Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên làm ác nữ, tôi bị các thú phu nghe thấy tiếng lòng - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:05:40
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Tử Ly tỉnh lại lần nữa đã là buổi tối, cả cơ thể cô rệu rã không ngồi dậy được. Đang còn không biết làm sao, cô bỗng thấy thông báo từ hệ thống:

[ Kích hoạt chế độ cường hoá sức mạnh, tiêu hao điểm ô nhiễm để duy trì. ]

[ Đã tiêu hao 350 điểm ô nhiễm để duy trì sức mạnh. ]

[ Kết thúc chế độ cường hoá sức mạnh. ]

 

Bạch Tử Ly ngơ ngác, khi nhìn lại điểm tích lũy giá trị ô nhiễm của mình thì thấy đã có dấu nợ 344 điểm. Bạch Tử Ly cảm thấy như mình đã trở về thời kì trước giải phóng, cái gì cũng không còn nữa.

" Như này là sao vậy hệ thống? Sao bỗng nhiên lại bị nợ điểm thế này? "

[ Hệ thống cảnh giác được kí chủ gặp nguy hiểm nên đã tự động kích hoạt chế độ cường hoá sức mạnh, giúp kí chủ có được sức mạnh ngang ngửa với các giống đực của thế giới này. Tuy nhiên sẽ phải tiêu hao điểm ô nhiễm và thể lực. Vậy nên bây giờ kí chủ mới nợ hệ thống 344 điểm. ]

 

Bạch Tử Ly thật muốn lật bàn, bảo sao mà cô đánh ngang tay với mấy tên thú đực trong lớp. Ra là do hệ thống đã kích hoạt, làm cô nghĩ mình đã quay về thời kì đỉnh phong rồi chứ. 

 

Thầm nghĩ lại, tất cả đều do cái tên chim lửa đó hại cô. Cô phải vắt kiệt điểm giá trị ô nhiễm của anh ta mới được. Vừa nghĩ đến ai thì người đó liền bước vào, Phượng Linh hớn hở bước vào. Anh ta vừa mới cười hả hê một trận bên chỗ Thanh Thanh Tử. Đường đường là một người kế thừa của tộc Thanh Long, vậy mà bị một giống cái đánh cho gãy hai răng hàm bên trong. Thật là hả hê.

 

Bạch Tử Ly vừa thấy thủ phạm liền lao tới cầm lấy tay anh kích hoạt chế độ thanh tẩy. Tên này phải trả nợ điểm thanh tẩy cho cô, cả cái tên tộc Thanh Long kia và cả cái lớp học này nữa. Tất cả đều phải trả nợ điểm thanh tẩy cho cô. 

 

Phượng Linh bất ngờ vì bị người khác lao tới, anh ta tính vung tay đánh bay người đó ra. Nhưng nhìn kĩ lại thì thấy là Bạch Tử Ly. Cô còn không ngừng gào thét trong lòng:

' Trả nợ điểm ô nhiễm đây. Tất cả đều trả lại đây, điểm ô nhiễm của tôi!!!!! '

 

Phượng Linh còn chưa kịp bất ngờ thì một cảm giác dễ chịu ập đến. Đó là một cảm giác mà anh chưa từng trải nghiệm. Giống như là bao nhiêu sự đau nhức mệt mỏi do giá trị ô nhiễm đều tan biến. Anh đang chìm đắm trong cảm giác nhẹ nhàng này tiếng lòng của giống cái nhỏ trước mắt liền truyền đến:

' Được rồi, đã thanh tẩy được thêm 30 điểm ô nhiễm nữa. Vậy là còn nợ hệ thống 314 điểm ô nhiễm. Ngày mai mình sẽ tiếp tục lấy điểm từ tên này. Tất cả là tại tên này bày đầu. Sau đó tên Thanh Thanh Tử kia. '

 

Phượng Linh bất ngờ, vậy là anh ta đã được cô thanh tẩy giá trị ô nhiễm rồi sao. Bạch Tử Ly thì sau khi thanh tẩy xong cho Phượng Linh cũng không hề giấu giếm mà nói:

