Xẻ một miếng thịt của nó cho tôi ăn, tôi sẽ hát cho các người - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-09 01:22:24
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô đảo mắt liếc , c.ắ.n môi ngắm một lúc khẽ : "Cô tìm cho một vỏ ốc biển, sẽ cứu Tam Nha giúp cô."

"Thật ?" chống tay dậy bằng nốt sức lực cuối cùng. 

Ốc Nữ ngạc nhiên , gật đầu nghiêm túc: "Hải tộc chúng bao giờ dối, như loài các cô."

Nếu để Ốc Nữ trốn mất, bố chắc sẽ xé xác . giờ phút , thể nghĩ nhiều nữa. Tam Nha là bạn nhất của

Mỗi đồ chơi món ngon, cô đều giấu mang cho . Cô giúp việc, an ủi , cùng trò chuyện. Trong thế giới lạnh lẽo tăm tối , cô là ánh sáng duy nhất tỏa ấm cho .

loạng choạng dậy, cào một nắm tro nồi bôi lên trán, vết thương nhanh chóng cầm máu. Cửa bố khóa chặt, cửa sổ nhà bếp nhỏ.

Để phòng thú dữ bếp ăn trộm, cửa sổ đóng đầy ván gỗ. Thử mấy xong, nhận đủ sức bẩy tấm ván.

"Đồ ngốc, từ đây thể trèo mà." Ốc Nữ chỉ tay về phía ống khói. nghiến răng lao đầu lòng ống khói tối om.

"Nhớ tìm vỏ ốc biển, trong hồ ốc của làng các nhiều." Giọng Ốc Nữ dần xa mờ. Tay chân bám víu thành ống khói trơn trượt và đen kịt, ê ẩm đau nhức.

Ống khói cao nhưng lâu. Gió biển đêm lồng lộng thổi qua như d.a.o cùn xẻ thịt. Cơn gió khiến đầu óc tỉnh táo hơn.

chợt nhận : Đã trốn đây, tìm thẳng đến nhà bố Tam Nha nhờ giúp đỡ? Không Tam Nha giờ ...

Bên mép mái cây đại thụ, trèo lên cây thận trọng tụt xuống đất. Vừa chạm đất, cửa phòng trai bật mở.

Ann thắt dây lưng quần bước với vẻ mặt thỏa mãn, ánh mắt chạm thẳng . Qua khe cửa hé, thấy Tam Nha bất động giường như con búp bê rách nát.

Miệng cô nhét đầy giẻ rách, áo xộc xệch, khắp chi chít vết c.ắ.n và bầm tím. Đôi đùi trắng nõn lộ thiên, m.á.u tươi loang đầy bắp chân.

Anh trai giật , đầu hét vang sang phòng bên: "Bố! Mẹ! Con khốn trốn !"

Bố mặt đen sì bước tới, những quả đ.ấ.m như mưa rơi lả tả xuống . Chẳng mấy chốc mềm nhũn đất, ông lôi tay quăng phịch một cái gian bếp.

Ngoài sân, giọng the thé chói tai vang vọng trong tiếng gió biển gào thét: 

"Trời ơi Tam Nha! Mày dám chui lên giường thằng Nhàu Tổ nhà bà hả? Trời đất ơi, hình hộc chịu nổi, trời lạnh thế chịu mặc quần áo !"

Xanh Xao

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xe-mot-mieng-thit-cua-no-cho-toi-an-toi-se-hat-cho-cac-nguoi/chuong-4.html.]

Đêm ở làng quê vốn dĩ tẻ nhạt vô cùng. Lúc trời khuya lắm, nhiều nhà vẫn còn thức. Tiếng hét của mau chóng dụ nửa làng kéo đến. 

Bố Tam Nha hộc tốc xông nhà, thấy cảnh tượng mắt, bà điên tiết: "Đánh c.h.ế.t cái con đĩ hổ !"

Trong khoảnh sân nhỏ, cả làng tụ như hội. Tiếng la hét, than thở ngớt. 

sốt ruột bám lấy cửa sổ nhưng chỉ thấy lố nhố những bóng lưng đen kịt. Gian bếp phía bắc sân, dân làng mải xem kịch nên chẳng ai để ý tới .

"Đồ bỏ !" Ốc Nữ giận dữ loanh quanh trong lồng đ.á.n.h rầm một cái bệt xuống, cúi mặt lộ cảm xúc.

chẳng thiết để ý tới cô, bộ tâm trí dồn ngoài sân. "Tam Nha, thật , thằng Nhàu Tổ nhà họ Trương ép con ?"

Tam Nha co ro ôm vai gầy guộc đất, mắt thất thần. Cả làng đông là thế, chẳng ai bước tới khoác cho cô manh áo.

"Các xỉu xông!", hét lên, "Cả làng bao nhiêu gái , thằng con trai chẳng thèm, theo con Tam Nha? Cái con bé vàng võ như giá đỗ , nếu tự chui lên giường thì thằng thèm ngó ngàng?"

Mẹ vốn nổi tiếng đanh đá trong làng. Mẹ Tam Nha tuy nóng tính nhưng miệng lưỡi vụng về. Mấy bà hàng xóm với cũng sức bênh vực: 

"Bà Tam Nha , một bàn tay vỗ thành tiếng?"

"Phải đấy! Nếu Tam Nha ép thì cả làng nhiều gái thế, ép đứa khác?"

" ! Sao chọn Tam Nha? Chắc chắn là tại con bé hư hỏng !"

thấy Tam Nha như tượng gỗ, mặt tái mét, áo giật gần trút hết ngoài cũng chẳng phản ứng. Sau hồi lâu ầm ĩ, Tam Nha nắm tai lôi cổ về. 

Hôm nay bố cô mất mặt lớn, tối về ắt đ.á.n.h cho một trận.

Khi hội làng giải tán, vênh váo giữa sân như gà trống oai vệ: "Thôi thì Tam Nha của Nhàu Tổ , nhà đương nhiên chịu trách nhiệm! Mọi nhớ đến uống rượu cưới nhé!"

ngơ ngác sân trống hoắc, cảm giác trái tim cũng trơ một mảng. Rõ ràng sai, cuối cùng là Tam Nha đánh? 

hại, bố những bảo vệ còn coi là hổ. Cả làng đều hại , nhưng những lời độc địa về Tam Nha. 

Giá như hôm nay hại là , kết cục của chắc cũng chẳng khác gì... nhắm nghiền mắt, nước mắt như thác đổ.

Tam Nha treo cổ tự tử. Chỉ bằng một sợi dây lưng quần, đêm đó cô tự vẫn ngay cửa nhà . Bố tức điên lên, liên tục c.h.ử.i rằng nuôi con tốn cơm vô ích, mất tiền còn mất mặt.

Loading...