VĂN THÙ - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-11-26 16:49:33
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8UvN7deVjH

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn biết chuyện này sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện. kể từ ngày đó quan hệ giữa Văn Thù và Thẩm Húc Bạch ngày càng trở nên xa cách, rõ ràng đến nỗi ngay cả Cha Tang cũng nhận thấy sự bất thường. Nhưng họ không có ý định can thiệp để cho bọn trẻ tự xử lý. Thẩm Húc Bạch thấy Văn Thù luôn nhắm mắt làm ngơ với mình trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Hắn nhân lúc cô không để ý, lập tức tiến lên nắm lấy tay Văn Thù. Văn Thù quay đầu lại, giằng co muốn rút tay mình ra khỏi tay Thẩm Húc Bạch. Cô cau mày: “Buông ra.” 

Cô không thể rút tay ra được vì sức khoẻ chênh lệch, tuy cô nói nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng trên mặt cô lại tràn ngập sự chán ghét và thiếu kiên nhẫn. Thẩm Húc Bạch không muốn bị Văn Thù chán ghét, nhưng hắn sợ sau khi buông tay thì Văn Thù sẽ không muốn nghe lời hắn nói. Anh ấy nói: "Anh có chuyện muốn nói với em”.

Cô cũng thắc mắc nhiệm vụ của hắn là gì? Dù sao cô cũng nghĩ không ra, trực tiếp hỏi sẽ thực tế hơn. Để tránh cho bố Tang và mẹ Tang nghe thấy, Thẩm Húc Bạch đã đưa Văn Thù đến bãi biển. Văn Thù nghe Thẩm Húc Bạch nói nhiều đến mức không có thời gian ngắm cảnh. Thẩm Húc Bạch nói: “Anh ban đầu không biết em vốn là người thế giới này, cho nên anh còn tưởng rằng em trước đây không có ký ức gì về anh, cho nên anh muốn đối xử tốt với em, bởi vì anh muốn bù đắp cho em.”

Văn Thù cười tự giễu nói: “Tôi không cần anh bồi thường.” Cổ họng Thẩm Húc Bạch nghẹn lại, lông mi khẽ run lên, hắn nhìn Văn Thù một hồi lâu rồi khàn giọng nói: “Thù, em có thể coi anh là Tô Cẩn thay vì Thẩm Húc Bạch được không?" 

Văn Thù không chút do dự trực tiếp trả lời Thẩm Húc Bạch: "Sao có thể? Thẩm Húc Bạch, tôi nói thật cho anh biết, tôi đang yêu đương với Ôn Diễm rồi." 

Trước kia Văn Thù nói rằng cô không có tình cảm với Ôn Diễm, vì sao đột nhiên lại nói đang cùng Ôn Diễm yêu đương? Hắn không thể tin được lời nói của Văn Thù: "Em cố tình nói dối để thoát khỏi tôi phải không?" Thẩm Húc Bạch vẫn đang vùng vẫy đấu tranh cho rằng đây chỉ là lời nói dối của Văn Thù. Bây giờ chắc cô ấy đang giận dỗi mà thôi, chỉ cần hắn giải thích đàng hoàng, cô liền có thể tha thứ cho hắn. “Anh cho rằng tôi là người nhàm chán như vậy sao?” Cô lại quả quyết nói: “Tôi đã ở bên anh ấy rồi. Giữa tôi và anh ấy đã làm những việc mà các cặp đôi nên làm, anh mau hoàn thành nhiệm vụ của anh và quay về đi”. 

Hắn làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ để trở về? Văn Thù đã ở bên người khác, nhiệm vụ của hắn sẽ không bao giờ hoàn thành nữa. Thẩm Húc Bạch muốn giải thích chuyện cũ cho Văn Thù, đồng thời cũng nói cho Văn Thù biết nhiệm vụ của hệ thống giao cho hắn.. Nhưng khi nghe tin Văn Thù đã ở bên Ôn Diễm, Thẩm Húc Bạch đột nhiên cảm thấy tất cả đều không có ý nghĩa gì.

Hắn sợ nếu nói ra nó sẽ trở thành gánh nặng cho Văn Thù, sợ Văn Thù nghĩ hắn lừa cô để cô ở bên cạnh mình. 

Thẩm Húc Bạch và Văn Thù vừa bước ra khỏi bãi đậu xe đã nhìn thấy một chiếc ô tô mất lái lao về phía họ. Do hoảng hốt nên lúc lấy lại tinh thần thì đã quá muộn để né khỏi chiếc xe đó.

Phản ứng trong tiềm thức của hắn là chắn trước mặt Văn Thù bất kể xe có tông vào hắn hay không. Khi đó Văn Thù chỉ cảm thấy mình bị ai đó ôm chặt rồi người đó bị xe va chạm, nếu không có cô làm điểm tựa thì Thẩm Húc Bạch sẽ ngã khuỵu xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/van-thu/chuong-15.html.]

