Vạn Thú Vô Cương - 9

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:42:24
Lượt xem: 398

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu, một thú nhân già dè dặt c.ắ.n thử một miếng, ngay đó, nước dãi và răng nanh đều lộ , c.ắ.n cả cá lẫn que gỗ.

“Chậm .” nhắc.

Cái miệng há to của khựng giữa trung, cẩn thận c.ắ.n nhỏ , từ tốn nhai phần đuôi cá.

“Từ đến nay... từng ăn thứ gì ngon như .”

“Quả rắn hóa nướng lên ngon thế , bình thường nó chua lắm mà...”

Họ ăn xong, líu ríu bàn tán.

Rồi vài trẻ hơn chạy , một lát mang về năm sáu quả trứng to tròn, thứ quý giá nhất họ .

Họ đẩy trứng đến mặt , ánh mắt khẩn trương hy vọng:

“Tế ti đại nhân, ngày mai... thể ăn cá nữa ? Chúng tự bắt.”

“Ta tế ti.” sửa .

Người già nhất trong đám bỗng hiểu , giọng run run:

“Vậy... thủ lĩnh đại nhân. Nếu ngài dựng nhà ở đây, hẳn là ? Chúng thể việc, khiêng gỗ, chuyển đá, bất cứ gì cũng . Xin ngài... cho phép chúng theo. Chúng thể gọi ngài là thủ lĩnh đại nhân ?”

đầu A Khắc.

Hắn mỉm , dịu dàng.

nhận lấy mấy quả trứng, :

“Vậy . Để xem ngày mai, các ngươi bắt bao nhiêu cá.”

 

20.

Đám sói mang đến chiến lợi phẩm, những thứ chúng cướp hoặc trộm trong trận chiến ở thung lũng .

Phần lớn đều là đồ của hạc tộc.

Lang tộc căm ghét hạc tộc còn hơn cả hổ tộc.

Bởi trong trận chiến sinh tử với hổ tộc năm đó, chính bọn hạc trời báo động, vạch trần bộ hành tung của chúng.

Hạc bay cao, bay xa, cao hơn cả đại bàng.

Chỉ cần chúng , chúng chính là đôi mắt của bầu trời.

Lang tộc t.h.ả.m bại, và cũng chính vì thế, khi bắt gặp và em gái ở thung lũng, chúng mới bất chấp nguy hiểm, liều mạng cướp đoạt, bởi bộ lạc đang cạn dần giống cái, một khi mất khả năng sinh sản, bộ lạc cũng sẽ diệt vong.

kỳ lạ , hạc tộc vốn nổi tiếng ôn hòa và trung lập, ăn khắp nơi, chẳng thù oán ai, vì cố tình gây hấn với lang tộc?

Lang tộc nghĩ mãi cũng hiểu.

Đã nghĩ thì cứ g.i.ế.c bừa.

Cùng c.h.ế.t cũng .

Nghe xong, trầm ngâm một lát, dùng thanh củi cháy dở vẽ xuống đất một tấm bản đồ đơn giản:

“Đây là nơi các ngươi ở, đây là ngọn núi nơi A Khắc sinh sống, hai đỉnh núi đối như yên ngựa,

tưởng tách biệt nhưng thực liền mạch.

Trong hang từng thấy mạch nước muối lan đến tận đây.

Nghĩ thử xem, hạc tộc mỗi năm vượt núi băng đèo, cực khổ gánh muối về buôn bán, trong khi ngay chân núi các ngươi sẵn cả một nguồn muối tự nhiên.”

Nếu lang tộc khai thác mạch muối , thì hạc tộc còn buôn bán cái gì nữa?

Vài con sói mà há hốc miệng, ánh mắt lấp lánh như đang một vị thần giáng thế.

Tiễn bọn họ xong, về phòng.

Bên đống lửa, nhặt mấy quả trứng lên soi ánh sáng, bên trong, mầm phôi thai bắt đầu thành hình.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu .

lấy lớp da thú dày bọc kỹ từng quả, đặt gần bếp than đang cháy ấm.

Đã đến lúc ấp cho một lứa “tay sai” trung thành .

Nghe , loài chim xem trọng trứng.

Một khi trứng mất trộm, chúng thà hủy chứ tuyệt đối để ai khác nuôi.

