Ngay khi cảnh sát và đội cứu hỏa chuẩn thu đội, một bà lão bước những bước nhỏ, chen lên phía chặn họ .
Răng bà rụng hết, chuyện hở , phát âm rõ, lâu mới diễn đạt ý.
Bà một con trai tên là Dương Phát, một thời gian đột nhiên mất tích.
Dù báo án nhưng mãi tin tức.
Trước đây thường xuyên hồ, giờ trong hồ móc sắt, thể cũng c.h.ế.t đuối đó.
Nhân lúc đội cứu hỏa thiết lặn trục vớt, chi bằng xuống đáy hồ tìm kiếm luôn.
Bà dùng đôi tay khô quắt nắm c.h.ặ.t áo một chiến sĩ cứu hỏa, sợ họ đồng ý. Thân hình còng xuống khiến bà trông càng nhỏ bé gầy yếu.
Những dân xung quanh cũng liên tục lên tiếng bà, nhờ đội cứu hỏa giúp đỡ.
Cho dù tìm t.h.i t.h.ể của Dương Phát, thì cũng nên vớt mấy cái móc sắt lên, để đó mãi cũng là mối nguy.
Trưởng thôn tối sầm mặt , hạ giọng quát : “Giờ là mấy giờ ? Các đồng chí cứu hỏa cũng đến giờ tan ca . Có chuyện lớn cỡ nào thì để ngày mai !”
Bà lão lo lắng đến rơi nước mắt, liên tục chỉ mỗi đứa con trai , dù c.h.ế.t cũng chôn cất đàng hoàng, bà thì quỳ xuống.
Đội trưởng đội cứu hỏa vội vàng đỡ bà dậy, dẫn các đội viên lấy trang xe.
Trưởng thôn tức đến đỏ mặt, một bên thở hổn hển như trâu.
Bầu trời phía xa giống như sân khấu khi màn kịch kết thúc, tấm màn khép nhanh chìm một màu đen kịt.
sợ bóng tối, cũng còn tâm trí xem náo nhiệt nên một chạy về nhà.
chạy cúi đầu, vấp ngã liên tục, dây giày tuột cũng chẳng kịp buộc.
chạy một lúc, con đường chân dần sáng lên.
kinh ngạc ngẩng đầu, phát hiện bầu trời đỏ rực, nửa bầu trời như thiêu đốt.
Đầu óc trống rỗng mấy giây mới hiểu .
Phía chính là nhà .
Nhà cháy .
5
Trong biển lửa hừng hực, thấy căn nhà vặn vẹo phá hủy, tường sập, xà nhà gãy.
Đối mặt với đám cháy lớn như , chỉ thể gọi cho trưởng thôn, nhờ đội cứu hỏa dập lửa.
Sau đó lao thẳng biển lửa, liều mạng cứu một phong thư.
“Liều mạng chỉ để cứu một phong thư, bên trong là thứ gì? Với cô quan trọng đến ? Còn nữa, nhà cô ? Sao cô từng nhắc đến?”
Phú thương nhịn , xen hỏi.
trả lời câu hỏi về phong thư mà chỉ : “Một lát nữa ông sẽ .”
“Còn nhà … nhà.”
Người nương tựa với c.h.ế.t đuối trong hồ Thanh Thủy.
Hồ Thanh Thủy giống như một con quỷ ăn thịt , cứ cách một thời gian nuốt chửng một sinh mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vi-sao-toi-khong-an-ca/chuong-3.html.]
Sau khi đội cứu hỏa dập xong đám cháy, là nửa đêm.
Họ phát hiện những cột gỗ, xà gỗ còn sót dấu vết xăng.
Nói cách khác, cố ý phóng hỏa nhà , thậm chí còn đổ xăng.
rốt cuộc là ai , hề manh mối.
Công việc trục vớt hồ Thanh Thủy cũng chỉ thể để sang ngày mai.
Rất nhiều đến an ủi . Mẹ mới c.h.ế.t đầy một tháng mà giờ nhà thiêu rụi, còn chỗ nương .
Trưởng thôn cũng đến, nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhiệt tình đưa về nhà ông ngủ.
lắc đầu từ chối.
Thực , đối với vụ hỏa hoạn hôm nay, để tâm như họ nghĩ.
Ngày c.h.ế.t, nhà còn nữa .
Hôm nay cháy rụi, chỉ là cái xác còn sót của “nhà” mà thôi.
đột nhiên nhớ .
Bà mới là nhà của .
Dù bây giờ c.h.ế.t, vẫn gặp bà.
Gió thu thổi qua rừng cây, phát những tiếng than . giẫm lên lớp lá thông dày chân, tới nghĩa địa của .
mộ bà, trò chuyện cùng bà. Trên nấm mộ mọc lên những bụi cỏ dại li ti, mấy con dế bò khỏi hang, nhảy lên chân .
Trên mộ lưu nhiều dấu vết của thời gian như , nghĩ thầm.
Sau đó đến bên hồ Thanh Thủy, ở đó lâu.
Xung quanh yên tĩnh đến lạ thường nhưng nếu lắng kỹ, vẫn thể thấy tiếng cá quẫy nước, mặt hồ gợn lên từng vòng sóng, khiến cảm thấy bình yên và thỏa mãn.
Trước , thường dẫn đến đây bắt cá ban đêm.
bơi giỏi, cầm lưới xuống hồ bắt cá, còn bà bờ tiếp ứng.
Cho đến đêm đó…
6
Sáng hôm , đội cứu hỏa quả nhiên đến.
Mấy chiến sĩ cứu hỏa mặc áo phao màu cam, lái xuồng cứu hộ tiến hồ.
Mẹ của Dương Phát chờ sẵn bên hồ từ sớm, mắt trông trông mặt nước. Phía bà là một đám dân làng tin kéo đến xem.
Lúc đó nghĩ bà rốt cuộc là hy vọng tìm thấy t.h.i t.h.ể con trai hy vọng tìm thấy đây?
Có lẽ bất cứ kết quả nào, bà cũng thể chấp nhận .
Quả nhiên, một buổi sáng tìm kiếm, đội cứu hỏa vớt hài cốt từ đáy hồ.
một bộ mà là hai bộ.