Xem Mắt Đầu Năm, Vơ Được Của Quý - Chương 11 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-06-25 07:52:27
Lượt xem: 590
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Vọng vỗ vai tôi: "Tin tưởng cảnh sát, tin tưởng tư pháp."
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy, giọng nói trầm xuống: "Sao lại trùng hợp thế, người đó rõ ràng phải về nhà, lại cứ c.h.ế.t trong đạo quán? Đây rõ ràng là vu oan giá họa, hoặc không bằng nói là một loại cảnh cáo."
Ngô Vọng xoa đầu tôi, đôi mắt đầy vẻ chân thành: "Đừng nghĩ lung tung nữa, đặc biệt đừng liều lĩnh mạo hiểm, tất cả đã có cảnh sát, biết không? Mau đi ngủ đi, nhìn cô có quầng thâm mắt rồi kìa."
So với quầng thâm mắt, đương nhiên tôi quan tâm sư phụ và những người khác hơn chứ.
Tôi còn lời muốn nói, nhưng Ngô Vọng và mấy cảnh sát kia đã vội vàng rời đi.
Tiểu Lưu ý tứ sâu xa nhìn tôi: "Thiên Sư, có một câu không biết có nên nói không nên nói."
"Không nên nói."
Tiểu Lưu ngẩn người, đành phải nói bóng gió: "Nghe nói từ sau năm 1949 thành lập nước đến nay, đã không còn soái ca hào phóng chuyên tình đáng tin cậy nữa rồi."
Tôi rất muốn nói gì đó để phản bác, nhưng không biết nên nói gì.
16
Bên phía cục cảnh sát truyền tin về, kết luận khám nghiệm tử thi ban đầu cho thấy người mặt chữ điền c.h.ế.t do chất độc alkaloid, cụ thể là gì thì vẫn đang tiếp tục xét nghiệm, nghi ngờ là thuốc bắc câu đằng.
Câu đằng?
Đó chẳng phải là thuốc bắc mà tôi đã nghiền xong mang vào phòng sư phụ hôm trước sao?
Suy nghĩ kỹ càng càng thấy kinh hoàng.
Vị Phương đại sư kia cũng bị gọi đến cục cảnh sát, mặc dù không có bằng chứng mạnh mẽ nào, nhưng ông ta lại suy đoán rằng vị bác sĩ kia c.h.ế.t tay trong của chúng tôi, ban ngày giúp chúng tôi đánh võ đài, buổi tối đến tìm sư phụ tôi để nhận thù lao, kết quả là giá cả không thỏa thuận được, sư phụ tôi tức giận mà g.i.ế.c người.
Vì vậy, sư phụ tôi đã trở thành nghi phạm số một.
Tôi đập bàn một cái.
Đây chẳng phải rõ ràng là vu oan giá họa sao?
Đối phương rất quen thuộc với chuyện trong quán, có lẽ hôm qua đã mai phục trong quán, cũng có thể là do Trương Lị nói cho.
Nếu không phải bị hơn chục bàn tay ngăn lại, tôi đã xông thẳng đến cục cảnh sát rồi.
Đại sư huynh nghiêm túc phân tích, nói chúng tôi không có bằng chứng.
Cái này dễ thôi.
Đêm đó.
Trăng đen gió lớn.
Tất cả mọi người trong đạo quán cởi bỏ đạo bào màu xanh đậm thường ngày, thay vào bộ đồ bó sát màu đen được mua đồng bộ, tay cầm roi da nhỏ.
Mọi người xếp thành trận Thất Tinh Bát Quái, tràn ngập một bầu không khí bi tráng.
Tôi vung tay: "Lần xuất chinh này, mục đích là gì?"
Mọi người đồng thanh hô: "Long Hổ Quan, tìm tội phạm!"
"Sau khi tìm thấy tội phạm?"
"Tóm lấy, giao cảnh sát!"
Tôi hài lòng gật đầu, nhưng lại nghe thấy một tiếng cười khẽ không nhịn được từ ngoài cửa.
