hề sợ ông đau, đến mức mấy lớn xúm kéo cũng kéo nổi , đánh ông đến mức đầu rơi m.á.u chảy.
nghĩ chắc chắn ông sẽ dám nữa.
các đoán xem, kết quả thế nào?
Mẹ quỳ cửa phòng ông suốt ba ngày ba đêm thì ông mới bố thí ném sổ hộ khẩu về phía .
Nếu thì chẳng thể học nổi cấp ba.
5
từng báo cảnh sát.
cảnh sát đến thì chứ?
Bố ghê gớm lắm, đến cả cảnh sát ông cũng chẳng sợ.
Ông còn gân cổ lên gào: “Ông đây đánh vợ chúng mày cũng quản ? Vậy ông đây chui chăn của nó, chúng mày quản luôn ?”
Thấy , cảnh sát cũng nhiều lời với một kẻ du côn vô như ông , nên liền sang hỏi : “Chị giám định thương tật ?”
Mẹ hiểu.
Viên cảnh sát liền giải thích: “Chỉ cần báo cáo giám định là thương tích nhẹ là thể khiến tù.”
Nghe , bà nội sợ đến mức xua tay lia lịa: “Ngồi tù cái gì mà tù? từng thấy ai đánh vợ mà tù cả? Nó mà tù thì lấy ai nuôi cái già của ?”
Bà chỉ thẳng mặt viên cảnh sát và hỏi: “Mày nuôi tao ?”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Hay là mày nuôi tao?”
“Chúng mày mà dám bắt con trai tao thì tao sẽ đến nhà chúng mày ăn vạ.”
“Có con đàn bà nào chồng đánh cho vài cái mà đòi tống nó tù ?” Bà nội chỉ bắt đầu chửi rủa: “Mày đúng là cái thứ chổi tai họa, mày đẩy chồng mày tù thì lợi lộc gì cho mày? Để tiện cho mày tằng tịu với giai chứ gì?”
Lúc , hiếu kỳ kéo đến xem ngày một đông, nhưng chẳng một ai ích cả.
Cuối cùng, cảnh sát sẽ : “Không giám định thương tật ? Vậy thì chúng quản nữa, chuyện nhà các thì tự giải quyết , đừng lúc nào cũng lãng phí lực lượng cảnh sát.”
Rồi đó thì ?
Cửa đóng , bố lôi đánh cho một trận nữa.
Lần thì cả hai họ đều học khôn .
Bố đánh mặt .
Và cũng cố nén , kêu một tiếng nào.
Thấy vẻ mặt căm hận của , bố sẽ với , một nụ vô cùng quái đản.
Ông một tay lôi đến mặt , lệnh cho bà : “Mày xem mắt con trai mày kìa, đây chính là đứa con ngoan mà mày sinh , đứa con ngoan mà mày dạy dỗ đấy, hôm nay nó dám tao như thế, ngày mai nó sẽ dám mày như .”
Tiếp đó ông sẽ vỗ vỗ mặt mà : “Con trai, mày bây giờ còn nhỏ, mày hiểu , đàn bà là cái thứ xương tiện, đánh nó thì nó sẽ lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xieng-xich-cua-me/chuong-3.html.]
Ông còn đắc ý : “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi.”
Ông bắt giảng giải đạo lý cho , và khuyên nhủ đến khô cả họng: “Tiểu Chương, bố con chỉ là tính tình thôi, nhịn một chút là , con cứ lo học cho , đừng quan tâm đến những chuyện .”
Sau , trường nội trú.
Dù cho giấu chuyện, nhưng , bà đánh .
với : “Mẹ ly hôn !”
“Con sẽ theo .”
Mẹ chỉ lắc đầu : “Nhịn một chút , con cứ học cho , đợi con thi đỗ đại học là .”
6
Những ký ức đau khổ giống như những chiếc đinh găm chặt trong đầu , nghĩ đến thì thôi, chứ hễ nghĩ đến là đau đớn đến tột cùng.
khẽ : “Quen , sớm quen .”
thở dài hết đến khác: “ chẳng hy vọng gì cả, chỉ thể vùi đầu học, nhất định thi đỗ đại học. Chỉ khi thi đỗ đại học thì mới thể đưa thật xa và thoát khỏi những kẻ khốn nạn .”
vô thức đưa tay lên lau mặt và liền cảm nhận sự ẩm ướt tay, lúc mới .
“Cho nên, đối với việc c.h.é.m c.h.ế.t bố , hề ngạc nhiên chút nào. tin rằng trong tâm trí của bà nhất định nghĩ đến cảnh tượng c.h.é.m ông hàng vạn , nên mới thể cầm d.a.o lên mà chút do dự như .”
“Các hỏi tại lạnh lùng đến thế?”
“Là bởi vì nếu lạnh lùng, thì chỉ cần bố tìm cơ hội phản kháng, c.h.ế.t chính là .”
Viên cảnh sát trầm ngâm một lát, hỏi tiếp: “Mẹ nhẫn nhịn lâu như , tại ngay lúc sắp đại học thì bà đột nhiên nhịn nữa?”
“Giả sử bà vẫn luôn đợi thi đỗ đại học mới ly hôn, thì đáng lẽ ngay khoảnh khắc nhận giấy báo trúng tuyển, bà đề nghị ly hôn với bố chứ, tại bà ?”
“Giấy báo trúng tuyển đại học chắc nhận từ lâu ? Bà đề nghị ly hôn, ngược đúng thời điểm , g.i.ế.c c.h.ế.t bố và bà nội , chỉ riêng động cơ bạo hành gia đình, thì dường như đủ sức thuyết phục.”
“Dù thì, đây cũng là đầu tiên bố tay.”
Bạo hành gia đình?
Chỉ riêng bạo hành gia đình?
Không đầu?
Xem , đúng là những con lạnh lùng .
Nỗi bất hạnh của cả một đời mà họ thể dùng hai chữ “bạo hành” để tóm gọn.
“Chuyện mà chứ?”
“Mẹ còn kịp với .”
“Trong phòng thẩm vấn, bà gì với các ?”
Đối mặt với những câu hỏi dồn dập của , viên cảnh sát chần chừ một chút, mới : “Mẹ khai rằng lúc ăn cơm trưa, bố kiếm cớ thức ăn quá mặn, định tay đánh bà , thế nên bà trong cơn tức giận chạy bếp lấy dao.”