" Cảm ơn thầy Phượng vì đã giúp em rèn luyện thể lực. Để trả ơn em đã thanh tẩy giá trị ô nhiễm cho thầy. Và cả các bạn học trong lớp nữa. Mọi người đều đã giúp em rất nhiều trong tiết học này. Em đều sẽ thanh tẩy cho mọi người coi như là lời cảm ơn chân thành nhất. "

 

Phượng Linh nghe vậy liền cười cười. Nếu không phải anh nghe thấy tiếng lòng của cô, anh còn sẽ nghĩ cô thật lòng muốn cảm ơn anh và mọi người. Nhưng như vậy cũng được, được thanh tẩy giá trị ô nhiễm cho như vậy còn tốt hơn so với anh nghĩ. Coi như là không hề biết tiếng lòng của cô mà nhận lấy lời cảm ơn này. 

" Được, bạn học Bạch thật có lòng quá. Tôi cầu còn không được. Tôi sẽ chuyển lời với các bạn học trong lớp thay bạn học Bạch. "

 

Bạch Tử Ly cười gật đầu rồi nói thêm:

" Vậy phiền thầy Phượng nhiều rồi. " 

Nói rồi cô liền quay trở lại giường nghịch quang não. Phượng Linh cũng không còn việc gì liền rời đi. Anh còn muốn kiểm tra giá trị ô nhiễm của mình nữa. Ban nãy cô ấy nói đã thanh tẩy 30 điểm giá trị ô nhiễm cho anh. Đây có thể nói là một sự chấn động. Thanh tẩy 30 điểm giá trị ô nhiễm trong một lần, đây là chuyện mà một giống cái cấp S như hoàng hậu cũng không thể làm được. Không chỉ vậy, những giống cái trên khắp tinh tế này cũng không ai làm được. Rốt cuộc năng lực thanh tẩy của cô ấy mạnh tới mức nào?

 

Sau khi nhìn thấy con số trên máy đo giá trị ô nhiễm là 65, Phượng Linh không khỏi suy nghĩ. Thật sự là đã giảm được 30 điểm giá trị ô nhiễm. Giá trị ô nhiễm của anh, anh rất rõ ràng. Vì là thần tộc, còn mang trong mình hoả hệ phượng hoàng nên giá trị ô nhiễm của tộc anh lúc nào cũng rất cao. Cao hơn nhiều so với ba tộc Thanh Long, Huyền Vũ và Bạch Hổ. Từ khi mới mười lăm tuổi, giá trị ô nhiễm của anh đã chạm ngưỡng 90 điểm rồi. Anh đã phải rất cố gắng để kìm nén giá trị ô nhiễm. 

 

Không ngờ rằng, bây giờ giá trị ô nhiễm đã về lại mức an toàn. Một cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có. Cơn đau đầu và nóng nảy hành hạ mỗi đêm gần như đã tan đi hết. Chỉ còn sót lại cảm giác như có như không trong người. Phượng Linh cũng không biết nên làm gì vào lúc này. 

 

Lúc đầu anh chỉ cảm thấy cô gái nhỏ đó rất thú vị. Không còn là con ác nữ trước đây, tiếng lòng lúc nào cũng đem lại cho người ta rất nhiều bất ngờ. Sau đó là màn cô ấy thoát khỏi một thú nhân cuồng hoá. Rồi cả sức chiến đấu ngày hôm nay của cô ấy và khả năng thanh tẩy nữa. Anh không biết từ bao giờ sự tò mò đó đã biết thành sự khao khát muốn tìm hiểu sâu hơn nữa. Anh muốn biết tất cả mọi thứ về cô. 

.....

Bạch Tử Ly đặt rất nhiều đồ ăn ship tới. Sau khi thanh tẩy điểm ô nhiễm cho Phượng Linh, cô cảm giác cả bụng và dạ dày đều dính lại với nhau rồi. Đang ăn ngon lành thì lại một vị khách không mời mà đến khác. 

