VỌNG TÂY CHÂU - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-29 04:19:16
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hạ Tây Châu, tiếng sói ?!”

Hạ Tây Châu thản nhiên đáp một tiếng “Ừ.”

Chưa bao lâu, thêm một tiếng hú rợn vang lên.

siết chặt chăn, dám thở mạnh, cả run rẩy.

“Hạ Tây Châu… cảm giác con sói nó ở ngay khách sạn luôn …”

Khóe môi Hạ Tây Châu cong lên:

“Anh cũng nghĩ .”

theo phản xạ lùi về phía , ngay lập tức, eo một cánh tay to ôm trọn, kéo sát .

“Sợ thì… miễn cưỡng cho em ôm một cái.”

rúc trong lòng Hạ Tây Châu, nhẹ gật đầu.

Tiếng sói tru bên ngoài dần dần nhỏ .

trong vòng tay , cảm giác an lan khắp cơ thể.

Chẳng mấy chốc, mắt bắt đầu sụp xuống.

Nửa mê nửa tỉnh, thấy bên cạnh thở dài bất lực:

“Chết thật…”

Sau đó buông , lặng lẽ phòng tắm.

Một lúc , bỗng thấy buồn vệ sinh, mơ màng lê mắt mở cửa phòng tắm.

Cửa mở, thấy Hạ Tây Châu đang cởi trần, cúi rửa cái gì đó bồn rửa mặt.

dụi mắt kỹ…

Cậu đang giặt đồ lót của .

Cơn buồn ngủ tan biến sạch sành sanh:

“Anh đang gì đấy?!”

Hạ Tây Châu khựng , từ từ ngẩng đầu .

nhớ rõ ràng giặt xong và treo lên máy sấy trong phòng tắm .

Sao giờ xuất hiện trong tay ?

Hạ Tây Châu ngớ , nhưng bình thản đáp:

“Anh… bẩn .”

, đầu óc chậm chạp load mất ba giây, đó… đỏ từ cổ tới tận tai.

“Anh… Anh là đồ lưu manh!”

Hạ Tây Châu thở dài:

“Bé cưng, là đàn ông bình thường. Em ôm chặt như , nhịn nổi.”

hổ tức:

“Anh… thể dùng đồ của em mà! Mà dùng cũng đừng dùng cái đó chứ!”

Cậu mặt dày tiến lên hôn một cái lên môi :

“Lần khỏi dùng đồ của em nữa, để bé cưng tự tay giúp , ?”

mặt đỏ bừng, xoay định bỏ chạy.

Lại kéo .

“Anh gì đấy!”

Cậu khẽ :

“Không vệ sinh nữa ?”

Sau khi vệ sinh xong trở về, dám nhúc nhích qua ranh giới nữa.

Hạ Tây Châu một nữa ôm lòng.

Còn dụi dụi trong cổ :

“Bé cưng, lạnh.”

Lạnh cái gì! Cả nóng hừng hực như cái lò lửa!

vặn định thoát , ai ngờ giữ eo , ấn sát hơn nữa.

“Đừng nhúc nhích… nhúc nhích nữa là kìm .”

“Tại cứ ôm em chi.”

Cậu rúc cổ hôn một cái:

“Anh tự chuốc khổ thôi.”

Sáng tỉnh dậy, chẳng khác gì một con bạch tuộc quấn chặt lấy Hạ Tây Châu.

Áo ngủ thì lỏng lẻo, mà cái tay của tên an phận, đang… ở bên trong áo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-tay-chau/chuong-6.html.]

Tức điên, véo một cái thật mạnh hông .

Hàng lông mày nhíu , khẽ rên một tiếng.

“Hạ Tây Châu! Mau rút tay !”

Hạ Tây Châu “ừ” một tiếng trong mũi, nhưng tay còn bóp nhẹ một cái như phản xạ.

nghiến răng, đang định tung cước đá .

Ai ngờ chụp lấy cổ chân.

Còn mặt dày dụi , cợt:

“Bé cưng, đừng đá bậy~ Lỡ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em thì ?”

“Nếu bực quá thì em cũng thể… sờ là huề nha.”

“Em sờ chỗ nào cũng .”

thèm trả lời, chỉ vươn tay cấu một phát thật đau eo .

“Hạ Tây Châu, hết hổ hả?”

Cậu bật khe khẽ:

“Giờ em mới ?”

cạn lời.

nghĩ , tối qua chắc cũng mất ngủ cả đêm, thôi thì để ngủ bù một lúc .

chẳng bao lâu...

Tên voi đòi tiên nữa , cứ khẽ siết lấy tay .

“Bé cưng, thấy khó chịu, đây…”

Vừa kéo tay … ấn xuống .

“Em coi , nó lời nữa .”

Cả như bốc khói.

Người , đàn ông buổi sáng thể đụng, thật là đúng quá !

giật tay , lắp bắp :

“Hay… tự xử ?”

Tên chẳng hổ là gì, dụi cổ .

Giọng khàn khàn mới ngủ dậy, thở nóng rực quấn quanh tai:

“Bé cưng, giúp một chút , nhé~”

“Anh… tự , em sợ lắm…”

Hạ Tây Châu khẽ:

“Nó sống khổ mấy chục năm , thương nó một chút .”

nghẹn lời.

Còn kịp phản ứng, bế bổng lên, đặt thẳng lên bồn rửa mặt trong phòng tắm.

Cậu cởi trần, hai tay chống bên , cơ bụng rõ múi theo đường nhân ngư kéo dài tới tận cạp quần…

theo bản năng liếc mắt xuống cái chỗ nhô lên .

Hạ Tây Châu theo ánh mắt , :

“Bé cưng, kiểu đó là sắp chờ nổi ?”

Mặt đỏ bừng, vội bịt miệng :

“Anh đừng bậy! Ai mà chờ nổi chứ!”

Cậu bật :

“Là chờ nổi…”

Một lúc lâu , Hạ Tây Châu kéo tay kiên nhẫn giúp rửa tay sạch sẽ.

Đôi môi hôn đến đỏ mọng, mềm sưng.

Hơi thở đứt quãng, mắt hoe đỏ, cứ hít mũi mãi thôi.

“Anh… cứ thích bắt nạt em hả…”

Hạ Tây Châu vỗ nhẹ lưng , tay còn giúp chậm rãi lau nước mắt, cúi đầu dỗ dành như trẻ con:

“Được , đừng nữa. Em mà nữa là nhịn mà bắt nạt tiếp đó.”

lườm , đưa tay như công chúa sai khiến:

“Bế em xuống .”

Hạ Tây Châu nâng nách, nhẹ nhàng bế xuống.

Cẩn thận lấy khăn mặt bồn rửa lau khuôn mặt lem nhem vì nước mắt.

Lau xong còn hôn nhẹ một cái lên má , véo nhẹ một cái trêu:

Loading...