Tôi khó chịu quay đầu lại: "Ngô Vọng, anh lại đến phá rối."
Trên mặt Ngô Vọng lại có vài phần cưng chiều, giật lấy chiếc roi da nhỏ của tôi xem xét: "Tôi đã nói đừng vi phạm pháp luật, cô đúng là cứng đầu."
Mọi người đồng loạt ho khan, ánh mắt mang theo vẻ mờ ám lén lút đánh giá hai chúng tôi.
Tôi, Thiên Sư đường đường, không cần mặt mũi sao?
Tôi đánh vào tay anh ấy: "Nhưng sư phụ đang ở trong đó, tôi còn có thể làm gì?"
Tôi túm cổ áo Tiểu Lưu: "Em đưa anh Ngô đi!"
"Chắc chắn muốn tôi đi?" Ngô Vọng lại cười nhẹ: "Cô nhìn xem đây là gì?"
Tôi nhìn anh ấy từ từ mở chiếc túi đang xách trên tay, bên trong rõ ràng là một con rắn chết.
Tôi: ? Không hợp ý định đầu độc tôi sao?
Mọi người: ???
Ngô Vọng kể cho chúng tôi nghe.
Thì ra người khám nghiệm tử thi cho nạn nhân chính là thầy của Ngô Vọng, Ngô Vọng đã ở phòng giải phẫu suốt một ngày một đêm để làm trợ lý cho ông ấy.
Khi giải phẫu, Ngô Vọng phát hiện một chi tiết, ở mắt cá chân của người đàn ông, có hai chấm đỏ cực kỳ nhỏ, kích thước bằng nhau, vết thương hình tròn.
Anh ấy lập tức nhận ra, mặc dù người c.h.ế.t bị liệt cơ hô hấp, suy tuần hoàn máu, phù hợp với điều kiện trúng độc alkaloid, nhưng bị rắn độc có độc tố thần kinh cắn thì triệu chứng cũng tương tự.
Cảnh sát đã lục soát Long Hổ Quan vào ban ngày, phát hiện hàng chục con rắn độc được nuôi nhân tạo, tất cả đều là rắn độc có độc tố thần kinh.
Và việc tung tin về câu đằng chỉ là để đánh lạc hướng tội phạm, khiến hắn chủ quan mất cảnh giác, không đi tiêu hủy bằng chứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xem-mat-dau-nam-vo-duoc-cua-quy/chuong-11-het.html.]
Vì vậy, Phương Đại Sư đã trở thành nghi phạm số một.
Tôi và các sư huynh đệ đều há hốc mồm kinh ngạc nhìn Ngô Vọng.
Cốt truyện đảo ngược quá nhanh, chúng tôi còn chưa ra sân đã chiến thắng rồi sao?
Tiểu Lưu chợt nhận ra, tự tát mình một cái: "Thiên Sư, lời đó quả nhiên không nên nói."
Ngô Vọng nhìn cậu ta: "Lời gì?"
Tôi nhảy lên định ôm chầm lấy anh ấy: "Ngô Vọng, anh là ân nhân lớn của quán chúng tôi!"
Anh ấy cười né tránh: "Đại nhân Thiên Sư vẫn cần chút thể diện."
Lần này tôi hoàn toàn tha thứ cho anh ấy, thậm chí còn có chút day dứt, thậm chí việc Trương Lị thích anh ấy cũng không hoàn toàn không thể chấp nhận được nữa.
Nghĩ đến Trương Lị, tôi vỗ đầu một cái: "Tiêu rồi!"
Vội vàng kéo Ngô Vọng sang một bên, kể cho Ngô Vọng chuyện Trương Lị và Đại Sư giao dịch.
Nhưng anh ấy trông có vẻ không hề hoảng sợ.
"Phép thuật của họ Phương không có tác dụng."
"Cũng phải thôi, ông ta đã bị tạm giữ rồi mà."
Nụ cười trên mặt Ngô Vọng càng sâu hơn: "Không phải lý do đó."
"Vậy là?" Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy, trong mắt anh ấy có ánh sáng ẩn hiện, sâu thẳm đến mức dường như có thể hút tôi vào.