 

Nhìn thấy người này, Bạch Tử Ly xém chút đã phun hết đồ ăn trong miệng ra. Là Thanh Thanh Tử - cái người đã bị cô đánh cho gãy hai răng hàm. Dù anh ta không thật sự đánh cô, chỉ đánh có vài cái đầu hơi nặng tay một xíu nhưng cô khi nghĩ lại vẫn cảm thấy bụng mình hơi nhói.

 

Thanh Thanh Tử thấy vẻ mặt hơi đề phòng của cô thì liền có chút bất đắc dĩ. Anh kéo ghế ngồi xuống ngay cạnh giường cô:

" Cô... không còn đau nữa chứ? "

" Cũng cũng. " - Bạch Tử Ly rất muốn hét lên là vẫn còn đau, vẫn còn rất đau. 

 

Cả hai người lại lần nữa rơi vào im lặng. Bạch Tử Ly thì không biết anh ta đến đây với ý định gì nên im lặng quan sát. Còn Thanh Thanh Tử thì vốn là người lạnh lùng ít nói nên cũng không biết nói gì. Sau khoảng năm phút im lặng, Thanh Thanh Tử quyết định phá vỡ cục diện:

" Chuyện chiều nay, thật xin lỗi cô. Tôi lần đầu đeo thiết bị hạn chế nên không kiểm soát được. Đã đánh cô ra nông nổi này. "

 

Bạch Tử Ly cũng ừ một tiếng tỏ vẻ đã hiểu. Thật ra thì cô cũng biết anh ta không hoàn toàn muốn đánh cô. Mấy đòn đầu đúng là rất mạnh, nhất là cú đã đánh trúng bụng cô. Nhưng sau đó cô cảm giác anh ta đang cố sức kìm hãm sức mạnh của mình lại. Cô thì lại đang điên lên vì cơn đau nên mới xảy ra chuyện cô đánh anh ta gãy hai cái răng hàm. 

Xóm nhỏ có anh.

Nếu có gì thắc mắc thì hãy liên hệ với ad qua page trên phở bò: Xóm nhỏ có anh

 

Với sức mạnh của một thú nhân thần tộc, đã vậy còn là thú nhân cấp SS, cho dù có đeo thiết bị hạn chế nhưng cũng không phải là người cô có thể đánh ra nông nỗi này. Đây đã được coi như là kết quả tốt nhất rồi. Bạch Tử Ly cũng cảm thấy hơi có lỗi. Gương mặt đẹp trai pha chút lạnh lùng đó vậy mà bị cô đánh cho bầm dập. Đôi mắt bây giờ còn hơi sưng, nhìn có chút tội nghiệp. Không biết sao, Bạch Tử Ly lại dâng lên cảm giác như một chú cún nhỏ bị bắt nạt.

 

Cô ho nhẹ hai tiếng, cố gắng xoá bỏ suy nghĩ trong lòng mình. Lại không hề hay biết người ngồi trước mặt lại có thể nghe thấy tiếng lòng của mình. Ánh mắt Thanh Thanh Tử hơi giật giật, anh là chú cún nhỏ á? 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/xuyen-lam-ac-nu-toi-bi-cac-thu-phu-nghe-thay-tieng-long/chuong-10.html.]

Bạch Tử Ly thấy Thanh Thanh Tử nhìn như vậy càng thêm chột dạ. Cô vội vàng chuyển sang chủ đề khác:

" Bạn học Thanh, dù sao cũng cảm ơn anh vì hôm nay đã chịu luyện tập cùng tôi. Đã vậy còn nhường tôi nên bị đánh thành ra thế này. Như này nhé, tôi sẽ thanh tẩy giá trị ô nhiễm cho bạn thay cho lời cảm ơn. Có được không? "

 

Thanh Thanh Tử muốn từ chối nhưng khi nhìn thấy ánh mắt long lanh của cô thì liền dừng lại. Bất tri bất giác liền đồng ý. Sau đó mới cảm thấy bản thân thật là sao lại tùy tiện như này. Giá trị ô nhiễm của anh tuy không quá cao nhưng cũng ở mức 80 mấy. Chưa kể dị năng hệ sấm cũng sẽ gây khó chịu cho người thanh tẩy. Anh lẽ ra nên từ chối cô chứ.