Bởi vì, khi chim con nở , sinh vật đầu tiên chúng thấy chính là của chúng.

Nghĩ đến việc sắp cả một đám con trai ngoan, bỗng thấy vui đến khó tả.

21.

Sáng sớm hôm , choàng tỉnh dậy.

Đẩy cửa, nhưng cửa hề nhúc nhích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-thu-vo-cuong/9.html.]

Tim khẽ thắt , liếc A Khắc.

Hắn bước tới, giơ chân đạp mạnh một cái.

“Rầm!” cửa bật mở.

Trước mắt là cảnh tượng… đầy ắp cá.

Những tấm đá cửa phủ kín, đến cả lối cũng suýt chặn .

Cá trượt khỏi đống, rơi lộp bộp khắp mặt đất.

Mấy thú nhân ướt sũng đó, lo lắng , ánh mắt hồi hộp mong chờ.

Thì khi hôm qua, bọn họ hề ngủ, suốt đêm lội sông bắt cá.

“Thủ lĩnh đại nhân… ngài xem… như đủ ạ?”

một vòng quanh cửa, cá chất thành núi.

“Đủ . Đủ lắm .”

22.

dẫn đám thú nhân san đất, gieo hạt, rải những hạt giống nhỏ li ti khắp mặt ruộng, trồng những cây ăn quả non mà chọn.

Đặc biệt, còn cố tình trồng hai vòng cây rắn dành riêng cho A Khắc.

Sau một thời gian chung sống, đám lang nhân còn cảnh giác với nữa, còn cung kính gọi là “Đại nhân A Khắc”.

Hai mươi ngày , đợt hạc con đầu tiên nở .

Buổi chiều, phía lạch bạch theo bốn con hạc nhỏ, bước chân chập chững như bóng với hình.

A Khắc cau mày bọn chúng.

Còn chúng thì chỉ , miệng ríu rít gọi:

“Mẹ! Mẹ ơi!”

, chúng đó, bám sát rời.

A Khắc rõ ràng vui, cố tình dùng đuôi quét bọn hạc con xa, mỗi dắt lên núi tìm hạt và khoáng, đều cố tình thật nhanh, để bọn nhỏ theo kịp.

Trẻ con nhiều, thì tranh giành tình cảm thôi.

Bàn tay nào cũng là thịt, con cái bất hòa, thường là của lớn dạy.

kéo A Khắc phòng, dạy cả buổi chiều, phân tích đạo lý , chuyện yêu thương hòa thuận.

Hắn ngoan ngoãn , chẳng cãi một câu, đôi mắt xanh biếc long lanh, đến nỗi chẳng nỡ mắng thêm.

Rõ ràng cao hơn gần một cái đầu, ngoan như một con mèo đẽ, ánh mắt sáng đến mức khiến mềm lòng.

thở dài, đường còn dài, dù A Khắc cũng là đứa nuôi từ nhỏ mà.

Khi bước , mái hiên mấy con hạc nhỏ đang đậu, thấy , chúng ùa xuống, rơi phịch lòng , đầy lông tơ mềm mại, đáng yêu đến mức khiến ôm mãi buông.

nhịn , hôn hai cái lên đầu chúng.

Phía , ánh mắt A Khắc chợt trở nên lạnh hẳn.

Chiều hôm đó, cùng bờ sông tìm cát vàng.

Bốn con hạc con theo .

Lần , A Khắc gì.

Đến khi trèo qua hẻm núi, một con hạc nhỏ vì tham ăn, vươn cổ mổ con cá trong nước, lảo đảo một cái rơi tõm xuống sông.

Dòng nước xiết cuốn phăng nó .

A Khắc vẫn yên.

đang định gọi

Thì con hạc nhỏ bật ré lên:

“Cha ơi! Cha ơi!”

A Khắc chỉ còn để một tàn ảnh mờ, lao thẳng xuống sông.

Chẳng bao lâu, mang theo con hạc nhỏ cùng vài con cá lên bờ.

Ba con hạc còn trông thấy, ngưỡng mộ háu ăn, đồng loạt kêu:

“Cha ơi! Cha ơi! Cha ơi—!”

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

“Các ngươi thôi ngay cho cái giọng ‘cha ơi’ đó !” nghiêm giọng.

 

Loading...