Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sang tháng Chạp, triều đình rộ lên tin đồn Thượng hoàng Khánh Tông trở bệnh nặng, thể thiết triều. Triều chính tạm giao cho Thái tử Lý Thuyên – con trưởng sinh bởi Hoàng hậu chính cung, sớm lập Đông cung thái tử từ năm mười hai tuổi.
Trong mắt văn võ bá quan, Lý Thuyên là kẻ hiền hậu, khoan hòa. Song trong hậu cung và nội giám, ai nấy đều rõ: Thái tử ưa yến tiệc, mê nữ sắc, ít quan tâm đến chính sự. Mọi sổ sách việc nước phần nhiều do Thượng thư Lưu Phúc giám sát – nắm cả Thái sử viện lẫn Cấm quân, quyền thế nghiêng trời.
Hôm , mưa phùn giăng mờ. Trong nội viện phủ Tả Tán Trị, một cuộc đàm diễn âm thầm. Lý Ngọc Khanh khoác áo cẩm chạch, đối diện một đàn ông áo nâu sẫm, vóc thấp, trán cao, tay lưng gù nhưng mắt sáng như ban sớm. Đó là Đào Chân Viên, từng là mưu khách trướng Thái úy cũ, lui về dạy học ở làng Duyên Hà, vướng danh vị.
– “Tôn hạ tìm giữa lúc triều đình sắp đổi chủ, chẳng chuyện nhỏ,” – Chân Viên nhấp ngụm , nhẹ.
– “Tiên mẫu mất vì bệnh. Trong tang lễ, của Thái y viện đổi đột ngột, lệnh cấm tra độc ban mà vội kết án. Ta cần giúp tìm manh mối.”
– “Người ngươi nghi ngờ là ai?”
– “Lưu Phúc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-vuong-chi-da/chuong-2-loc-trung-gia-dich.html.]
Chân Viên đặt chén xuống, Ngọc Khanh thật lâu. Bên ngoài, tiếng trống canh ba dứt. Ông gật đầu:
– “Nếu đúng là Lưu Phúc tay, thì kẻ hại chỉ là mẫu . Hắn mượn tay Thái tử để dọn sạch chướng ngại, khi tự chủ cả triều đình.”
– “Ta màng ngai vàng, nhưng nếu như nắm quyền, thiên hạ tất đổ máu.”
– “Vậy ngươi định gì?”
Lý Ngọc Khanh siết chặt chuôi quạt gỗ, ánh mắt lạnh tanh:
– “Ta sẽ điều mà một con cháu hoàng thất nên . Ta sẽ bước vũng bùn.”
Đêm hôm đó, Trường Xuân cung âm thầm sửa một gian ngầm, cửa dẫn hẻm hậu cung. Tại đó, Ngọc Khanh đặt chiếc bàn tre, dựng bản đồ phủ thành, ghi chép từng tên thái giám, từng đội cấm binh, từng phiên nhật trực của Lưu Phúc.
Cuộc phản kích bắt đầu, từ trong bóng tối – trong lòng một kẻ từng tin là thể đổi vận mệnh triều đình.