Vụ Án Mạng Giữa Đêm Khuya - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-04-20 15:39:18
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tới lúc này đầu óc tôi gần như không xoay nổi nữa rồi.

601 thì nói 302 có vấn đề, nhưng 302 lại quay ngược lại bảo rằng 601 giống như bị người khác thay thế.

Tôi vội nhắn lại:

“Ý cậu là sao? Cậu phát hiện được gì?”

302 trả lời rất nhanh:

“601 trước đây nói chuyện rất logic, hay dùng mấy từ như ‘thứ nhất’, ‘thứ hai’ này nọ. Nhưng sau khi im bặt nửa tiếng—cũng chính là từ lúc cảnh sát xuất hiện—cách nói chuyện của hắn bỗng rối rắm, chẳng có logic gì hết.”

Câu này của 302 khiến tôi thấy có lý thật.

Vì khi 601 đổ nghi ngờ lên đầu 302, những lý lẽ anh ta đưa ra thiếu thuyết phục hoàn toàn, không giống cái kiểu sắc sảo mọi khi của 601 chút nào.

Vậy bây giờ vấn đề là: Tôi phải xác nhận kiểu gì để biết ai đang nói thật, ai đang nói dối?

Đúng lúc đó, 302 lại nhắn tiếp:

[Nhắc tới cảnh sát, tôi còn phát hiện một chuyện nữa. Hôm nay tới nhà cậu chỉ có một người đúng không?]

[Nhưng đó là vi phạm quy định đấy. Cảnh sát không được phép đi tuần một mình, ít nhất cũng phải có một người đi cùng, dù là phụ tá hay cảnh sát dự bị.]

[Tôi hỏi thật—cậu chắc chắn chỉ thấy một người đúng không?]

Tôi lập tức trả lời:

“Đúng! Chỉ có một cảnh sát! Tôi chắc chắn luôn!”

302 tiếp tục:

Vịt Bay Lạc Bầy

[Có chuyện rồi đấy. Tôi sẽ gọi 110 thêm lần nữa.

Đừng dùng số di động mà cảnh sát kia cho. Tôi thấy có gì đó rất sai.

Tôi sẽ gọi trực tiếp 110!]

Sau đó, tin nhắn của 302 ngừng lại.

Chắc là đang gọi điện.

Nhân lúc đó, tôi cũng cố sắp xếp lại toàn bộ mọi chuyện xảy ra trong tối nay…

Và đột nhiên, tôi nhớ ra một điều bất thường: 504.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/vu-an-mang-giua-dem-khuya/chuong-11.html.]

Hồi đầu, chính anh ta phản đối việc báo cảnh sát.

Nhưng sau đó thì sao? Lại chính anh ta là người báo cảnh sát.

Nếu cảnh sát kia là giả—vậy chẳng phải… 504 cũng đang có vấn đề sao?

Nghĩ kĩ lại, chính 504 là người lập nhóm chat riêng đầu tiên, kéo chúng tôi vào rồi mới bắt đầu “diễn kịch báo cảnh sát”, sau đó còn gửi cả số điện thoại di động của “cảnh sát” đó.

Lẽ nào cái nhóm riêng đó tồn tại chỉ để chúng tôi không gọi 110?!

Nếu vậy thì việc cảnh sát không yêu cầu tôi mở cửa cũng hợp lý—vì hắn là giả mà.

Chỉ cần đứng ngoài cửa lừa tôi vài câu là xong, chứ mở cửa ra, tôi mà nhìn mặt hắn là biết ngay có gì đó sai sai.

Nghĩ tới đây, tôi bắt đầu nghiêng về phía tin lời của 302 hơn.

Vì ít ra cậu ấy thật sự đã gọi 110—không phải chỉ nói suông.

Nhưng rồi, tin nhắn tiếp theo của 302 khiến tôi như ngồi trên đống lửa:

[Tôi gọi 110 xong rồi. Nhưng vì không có lý do cụ thể nên họ nói sẽ cử một tổ tuần tra gần đó tới kiểm tra, khoảng 20–30 phút nữa sẽ tới.]

[Vấn đề là: người trực tổng đài nói từ đầu tối đến giờ, không hề nhận được bất cứ cuộc gọi báo cảnh sát nào từ khu chung cư của chúng ta!]

[Nên cậu đừng ra ngoài! Khóa cửa cho chắc, đợi cảnh sát thật đến rồi hẵng tính!

Tôi cũng chẳng rõ rốt cuộc tối nay đang xảy ra cái quái gì nữa… tôi quyết định chờ!]

Quả thật nếu 302 không nói dối, thì tất cả những gì tôi nghi ngờ đều khớp.

504 không hề gọi cảnh sát.

Người cảnh sát đến nhà tôi là giả.

Còn cái mũ hắn đội sụp xuống kia… chắc là để không bị camera thang máy ghi lại mặt!

Còn vụ 404 thì… tuy tôi vẫn chưa rõ, nhưng chắc chắn có liên quan tới cái đống bí ẩn này.

Nhưng—tất cả đều dựa trên việc 302 đang nói thật.

Nếu cậu ta đang lừa tôi thì sao?

Nếu cậu ta đoán được tôi sắp ra kiểm tra phòng 402, nên mới cố tình nhắn những tin đó để ngăn tôi lại thì sao?

Bởi vì đúng lúc ấy—601 và 504 trong nhóm chat nhỏ lại tiếp tục hối thúc tôi ra ngoài gõ cửa phòng 402.

Giờ tôi phải làm gì đây?

Loading...