Vật Đổi Sao Dời - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-24 14:59:25
Lượt xem: 53
Full truyện VẬT ĐỔI SAO DỜI (TT76)
---
Mọi biến cố đều bắt đầu từ buổi triển lãm nghệ thuật .
Đêm thứ bảy, Cao Hoằng Trạch uống say, gọi điện bảo đến đón .
Tuy và quen từ thuở nhỏ, xác lập quan hệ yêu đương tròn một năm, nhưng ít khi xuất hiện trong các cuộc giao thiệp của .
Đã đến thì thể bỏ về ngay, đành bên cạnh Cao Hoằng Trạch giữa một đám đang hò reo, đó sờ bộ bài.
Ngụy Hân Di bên khơi chuyện.
“Buổi triển lãm nghệ thuật trẻ ở đường Minh An , là do mấy cùng đầu tư ?”
Chàng trai đối diện ném một lá bài, “Khu thương mại đó là của Trạch mà, bọn chỉ theo ké chút lợi lộc.”
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Ngụy Hân Di sang, Cao Hoằng Trạch.
“Thật là do Trạch đầu tư ?”
Cao Hoằng Trạch nửa tựa , tùy tiện “Ừm” một tiếng, “Là một hạng mục từ .”
bộ bài nát bét trong tay, đang nghĩ nên đ.á.n.h bừa quân nào để ăn quân, thì chợt thấy tên .
Ngẩng đầu lên, Ngụy Hân Di đang với vẻ mặt hiền lành.
“Chị Tiểu Ninh, ngày mai chị cùng em xem triển lãm nhé.”
chần chừ hai giây, Ngụy Hân Di coi là em gái thanh mai trúc mã của Cao Hoằng Trạch, nhưng và cô hợp nửa câu, luôn luôn nước sông phạm nước giếng.
nhất thời đoán ý tứ của lời mời .
Ngụy Hân Di trực tiếp sán , kéo cánh tay lắc lắc, vẻ mặt chân thành.
“Lần dạo phố nhưng thành, buổi triển lãm nghệ thuật đó cũng khá thú vị, em nghĩ chắc chắn chị cũng sẽ thích.”
liếc Cao Hoằng Trạch, đưa tay giúp đ.á.n.h một quân Nhất Kê.
“Nếu , sẽ lấy vé cho các em.”
Lời đến mức , , “Được, mai gặp.”
Dù lúc đó trong lòng dấy lên một tia kỳ quái, nhưng cũng nghĩ ngợi nhiều.
Thế là hôm , đến địa điểm cô gửi đúng giờ.
Buổi triển lãm lầu năm của khu thương mại, cánh cổng vòm bên ngoài tuy đường nét đơn giản, nhưng mang một vẻ lạnh lùng thanh tao.
Đang định bước thì Ngụy Hân Di chợt bảo cô điện thoại, bảo cứ xem .
bắt đầu dạo từ hành lang, lơ đễnh ngắm những bức họa.
Cho đến khi thấy một bức tranh vẽ búp bê, dừng bước, vì lý do gì khác, từng thấy con búp bê trong thư phòng của Cao Hoằng Trạch.
Khoảnh khắc thêm chút nữa, một bên cạnh .
“Đây là buổi triển lãm đặc biệt chuẩn cho một .” Một giọng dịu dàng truyền đến từ bên cạnh.
nghiêng đầu, thứ đập mắt tiên là gấu váy trắng, đó ánh mắt chạm ánh mắt đối phương, mặt đối phương lập tức nở một nụ thiện.
“Xin chào, là tác giả gốc của buổi triển lãm .”
gật đầu, “Xin chào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vat-doi-sao-doi/chuong-1.html.]
“Gặp là duyên phận, cô bằng lòng kể về câu chuyện đằng buổi triển lãm .”
đại sảnh trống , và gật đầu.
“Đó là vinh hạnh của .”
Cô lập tức vui mừng.
Kéo xem từng bức một.
Từ duyên phận nhiều tình cờ gặp gỡ giữa cô và đàn ông , đến sự ngọt ngào khi hai ở bên .
Bất kể là cảnh bình minh hai cùng ngắm, nụ hôn sâu đắm chìm bên bờ biển, ngòi bút của cô , tất cả đều miêu tả một cách hoành tráng và lãng mạn.
Đối phương luôn chuyện nhẹ nhàng dịu dàng, cho đến khi chúng đến bức tranh vẽ chiếc nhẫn kim cương .
Cảm xúc của cô chợt kích động, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn kim cương bức họa.
“Đây là tiền đầu tiên kiếm khi thêm thời đại học, tất cả đều dùng để mua chiếc nhẫn tặng , kiếp sẽ dốc hết tất cả cho , và cũng sẽ chỉ cưới .”
cũng chiếc nhẫn , tuy đắt tiền, nhưng đối với một sinh viên mà , quả thực là một tấm lòng đủ chân thành.
Vừa , buổi triển lãm cũng đến góc cuối cùng.
Cô gái váy trắng nhận một cuộc điện thoại, ngại ngùng với : “Xin , tạm thời chút việc khác.”
“Không , cô cứ lo việc.”
“Cảm ơn cô hôm nay bằng lòng câu chuyện của .”
Ta khẽ nhếch môi: “Không , cũng nhiều điều bổ ích.”
Cô vội vàng ngoài, khi còn đầu , “Cô cũng thấy quá khứ của chúng ?”
“Đương nhiên, vẻ ngọt ngào.”
Cô hỏi: “ và khi xưa vì lý do bất đắc dĩ mà chia tay, cô nghĩ nên tìm ?”
: “Đó là tùy cô.”
Cô cũng rời .
theo chỉ dẫn của buổi triển lãm rẽ qua góc cua, ở đó đặt bức tranh lớn nhất trong phòng triển lãm.
Là một bức chân dung, hơn nữa là một đàn ông.
Dù chỉ vẽ từ cằm đến vai, nhưng hiểu , bức tranh dường như chứa đựng đầy sự kiềm nén và tiếc nuối ngòi bút của tác giả.
bước lên hai bước, thoáng thấy nốt ruồi son giữa xương quai xanh của đàn ông.
Quả thật quen mắt.
Ánh mắt dịch xuống, chữ ký đề tên bức họa ở góc cùng- Trạch nơi ..
Ồ, hóa là kịch bản mối tình đầu về nước.
Lúc Ngụy Hân Di vội vàng chạy , “Chị Tiểu Ninh, em cứ mãi tìm thấy chị.”
liếc cô , khách sáo nhếch khóe miệng.
“Phải chăng sờ bài nhiều quá, ngay cả ánh mắt cũng còn tinh tường nữa.”
lười tính sổ với cô .
Không thèm để ý đến cô nữa, thẳng đến căn hộ của Cao Hoằng Trạch.