10
Nhân dịp sinh nhật cô quản lý ký túc xá, và Lương An trở về trường cũ.
Làm cô quản lý tóc xoăn tít như bà chủ nhà trọ là của Lương An chứ. May mà về muộn đúng giờ quy định, cô trách .
và Lương An nắm tay dạo quanh trường cũ. Lương An chỉ hồ nước: “Anh đầu tiên gặp em là ở đó.”
“Hả?”
ấn tượng.
“Lúc đó cằn nhằn, một cô bé trong tòa nhà, cuộc sống khó khăn, thêm về muộn. lúc về còn mua tôm hùm đất cho bà, khiến bà ngại dám báo cáo.”
“Haha.”
gượng hai tiếng.
“Sau con bé về khuya an , bảo rảnh thì đến khu phố xem thử, xem em sống thế nào.”
“Vậy thật sự ?”
véo eo , hung dữ hỏi.
“Đương nhiên là , bận lắm mà, với lúc đó còn em trông thế nào.”
Lương An đau đớn , vẻ mặt ấm ức.
“Hừm.”
cố ý kéo cách với , thực chỉ nửa bước, bám sát ngay.
“Anh chuyện với , bà chỉ em, ngay bên hồ, em đang ghế dài gặm bánh màn thầu.”
Tai nóng bừng. Ai cuộc đời nhiều khán giả chứ.
“Lúc đó em gầy gò nhỏ bé, thấy xót xa lắm.”
“Hay lắm Lương An, là kẻ thấy sắc nổi lòng tham ?”
giả vờ tức giận, vẻ mặt như thấu .
“Oan uổng quá Tổng giám đốc Lý, em gì về sức hút của cả.”
Cả hai đùa giỡn đến ký túc xá. gọi cô quản lý .
“Cô ơi! Cô ơi!”
“Cô ơi!”
“Dừng! Dừng! Dừng!”
Cô quản lý với mái tóc xoăn cổ điển bước .
“Kêu nữa cả tòa nhà thấy hết đấy.”
Bà lườm vui.
quen khoác tay bà, lén lút đeo vòng vàng tay bà.
“Con bé , cái cô thể nhận , mau cất .”
Bà định tháo vòng vàng .
“Không , cái là cháu biếu cô đấy.”
Đẩy qua đẩy hồi lâu, bà thắng , đành ngoan ngoãn đeo .
“Thôi nào, là Lương An gọi điện giục bây giờ.”
nũng nịu .
“Được , thật là, cô đổi ca với cô Vương , thôi thôi.”
Nắm tay bước khỏi ký túc xá, Lương An cách ăn mặc của , mặt đầy sự câm nín.
“Mẹ, thế nữa .”
Cô quản lý véo tai Lương An ngay lập tức: “Thằng ranh con dám chê ?”
“Con sai ! Con sai !”
Chàng trai cao gần mét chín sức chống cự, liên tục xin tha, khiến phá lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ve-may-bay-cua-nguoi-chong-qua-co/chuong-6.html.]
Bố Lương là nhà địa chất học, thường xuyên vắng nhà. Cô Triệu rảnh rỗi nên quản lý ký túc xá.
Bây giờ bố Lương lớn tuổi, ít ngoài hơn, ở trường giảng dạy. Điều khiến cô Triệu suýt phát điên.
Nếu lát nữa ông chúng mà đợi ông, ông sẽ than thở thế nào mặt cô Triệu.
Lương An cũng thừa hưởng tuyệt chiêu một cách xuất sắc.
11
Buổi chiều, cô Triệu nhờ đến tòa nhà giảng dạy đưa USB cho bố chồng tương lai vì ông sắp tiết học, còn bà bận đ.á.n.h mạt chược.
Lương An về công ty giải quyết công việc.
cam chịu chạy đến lầu Bác Học, thầm nghĩ: Bố chồng tương lai gặp đây?
Lên lầu, gặp Lâm Cẩn Nhiên đang là giảng viên.
Vội vàng gật đầu chào hỏi, cuối cùng cũng đưa USB đến tay ông giờ lên lớp.
Lúc xuống lầu, Lâm Cẩn Nhiên vẫn đang đợi .
Tinhhadetmong
Lẽ bằng cửa khác mới .
“Lý Triều Niên!”
“Trùng hợp quá.”
gượng.
Ở riêng với một vợ và vẻ như ý đồ khác với thật sự thoải mái.
“ đang đợi bạn.”
“Đợi ?”
Không , đợi gì. liên lạc với .
“Lần bạn bạn nhận tin nhắn của , bạn đổi phương thức liên lạc ?”
“À... đổi ?”
“Có thể chứ, chúng thể thêm phương thức liên lạc ?”
Anh mở điện thoại, bật trang bạn bè, ánh mắt sáng rực.
bất an cào cào mép điện thoại. Đã đưa đến tận mặt , từ chối thế nào đây.
Cuối cùng, vẫn thêm bạn bè với .
“Không việc gì nữa thì đây.”
“Bùa bình an, bạn xem ?”
Hả?
Trên bùa bình an chẳng chỉ chữ Bình An thôi ? Còn thứ gì nữa ?
Sự bối rối của lẽ quá rõ ràng, Lâm Cẩn Nhiên giải thích: “Bên trong để đồ.”
“Xin , lẽ mất lúc dọn nhà .”
vứt nó ngay khi khỏi cổng trường mà. Người bình thường ai nhét đồ trong bùa bình an chứ.
về đến công ty thì kéo họp. Tình hình báo cáo quý khá , vẻ như phần mềm mới mắt nhận phản hồi .
“Thế nào? Có tính chuyện vài ly tối nay để ăn mừng ?”
Lương An ôm lòng, nóng vây quanh .
Lời của lớn đôi khi mang theo một sự lạnh lùng đặc trưng.
Đầu ngón tay trượt từ cà vạt đến khóe môi , ghé sát tai : “Đồng ý.”
Mắt Lương An ánh lên màu hồng, quyến rũ.
“Vậy thì tối nay tắm rửa sạch sẽ cho Tiểu An nhỏ, hầu hạ Tổng giám đốc Lý của chúng , để nâng đỡ.”
Chương 6
Những lời thẳng thắn khiến mặt nóng ran. đẩy , trở về văn phòng của .
Người thật là vô liêm sỉ quá .