 

Thanh Thanh Tử cũng không biết mình đã rời khỏi phòng bệnh của Bạch Tử Ly bằng cách nào. Trong đầu anh hiện tại chỉ có mỗi hình ảnh đôi mắt thỏ con đó đang nhìn mình đầy long lanh. Anh xấu hổ, che mặt lại. Sao bỗng nhiên lại muốn ức h.i.ế.p cô, làm cho cô khóc thế này? Nếu đôi mắt thỏ đó ửng đỏ rồi khóc, liệu có đáng yêu hơn không?

.....

Sáng hôm sau, Bạch Tử Ly lại đến lớp như mọi hôm. Chỉ khác là ánh mắt mọi người nhìn cô lại khác với lúc trước. Nếu lúc trước là khinh thường, lãng tránh thì bây giờ lại vừa có chút tò mò vừa có chút sợ hãi lẫn phục tùng của kẻ thua cuộc. Trong phút chốc, Bạch Tử Ly thấy nợ 350 điểm của hệ thống cũng đáng lắm. 

 

Thanh Thanh Tử sau khi thấy cô vào lớp thì liền đứng dậy đi tới. Anh không biết mình đang muốn cái gì nữa. Từ tối hôm qua tới giờ, anh cứ hành động như người mất hồn. Không còn là anh nữa. 

 

Bạch Tử Ly thấy Thanh Thanh Tử đi tới cũng cười chào hỏi rồi ngồi xuống ở vị trí cũ. Bên tai lại vang lên tiếng nói trầm thấp dễ nghe:

" Sao lại ngồi ở đây? Ở dưới kia còn rất nhiều chỗ trống mà. "

Bạch Tử Ly hơi ngẩn người rồi cười cười lắc đầu:

" Không sao đâu. Tôi ngồi ở đây quen rồi. Với cả mọi người trong lớp cũng không thích tôi lắm nên tốt nhất đừng làm đôi bên khó xử. "

 

Thanh Thanh Tử lại tiếp tục rơi vào im lặng. Sau đó anh liền quay đi. Bạch Tử Ly cũng không quan tâm, anh ta tự nhiên tới hỏi một câu vô thưởng vô phạt như vậy cũng kệ. Cô liền mở quang não ra tiếp tục tìm hiểu về thế giới này. 

 

Bên cạnh bỗng nhiên hơi lún xuống một chút. Một luồng hơi thở thơm mát mùi bạc hà xộc thẳng vào mũi khiến Bạch Tử Ly hơi ngơ ngác. Nhìn qua lại là Thanh Thanh Tử, anh ta đã lấy cặp sách lên ngồi với cô.

" Anh, anh ngồi đây làm gì? "

" Tôi cũng không thích ngồi với bọn họ lắm nên tôi lên đây thôi. "

 

Nghe câu trả lời qua loa như vậy, Bạch Tử Ly cũng cạn lời. Thôi mặc kệ tên này vậy. Dù sao cũng không liên quan tới mình. Vậy là hai người cứ thế ngồi cạnh nhau. Một người thì chăm chú coi quang não. Người còn lại thì lơ đễnh nhìn xung quanh nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy ánh mắt của chàng thanh niên đó cứ vô tình hữu ý nhìn về phía người bên cạnh.

 

Cả lớp lại được một phen xôn xao. Đây tình huống gì vậy? Sao bỗng nhiên Thanh Thanh Tử lại đi ngồi chung bàn với cái người đó vậy? Đừng nói là bị ăn đập quá hoá yêu rồi nha. 

