

 

Cái giá trả là cảm giác đau như mười cái xương sườn nghiền nát một lúc.

 

Các vị ơi, ai hiểu nỗi đau ?

 

Một con ch.ó mọc cánh, cái thể loại sinh vật quái đản gì thế ?!

 

Ta dám tưởng tượng bản lúc trông xí đến cỡ nào.

 

Trái ngược với bộ dạng đau khổ của , Minh Dạ đang cực kỳ vui vẻ.

 

"Khóc gì chứ, cũng tệ lắm."

 

"Nhìn khắp giới chó, con nào mọc cánh tiếng như ngươi ? Chỉ ngươi là duy nhất đấy."

 

"Đặc biệt quá trời còn gì."

 

Một con ch.ó Tây Tạng trắng muốt mọc một đôi cánh to?

 

Ừ thì, đúng là đặc biệt thật.

 

Ta yếu ớt bẹp xuống đất, liếc mắt :

 

"Sao ngươi ở đây?"

 

Minh Dạ vẻ đương nhiên:

 

 

Loading...