Ngay lúc , từ chính đường bước .
Chàng chăm chú , hồi lâu mới lạnh nhạt : “Triệu Vân Thư, khi nàng lấy ngân phiếu ngàn lượng sính lễ cho nàng, theo lý mà thì nên sống khá giả, nghèo kiết xác về thế ?”
Ba năm gặp, Tạ Vận dường như gì đổi. Chàng mặc y bào gấm vóc, cách xa, đôi mắt lạnh lùng .
Ta , : “Chàng gửi thư cho Quân Môi Giới ở các nơi, thành hôn với Triệu tiểu thư ngày mùng Ba tháng Ba. Ta bôn ba suốt chặng đường, một khắc nghỉ ngơi, còn kịp tắm rửa chải chuốt, vẻ thất thế một chút.”
Mùng Ba tháng Ba, Thượng Tị Tiết (tết Hàn Thực), ngày lành cho yêu nên duyên vợ chồng.
Ta cố sức thật nhanh, cuối cùng cũng về kịp lúc để gặp Tạ Vận đúng ngày Thượng Tị Tiết tới.
16. Góc của Tạ Vận.
Ta từng với bất kỳ ai, đối với Triệu Vân Thư thể gọi là nhất kiến chung tình (yêu từ cái đầu tiên).
Bởi vì khi Triệu Vân Thư bỏ trốn, ngay cả bản cũng , yêu nàng từ sớm.
Tổ phụ định cho cưới Triệu Vân Thư, tôn nữ của Tuyên Uy Tướng quân.
Trước khi gặp Triệu Vân Thư, ấn tượng của về nàng chỉ dừng ở vài lời Tổ phụ để .
“Con bé là một hài tử thú vị, A Vận, con sẽ thích con bé.”
Ta hề để lời Tổ phụ lòng.
Những năm , ai cũng một vị hôn thê. Gia đình Tuyên Uy Tướng quân là mang tội đào phạm, hôn sự tự nhiên thể công khai.
Tổ phụ sớm tuyên bố với bên ngoài, vị hôn thê của là tôn nữ của một cố nhân của ông.
Gia đình họ Triệu ẩn danh nhiều năm, từng liên lạc với Vương phủ. Ta chỉ nghĩ họ từ bỏ mối hôn sự .
Cho đến khi Triệu Vân Thư đến kinh thành.
Trân Bảo Lâu trải rộng khắp thiên hạ, ở cũng là tai mắt của .
Vị Triệu Nhị tiểu thư mất tích mười năm, trở về Triệu gia lập tức đến kinh thành, vốn tưởng nàng đến để thực hiện hôn ước với .
Nói thật, chút tò mò về vị hôn thê từng gặp mặt . Dù năm xưa Tổ phụ mạo hiểm cứu cả nhà Tuyên Uy Tướng quân, cuối cùng đòi hỏi bất cứ lợi lộc gì, chỉ định cho một vị hôn thê.
Nghe nàng đến Tàng Bảo Lâu nổi tiếng kinh thành để chọn lễ vật, bèn xem thử.
“Tổng cộng trong túi mười lượng bạc! Bất kỳ món đồ lặt vặt nào ở đây cũng hơn trăm lượng !” Nàng chuyện với một thị tòng cao lớn bên cạnh.
Người mặt mày ủ rũ : “Ngươi là đến Vương phủ đ.á.n.h gió Thu (kiếm chác), thể tay đến cửa , thật đường đột.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuong-phi-trieu-van-thu/chap-10.html.]
Ta trong bóng tối, chăm chú Triệu Vân Thư. Nàng ăn mặc thực sự hề trau chuốt, mặc bộ y phục màu xám nửa mới nửa cũ, tóc tai rối bù buộc .
Ta thấy mái tóc rối tinh rối mù đó, lòng ngứa ngáy, đặc biệt chải tóc cho nàng.
Triệu Vân Thư đột nhiên đầu về phía .
Ta liền bất ngờ, rõ dung mạo của nàng.
Nàng một đôi mắt trầm tĩnh mà sáng ngời, như một thanh đao lóe lên ánh hàn quang trong đêm khuya.
Triệu Vân Thư thể gọi là tuyệt sắc giai nhân, nhưng gặp khó mà quên .
Nàng như một chú nai con lẫn bầy dã thú hung tợn, đeo mặt nạ sói đói, âm thầm che giấu sự lương thiện của .
Ừm, vẻ khỏe mạnh và đầy sức sống.
Qua tấm bình phong đặc chế, thể thấy nàng, nhưng nàng thể thấy .
Nàng dường như nghi ngờ tấm bình phong, nhướn đôi lông mày rối bời của .
Sau khi nàng rời , tĩnh lặng trong Tàng Bảo Lâu một lúc.
Trở về Vương phủ, Mẫu phi hỏi : “Gặp Triệu Nhị tiểu thư ? Nghe Tổ phụ con , Triệu gia nghề áp tiêu (hộ tống hàng hóa), nghĩ là Triệu Nhị tiểu thư tính cách phóng khoáng bất kham. Tuy môn đăng hộ đối giữa chúng khác biệt một chút, nhưng chỉ cần phẩm chất , Mẫu phi đồng ý cho hai con thành hôn.”
Tổ phụ và Triệu gia định mối hôn sự , chỉ với bên ngoài rằng, năm xưa ông xa gặp giặc cướp. Triệu lão gia tử áp tiêu ngang qua, cứu mạng Tổ phụ. Để báo ơn cứu mạng, nên mới định hôn ước.
Mẫu phi tâm tư đơn thuần, bà chuyện cũ giữa Tổ phụ và Tuyên Uy Tướng quân.
Ta nghĩ một lát : “Nếu nàng đến cửa, lễ vật mang theo hợp ý. Mẫu phi, Người cũng đừng khó nàng .” Nói xong, dậy rời .
Ngày hôm , Triệu Vân Thư quả nhiên đến bái phỏng.
Trạm Én Đêm
Ta , nàng cố gắng chải chuốt . Nàng vận một chiếc váy lụa màu xanh nhạt, tóc búi gọn gàng. Từ đầu đến chân, ngoại trừ một cây trâm bạc đỉnh đầu, tìm thấy thứ gì đáng giá thứ hai.
Ngay cả tỳ nữ hầu hạ bên cạnh Mẫu phi cũng vẻ thể diện hơn nàng.
hiểu vì , nàng bước đại đường, cảm thấy mắt sáng bừng lên nhiều.
Triệu Vân Thư thấy , rõ ràng thấy hai chữ “thất vọng” trong mắt nàng.
Nàng đối với vị hôn phu là , hài lòng.
Mười lượng bạc của Triệu Vân Thư, e là còn tiêu hết. Nàng mang tặng Mẫu phi một cái diều.
Mẫu phi thấy cái diều đó, vui mừng.