Tiếng cào kéo dài từ cuối hành lang vang lên dứt .
Như móng tay ai đó rạch thẳng ký ức của .
Hạ My vẫn mặt , mắt đen đặc như bóng tối đang mấp mé tràn .
“ Anh nhớ… ? ”
Cô lặp , giọng còn là của sống .
cố lùi , nhưng lưng là bức tường . Ngực như vật gì đó đè lên , thở đứt quãng.
“ Anh g.i.ế.c em… ” run rẩy . “ Anh thể… ”
Hạ My chậm rãi đưa tay lên .
Bàn tay lạnh như băng chạm nửa mặt .
Mọi hình ảnh trong đầu vỡ tung như kính ném đá .
Ký ức khoá dường như cũng mở .
Đêm đó...
Mưa lớn .
Pluto kêu ngừng , chạy quanh nhà như phát điên .
say .
Say đến mức phân biệt là tiếng mèo kêu là tiếng vợ .
Đèn phòng khách chớp liên tục.
Và tiếng cãi …
Tiếng Hạ My : “ Anh đừng uống nữa… ”
Tiếng : “ Đừng lệnh cho ! ”
Pluto lao , cố chen giữa chúng .
chỉ nhớ…
Cảm giác nóng lên .
Nổi giận vì một điều gì đó nhỏ nhoi mà còn nhớ nữa .
Hạ My ôm Pluto lòng .
Cô lùi .
Vấp cạnh bàn.
Ngã mạnh .
Đập đầu góc tủ .
M.á.u .
Pluto hoảng loạn , cào lên cô , cào lên cả cho lời cầu cứu .
nhận .
chỉ thấy con mèo tay rớm m.á.u .
Cơn say , cơn giận dỗi , bực tức tên trộn thành một màu đỏ đặc .
…
Đã túm lấy nó .
Quá mạnh .
Quá dứt khoát .
Một âm thanh gãy nhỏ .
Nhẹ đến mức tin thấy .
Cái x.á.c mềm oặt trong tay trượt xuống sàn .
Hạ My gào lên , im bặt vì m.á.u từ đầu chảy xuống mắt .
quỳ xuống , ôm cô , lay liên tục .
cô còn hồi đáp .
Và thứ chuyển sang màu đen .
Trở về thực tại .
rơi xuống sàn như ai đó rút hết sức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/what-i-buried/chuong-5-het.html.]
Hạ My .
Không giận .
Không thù hằn .
Đôi mắt cô chỉ đầy tuyệt vọng .
“ Anh quên ”
Giọng cô nhẹ như gió .
“ Anh tự chôn tất cả… tự nhốt trong căn nhà . Mỗi nhớ… tự xoá ”
còn gì .
Từ cuối hành lang , tiếng cào đó vang lên .
Một con mèo đen xuất hiện - còn đôi mắt nữa .
Chỉ là đôi mắt mèo , nhưng sâu đáy , ánh lên màu xanh lạnh .
Pluto .
Nó bước đến nhẹ như sương .
Cúi xuống cạnh Hạ My .
Và - điều khiến nghẹn - Hạ My khom đặt tay lên đầu nó.
Như thể hai linh hồn… hợp một .
Cô đưa ánh mắt cuối .
“ Bọn em đến để trả thù. ”
“ Bọn em đến để nhớ. ”
Gió lạnh từ khắp nhà cuộn , xoáy lên như ai đó đang vén bức màn cuối cùng .
Hạ My lùi bóng tối hành lang .
Pluto bên cạnh.
Cả hai dần tan biến , như hoà chính ngôi nhà .
Trước khi biến mất , giọng Hạ My vọng - xa , mờ :
“ Đừng chôn bọn em thêm nào nữa…Lâm . ”
Sáng hôm .
một trong phòng khách .
Căn nhà còn tiếng động.
Không còn bóng mèo .
Không còn giọng trong hành lang .
Chỉ còn… .
Và tờ giấy rơi ngay bên chân :
“ Đừng quên bọn em . ”
nắm chặt nó .
Lần đầu tiên… nhiều tháng ngày… hề vứt nó .
dậy , mở cửa .
Ánh sáng ban ngày lọt .
bước ngoài - mang theo tờ giấy , mang theo ký ức , mang theo sự thật .
Không chạy trốn .
Không xoá .
Và đặt biệt là quên .
Phóng tác dựa " The Black Cat " của Edgar Allan Poe .
HẾT.