Văn Thù cau mày gọi xe cứu thương đưa Thẩm Húc Bạch đi bệnh viện. Cô nhìn vết thương trên chân Thẩm Húc Bạch, trong lòng vẫn có chút khó chịu. Suy cho cùng vì cô nên hắn mới bị thương. Nếu cô thờ ơ thì có vẻ như cô đã quá tàn nhẫn. May mắn người tài xế đã cố gắng hết sức để quay đầu xe qua hướng khác, mắt cá chân của Thẩm Húc Bạch đã bị xe va vào bầm tím và bong gân. Nếu tài xế không xử lý kịp thời thì có thể nghiêm trọng hơn.

Cô bình tĩnh lại, hỏi bác sĩ: “Vết thương ở chân có để lại di chứng không?” Bác sĩ lắc đầu: “Không, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều hơn để phục hồi thôi. Dạo này cố gắng ít đi lại nhất có thể.” Văn Thù gật đầu: “Được.” 

Cha mẹ Tang nhìn thấy Thẩm Húc Bạch chống gậy trở về nên rất lo lắng. “Có chuyện gì vậy?” Văn Thù kể lại toàn bộ sự việc cho ba mẹ, họ kêu Văn Thù nhanh chóng đỡ Thẩm Húc Bạch ngồi xuống cho đàng hoàng. Nhân tiện họ cũng không quên mắng Văn Thù vì không biết chú ý an toàn.

 Thẩm Húc Bạch vì vết thương ở chân nên mấy ngày này đều ở nhà nghỉ ngơi, chờ cho đến khi vết thương lành mới trở lại làm việc. Hôm đó Văn Thù cũng có mặt ở nhà. Đang ngồi ăn cơm, Thẩm Húc Bạch nhận được điện thoại của công ty. Bên ấy hỏi hợp đồng với khách hàng đã chuẩn bị xong chưa? Lúc này hắn mới nhớ ra tài liệu đó đã được mình đã mang về nhà

Hắn vừa định đứng dậy lấy thì mẹ Tang hỏi: “Con đi lấy tài liệu à?” Thẩm Húc Bạch gật đầu. Mẹ Tang quay sang nói với Văn Thù đang ngồi bên cạnh: “Thù, đi lấy tài liệu giúp anh trai con đi.” Thẩm Húc Bạch không dám làm phiền Văn Thù, muốn tự mình đi lấy. Không ngờ Văn Thù lại không từ chối mà đứng dậy hỏi xem tài liệu ở đâu. Thẩm Húc Bạch mang tâm trạng hoang mang trả lời: “Chắc là ở trong tủ phía trên bàn”

Văn Thù nghe xong liền đi đến phòng Thẩm Húc Bạch lấy hộ hắn. Có lẽ thấy cô ở trong phòng mãi không ra nên Thẩm Húc Bạch mới đi lại phòng nhìn xem. 

Lúc Văn Thù đang giúp Thẩm Húc Bạch tìm đồ, cô nhìn thấy cuốn lịch nằm trên bàn. Nhưng chỉ có một năm khiến Văn Thù cảm thấy rất bất an. Cô không khỏi lật sang trang đầu tiên, nhìn một lúc mới chợt nhớ ra, hình như ngày này chính là ngày Thẩm Húc Bạch trở thành Tô Cẩn. 

Thẩm Húc Bạch đang nhớ tới cái gì? Hay hắn đang đếm ngược từng ngày? Vừa nghĩ đến việc đếm ngược, Văn Thù cảm thấy tim mình đập rất nhanh sau đó lại cảm thấy hoảng sợ. 

Lúc này Thẩm Húc Bạch đi vào phòng, nhìn thấy trên tay Văn Thù đang cầm cuốn lịch đếm ngược số ngày còn lại. Hắn lập tức chạy tới muốn giật lại cuốn lịch từ tay cô. Văn Thù nhìn thấy Thẩm Húc Bạch vội vàng như vậy, lập tức cảm thấy kỳ quái.

Cô lập tức giấu cuốn lịch sau lưng. Thẩm Húc Bạch mím môi, sau đó nói Văn Thù trả lại lịch cho mình. Văn Thù nghiêng đầu hỏi Thẩm Húc Bạch: “Tại sao lịch này chỉ có một năm?” 

Thẩm Húc Bạch dừng một chút, sau đó giải thích: “Anh thấy người ta bán lịch một năm, thấy hứng thú nên mua một cái”. Văn Thù nhìn kĩ vẻ mặt của Thẩm Húc Bạch, không nhận ra hắn đang nói dối: "Thật sao?" Thẩm Húc Bạch gật đầu, lặp lại lần nữa: "Thật mà”

Chỉ mỗi lời nói của Thẩm Húc Bạch không đủ để xua tan nghi ngờ của cô đối với hắn. Cô chỉ giả vờ tin lời hắn và trả lại cuốn lịch cho Thẩm Húc Bạch. Sau đó Văn Thù giống như tức giận với hắn và rồi cô bước nhanh ra khỏi phòng. Mẹ Tang đang ăn cơm ở bên ngoài nhìn thấy Văn Thù đi ra mà trên tay trống không bèn hỏi: “Con không giúp anh trai con lấy tài liệu sao?”

Loading...