Tim tôi lỡ nhịp, vội vàng dời ánh mắt.
Giọng nói trong trẻo của Ngô Vọng mang theo hơi ấm như muốn thiêu đốt tôi:
"Vì tôi đã thích cô rồi."
17
Tôi kể cho anh ấy nghe về con quỷ bà lão muốn hại anh ấy khi tôi gặp Ngô Vọng lần đầu tiên.
Dựa trên những manh mối mà tôi và anh ấy tổng hợp được, chỉ chưa đầy hai ngày sau, đội cảnh sát đã có tiến triển lớn.
Đại sư Phương không chỉ g.i.ế.c bác sĩ để vu oan giá họa cho Xà Miêu Quán, sai bà lão quỷ quấn lấy Ngô Vọng, dùng chiêu thay đổi đào hoa vận để dụ dỗ Trương Lị mắc bẫy, mà còn chính là bán tiên đã dạy nhà hàng xóm nuôi tiểu quỷ.
Ông ta đứng sau một tổ chức, dựa vào Long Hổ Quan, chuyên xúi giục người khác nuôi tiểu quỷ để kiếm lời. Vì lực lượng cảnh sát trấn áp quá mạnh, nên chúng lại thò bàn tay đen ra nhắm vào đội cảnh sát.
Nếu không phải lần trước tình cờ gặp tôi, thì làm sao có thể nối kết mấy vụ án không đầu không cuối này lại với nhau được.
Liên hiệp cảnh sát thành đông và thành tây đã phá được vụ án phong kiến mê tín trọng đại này, được biểu dương toàn quốc, Ngô Vọng cũng được huân chương hạng ba cá nhân.
Long Hổ Quan bị phong tỏa, còn Xà Miêu Quan thì được đề cử làm quán đầu tiên của tỉnh, hương khói cũng thịnh vượng hơn rất nhiều.
Ngô Vọng trở thành người nổi tiếng của đạo quán. Không chỉ vì cứu sư phụ, mà còn vì anh ấy đánh Liên Quân còn lợi hại hơn cả tôi.
Dù sao thì bàn tay của pháp y, sự ổn định và lực đạo đều được kiểm soát vừa phải.
Ngô Vọng cũng trở thành người nổi tiếng trước mặt mẹ tôi.
Không có gì khác, chủ yếu là vì khuôn mặt này.
Mẹ tôi ngày nào cũng phải video call để nhìn Ngô Vọng, cô nói xem cái sự kém cỏi này, bố tôi biết có xảy ra mâu thuẫn gia đình không?
Kết quả là bố tôi biết rồi, cũng muốn nhìn Ngô Vọng.
Tôi: ...
Địa vị của tôi trong gia đình giảm sút nhanh chóng.
Thực ra tôi nhìn Ngô Vọng, cũng khá vui.
Nam sắc bức người, vừa mắt không phải sao.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trong lòng còn tự mãn, may mà lúc đó tôi đã dũng cảm ra tay làm lão lưu manh.
Cho đến khi vô tình nhìn thấy tin nhắn trò chuyện của Ngô Vọng và bố anh ấy trong dịp Tết.
"Hôm nay đi xem mắt thế nào? Dì Vương của con nói còn có một cô gái khác, mai gặp không?"
"Không gặp nữa, bố, chính là cô ấy rồi."
Bố anh ấy gửi một biểu tượng cảm xúc mèo kinh ngạc.
"Người ta có để ý thằng nhóc con không?"
"Người con đã chọn, thế nào cũng phải theo đuổi đến cùng."
Thì ra là anh ấy yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên?
Quả nhiên chiêu trò của anh còn nhiều hơn cả đường tôi đã đi!
Tôi chu môi với anh ấy: "Anh làm sao có thể độc thân từ trong bụng mẹ được, toàn là lừa người."
Anh ấy đẩy tôi vào tường, khẽ cắn tai tôi một cái: "Anh rất trong sáng đó, muốn thử không?"
[Hoàn]