" Đây là tình huống gì vậy? Sao hai người đó lại? Không phải trước đây Thanh Thanh Tử không thích tiếp xúc với cô ta sao? "

" Chả biết nữa. Hình như từ hôm qua rồi Thanh Thanh Tử có cái gì đó lạ lắm. Cứ lâu lâu lại nhìn về phía Bạch điện hạ. "

 

Địch A Tư - cậu bạn học sói tuyết đã bị Bạch Tử Ly đánh cho một trận hôm qua cũng vuốt cằm suy nghĩ:

" Hay là Thanh Thanh Tử thích Bạch Tử Ly rồi không? Nhìn cái kiểu như có như không của cậu ta cứ liếc về người bên cạnh như vậy, thật sự rất giống như đã sa vào lưới tình rồi. "

 

" Ừ nhìn cũng giống lắm. Có khi nào là vậy thật không? "

" Chắc hôm qua bị đánh tới yêu luôn rồi. "

" Haha, nhưng mà mọi người có công nhận Bạch điện hạ đánh đ.ấ.m cũng khá cừ đó chứ. Nếu không phải cô ấy không thể hoá hình được thì tôi còn muốn đánh nhau một trận thật sự. "

" Cha nội ơi, cậu còn muốn đánh cả giống cái sao? Cái tên này bị đánh tới úng não rồi à? "

" Đâu... Đâu có. Tôi chỉ là thấy Bạch điện hạ đánh nhau rất cừ thôi mà. Đây là nể phục, nể phục đó. "

 

Cả lớp xôn xao một trận, Phượng Linh từ ngoài bước vào cũng bất đắc dĩ cười trừ. Hôm qua còn chế nhạo người ta, hôm nay lại như này. Đúng là mấy đứa học trò chưa lớn. 

" Được rồi, được rồi. Giải tán đi. Chuẩn bị vào tiết học rồi. "

 

Phượng Linh nhìn quanh lớp một vòng. Khi ánh mắt nhìn về phía trên cùng của lớp thì phát hiện hôm nay lại có thêm một người. Phượng Linh bỗng chốc cười nhưng nụ cười này hoàn toàn không hề chạm tới đáy mắt. Không biết vì sao mà anh bỗng cảm thấy hơi khó chịu.

" Ồ, hôm nay bạn học Thanh ngồi kế bạn học Bạch à? "

 

Thanh Thanh Tử chỉ ừ một tiếng cho có lệ. Dù Phượng Linh là thầy anh ta nhưng anh ta cũng không thật sự quá nể nang. Tộc thần thú đều kiêu ngạo như vậy. Cả hai đều là người thừa kế của tộc nên có thể xem như năng lực bằng nhau. Anh ta không cần phải kính cẩn gì cả.

 

Phượng Linh thấy thái độ hờ hững lạnh nhạt của Thanh Thanh Tử liền muốn một quyền đ.ấ.m tới. Quả nhiên là người thừa kế tộc thần thú, anh quá hiểu rõ tính của ba người kia. 

 

Bạch Tử Ly nhìn thấy ánh mắt hai người thì cũng không hiểu lắm. Sáng sớm mà đã muốn đánh nhau rồi. Nhưng không phải nói tứ đại thần tộc rất thân thiết sao? Sao tự nhiên lại muốn đánh nhau vậy?

 

Phượng Linh cũng không muốn làm ầm ĩ. Chỉ là sự đấu đá ngầm giữa những người thừa kế nên không nhất thiết phải là bây giờ. Anh ta quay mặt lên bảng chuẩn bị giảng bài. Thanh Thanh Tử cũng không còn chiến ý trong mắt nữa. Anh rời tầm mắt khỏi bảng rồi vô thức đưa mắt về phía cô. 

 

Cô đang rất chăm chú học tập, dù có đôi khi không hiểu rõ nhưng vẫn cố gắng ghi chú lại. Đôi khi lại không hiểu chữ trên bảng là gì liền mở quang não ra tra cứu. Thái độ rất ngoan ngoãn học tập. Bất giác Thanh Thanh Tử cũng muốn học với cô.

......

Không thể ngờ được, chỉ với 10 chap nhưng đã hơn 1k lượt đọc rồi. Xin cảm ơn các bạn độc giả đã ủng hộ cho bộ "Xuyên làm ác nữ, tôi bị các thú phu nghe thấy tiếng lòng" cũng như là ủng hộ cho Xóm nhỏ có anh. Admin sẽ cố gắng nhanh nhanh ra chap để các bạn độc giả không chờ đợi lâu nữa nha. 

Loading...