Thông thường, chỉ cần nộp hồ sơ khi nhập học là . Có lẽ trường ở Hải Thành sợ rằng thiên tài khó khăn lắm mới biến mất, nên vội vàng xin hồ sơ.
Nhìn khuôn mặt trắng bệch của Lâm, giáo sư vẫn an ủi: “Bà yên tâm, trường em Lâm chọn cũng là trường tiếng trong nước, thiên tài ở cũng sẽ mai một.”
Câu Lâm bớt căng thẳng.
Bà ai đang ở Hải Thành, và cũng đoán ý đồ của con trai.
Chính vì , bà mới lo lắng đến trường tìm giáo sư.
Lâm Cẩn Nhiên vẫn giải quyết định kiến của đối với Vân Tịch, nhưng bất chấp để đến bên cô .
nên ca ngợi tình yêu vĩ đại của họ, nên diễn tả như thế nào.
chỉ một qua đường hóng chuyện. Mối ràng buộc ở kiếp quá sâu đậm.
nghĩ những việc quan trọng hơn cần , chứ đóng vai trò gia vị trong chuyện tình yêu của họ.
7
họ giải quyết thế nào, còn gặp Lâm ở trường nữa, chỉ thỉnh thoảng lướt qua Lâm Cẩn Nhiên.
Có lẽ bận đối phó với , nên còn chuyện với như trong buổi tiệc nghiệp nữa.
Khi chụp ảnh nghiệp, các chị khóa trong studio cũng chạy đến trường. Hoa hướng dương rực rỡ hướng về phía mặt trời, chính là tương lai tươi sáng của .
Anh khóa Lương An lấy máy ảnh từ , chụp ảnh chung cho và Lưu Bình.
ôm bó hoa hướng dương, nụ rạng rỡ.
“Em quả là tiên nữ hạ phàm mà.”
tự mãn khoe ảnh với chị khóa , và nhận một cú gõ đầu.
Trong ba năm , tái tạo tính cách của . cần trở thành một vợ, đoan trang, mà là chính .
Cả và đều là .
Buổi lễ nghiệp nhiều chụp ảnh lưu niệm. Điện thoại di động đời cũ độ phân giải cao, nhưng đủ để ghi tuổi thanh xuân của chúng .
Chị khóa thúc cùi chỏ Lương An: “Thấy ? Người đang hot lắm đấy.”
đang chụp ảnh chung với bạn học nên thấy họ gì.
Thật bất ngờ, Lâm Cẩn Nhiên đến: “Bạn học, chúng chụp chung một tấm ?”
Người thật kỳ lạ. Sắp tìm bạch nguyệt quang để nối tình xưa , vẫn chút dây dưa với “vợ cũ” là ?
thực sự chụp ảnh cùng . Ở chung một bức ảnh chỉ khiến thoải mái.
“Triều Niên!”
Lương An hô to gọi : “Đi ăn tối thôi, ?”
ngại ngùng với Lâm Cẩn Nhiên: “Xin nhé, việc .”
Nói xong, mặc kệ vẻ mặt thế nào, chạy đến chỗ các chị khóa .
Lâm Cẩn Nhiên bao lâu, nhưng điều đó còn liên quan đến nữa.
bận rộn chạy đến tương lai của .
Buổi ăn tối, đều uống ít nhiều rượu. đương nhiên tự luyến đến mức rằng đó là để chúc mừng việc nghiệp.
Mà là vì một phần mềm chúng nghiên cứu lên sàn thành công.
Tinhhadetmong
Lúc mới tham gia, nghĩ Lương An sẽ chọn tiếp tục game, hoặc bắt tay trò chơi trực tuyến sẽ gây bão trong tương lai, ngờ là một lĩnh vực khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ve-may-bay-cua-nguoi-chong-qua-co/chuong-4.html.]
Chúng cùng mơ về tương lai, rằng sẽ cho studio lớn mạnh hơn. Ở độ tuổi hơn hai mươi, ôm chai rượu, chúng vì áp lực trong suốt thời gian qua.
Khi buổi ăn kết thúc, ký túc xá quá giờ giới nghiêm. tự nhiên lấy chăn khỏi tủ chuẩn ngủ đất. Khi bận rộn, chúng hầu như đều ngủ ở studio.
“Cậu đột quỵ hả?”
ngơ ngác , não kịp phản ứng.
“Uống nhiều thế , đất lạnh lắm, lên giường mà ngủ.”
Lương An bế lên giường, kịp nghĩ nhiều ngủ .
“Đồ vô lương tâm.”
Đầu ngón tay lướt qua trán , ấm áp.
Lương An đất, ngoài cửa sổ là vầng trăng tròn và bên trong cửa là Lý Triều Niên.
8
Khi trường tìm Lưu Bình, đụng độ Lâm Cẩn Nhiên.
phát hiện rằng thể xuất hiện trong khuôn viên trường. Chỉ cần xuất hiện, như thể một chương trình cài đặt, Lâm Cẩn Nhiên sẽ dịch chuyển đến bên .
“Triều Niên.”
Lâm Cẩn Nhiên gọi .
“Bạn học chuyện gì ?”
“ sắp Hải Thành , chúng chắc sẽ gặp nữa.”
và thiết lắm ? Ai gặp chứ?
khinh bỉ trong lòng.
“Đây là bùa bình an cầu, tặng cho bạn.”
Anh nhét tay . Tấm bùa bình an màu đỏ hiểu nóng bỏng tay.
dùng sức rút tay , đồ vật rơi xuống đất.
“Xin bạn học, thể nhận.”
vội vàng tìm Lưu Bình.
Lực ở cổ tay mạnh. Lâm Cẩn Nhiên nhặt tấm bùa đất lên và nhét tay .
“Xin bạn, Quốc Khánh năm nay, đừng đến công viên Hải Ngọc.”
Lâm Cẩn Nhiên một cách quan trọng, vội vã bỏ .
Để ngây tại chỗ.
Công viên Hải Ngọc?
lục lọi ký ức trong đầu, đột nhiên nhắc đến khiến bối rối.
Ký ức kiếp dần hiện . Hóa , thời điểm ở kiếp , t.a.i n.ạ.n xe ở công viên Hải Ngọc.
Không nghiêm trọng, nhưng vẫn để chứng đau chân khi trời ẩm ướt.
tại đặc biệt đến nhắc nhở ?
Lương tâm trỗi dậy?
nếu vì , tai nạn.