Ta lật lật mấy quyển tạp thư, quả nhiên tìm thấy không ít. Tối đó ta đã băm nát hẹ, cá chạch, thận dê, hải sâm... nấu thành một nồi, đúng lúc đang chột dạ chuẩn bị bưng đến cho bọn họ thì tẩu tẩu đến.
13
Tỷ ấy liếc nhanh vào thứ trong nồi với ánh mắt lảng tránh, sau đó đưa cho ta một gói thuốc, nói: "Đã nấu rồi, vậy thì cứ cho vào luôn đi."
Ta mở ra ngửi ngửi, thấy có chút mùi tanh, không chắc chắn nhìn tẩu tẩu. Tỷ ấy cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm nghị, nói: "Bột Đoàn Ngư, Y kinh đều nói là một thứ tốt, muội cứ yên tâm cho vào đi."
Ca ca ta thương em gái, ngay cả khi bưng đến một thứ hỗn độn như vậy, huynh ấy cũng không chớp mắt ăn hết sạch.
Ta lại chột dạ lật cả đêm sách y học, mới biết Đoàn Ngư chính là ba ba, thứ được nấu với bột của nó được dân gian gọi là Canh Đại Bổ Ba Ba.
Về hiệu quả thì chắc chắn rất có hiệu quả. Bởi vì hôm sau, ca ca ta như biến thành một người khác: đi trong sân thì tay chân loạng choạng va nhau mà ngã, ăn cơm nhìn tẩu tẩu mà sặc nước như trời long đất lở, hai má đỏ au, chỉ nhìn tẩu tẩu một cái thì càng đỏ hơn.
Nương vui đến mức nhét cho ta hai thỏi bạc lớn, ta há miệng, cuối cùng vẫn không dám nói rằng thực ra đều là công lao của tẩu tẩu.
Mấy ngày sau, tẩu tẩu mới hơi ngượng ngùng hỏi ta có cảm thấy tỷ ấy thiếu đứng đắn không.
Ta thành thật nói: "Thiếu đứng đắn thì không thấy, chỉ là tò mò sao lại là ca ca không chịu, người ngốc cũng nhìn ra được huynh ấy rất yêu tỷ."
Tẩu tẩu cười cười: "Vì chàng ấy là một tên ngốc mà, chàng ấy tưởng trong lòng tỷ còn có bóng dáng của người khác, mà người đó ở kinh thành, chàng ấy còn muốn thay tỷ đến đó xem thử tỷ và người đó còn có khả năng hay không."
Ta lo lắng hỏi: "Vậy trong lòng tẩu tẩu còn có người khác sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-nuong-tu/chuong-10.html.]
Tỷ ấy trách móc nhìn ta: "Đương nhiên là không rồi, khi tỷ đợi trong nhà lao một tháng trời mà vẫn không thấy hắn ta đến chuộc thân đã hoàn toàn hết hy vọng rồi."
Dường như đang nhớ lại chuyện gì đó không vui, một lúc sau tỷ ấy mới tiếp lời:
"Tháng đó là khoảng thời gian khó khăn nhất đời tỷ. Tự cho mình là tiểu thư khuê các bao nhiêu năm, vừa vào nhà lao thì chẳng còn là gì nữa. Mấy tên cai ngục tuy không dám cưỡng ép sỉ nhục, chỉ dám động chạm bậy bạ, nhưng xung quanh tỷ vẫn có người vì cảm thấy danh tiết bị tổn hại ngày nào cũng tự vẫn. Bọn họ nói đó gọi là khí tiết, gọi là không để gia tộc bị sỉ nhục.
"Nhưng tỷ không cam lòng. Cuộc đời tỷ còn ngắn ngủi như vậy, tỷ muốn người lớn lên cùng tỷ có thể mang tỷ đi. Vào phút cuối cùng phụ thân đã dùng hết mối quan hệ của ông, chỉ để cầu cho tỷ một ân điển được chuộc thân thành thường dân. Mỗi ngày lại vạch một vệt trên tường, đếm từng ngày mong chờ người từng hứa sẽ đến, nhưng hắn ta không đến. Vào ngày cuối cùng của kỳ chuộc thân, tỷ nhận được một mảnh giấy, trên đó viết: 'Không trinh tiết, không trong sạch, không xứng làm vợ.'"
Tẩu tẩu khẽ nhắm mắt: "Đó là hắn ta viết, cắt đứt tia hy vọng sống cuối cùng của tỷ. Nhưng ngay khoảnh khắc tỷ chuẩn bị thòng cổ vào thắt lưng, ca ca của muội đã đến."
"Chúng ta ở riêng trọn ba ngày, chàng chẳng hỏi một câu nào về những gì tỷ đã trải qua trong nhà lao, chỉ hết lòng hết sức chăm sóc tỷ, ngay cả một chút vượt giới hạn cũng không. Tình yêu và sự tôn trọng nghe có vẻ hư vô, nhưng người thực sự yêu thương và coi trọng tỷ nhất định sẽ khiến tỷ cảm nhận được. Từ lúc đó tỷ đã quyết định, tỷ phải nắm chặt người này cả đời."
Tỷ ấy nhìn ta, rạng rỡ tươi cười: "Cho nên Tiểu Hòa, sau này muội cũng phải tìm một người như vậy nha."
Nói đến chuyện của bản thân, ta ngượng ngùng gật đầu, khóe mắt liếc thấy mảnh vạt áo ở cửa quay lưng rời đi. Tẩu tẩu cũng quay đầu nhìn ra cửa, bất lực nói: "Muội nói xem hẳn là tên ngốc đó nghe hết rồi nhỉ."
Ồ, hóa ra tỷ ấy cũng phát hiện ra ca ca ngốc của ta vẫn luôn đứng ở cửa.
14
Trong không khí tình yêu nồng nặc, ca ca ngốc của ta một đường vượt mọi chông gai, lần lượt đạt Án thủ kỳ thi Đồng sinh và Tú tài. Ngay cả Hương thí ở phủ thành cũng có tin tức truyền về nói huynh ấy đạt Án thủ, sau đó phú hào, thương gia giàu có từ xa đến gần đã mang tiền đến tận cửa.
Tẩu tẩu bá đạo chặn hết số tiền đó ngoài cửa, nói với chúng ta: "Giờ đã biết có tiền quan trọng đến nhường nào rồi chứ, nếu nhận tiền của những người này, chưa ra làm quan đã phải nợ một đống ân tình."
Cha nương đều gật đầu đồng tình, cùng tẩu tẩu đẩy những món tiền đó ra ngoài, cứ thế đẩy mãi cho đến khi kỳ thi ở Kinh thành kết thúc, vẫn không ngừng có người đến.