Vân My - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-08-31 12:04:59
Lượt xem: 566

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta kinh ngạc : "Quốc công gia tại …"

 

Thẩm Diệp đáp: "Quốc công phủ là nhà đẻ của hoàng hậu."

 

Toàn kìm run rẩy: 

 

"Là hoàng hậu nương nương lấy mạng thần ?"

 

"Nàng với cô cô nàng dung mạo giống như đúc, khiến hoàng hậu kiêng kỵ?" 

 

Ánh mắt Thẩm Diệp sắc như dao, khóe môi vẽ lên nét chế nhạo: 

 

"Xem hoàng hậu của trẫm, cũng chẳng hiền lành như vẻ bề ngoài."

 

Ta vốn sợ chết, giờ mặt mày trắng bệch còn chút huyết sắc.

 

Toàn run lên bần bật: 

 

"Thì , thần còn cung, hoàng hậu g.i.ế.c c.h.ế.t thần …"

 

Thẩm Diệp siết chặt lấy tay : "Có trẫm ở đây, ai thể động đến nàng."

 

Mắt ngấn lệ : "Thần sẽ c.h.ế.t thảm trong cung ?"

 

Tay Thẩm Diệp run lên dữ dội, chắc là cũng nhớ đến cái c.h.ế.t thê thảm của kiếp .

 

Hắn ôm chặt lấy lòng: "Sẽ … sẽ , chuyện đó, tuyệt đối sẽ lặp nữa…"

 

Có lẽ Thẩm Diệp còn sợ âm mưu hậu cung hơn cả .

 

Sáng nay Khôn Ninh cung thỉnh an hoàng hậu, nàng ban cho nhiều thứ.

 

Thẩm Diệp cùng về tẩm điện, sai kiểm tra từng món đồ hoàng hậu ban thưởng.

 

Chẳng bao lâu, trong một hộp son dâng tiến tìm thấy độc dược.

 

Thái y thử qua, liền

 

"Tuy lượng độc trong hộp son ít, nhưng nếu Thục phi nương nương dùng lâu dài, chẳng mấy chốc sẽ nghịch huyết công tâm mà mất mạng."

 

Ta sợ đến mức phịch xuống nhuyễn tháp, thất thần lẩm bẩm: 

 

"Thần rốt cuộc đắc tội gì với nàng chứ, chỉ vì dung mạo giống cô cô ?"

 

Ánh mắt Thẩm Diệp trở nên lạnh lẽo, gương mặt càng lúc càng trắng bệch khi hộp son trong tay thái y.

 

Bỗng nắm chặt lấy cánh tay , giọng đầy hoảng loạn:

 

"Bệ hạ, hôm qua thần ở ngự hoa viên gặp một ma ma quét dọn trông điên điên dại dại, bà lao đến gọi thần là tiểu thư, còn bảo trong cung thứ gì cũng tùy tiện động , động sẽ thành điên dại… Lúc đó thần cứ tưởng bà nhảm, nhưng bây giờ nghĩ , hình như cũng phần đúng…"

 

Nghe , sắc mặt Thẩm Diệp còn chút huyết sắc, đôi mắt đen sâu thẳm cũng mất hết tiêu cự.

 

Hồi lâu , mới khàn giọng hạ lệnh: "Đi, mau tìm mà Thục phi nhắc đến."

 

10

 

Rất nhanh đó, Tiểu Hồng dẫn tẩm điện.

 

Kiếp nàng cùng lớn lên, là nha hồi môn theo cung.

 

Trước khi thần trí rối loạn, đoán bản sắp thất sủng, nên để nàng khỏi cung lấy chồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-my/chuong-7.html.]

 

Vậy mà nàng lo rời sẽ ai chăm sóc cho , nên lúc tỉnh táo, liền lừa là cung nữ mới phái đến, lặng lẽ ở bên cạnh.

 

Sau khi chết, nàng phạt tạp dịch, lúc đó hậu cung là thiên hạ của hoàng hậu, bọn cung nhân nàng từng là đại nha cận bên , liền tìm cách ngược đãi.

 

Năm nay Tiểu Hồng mới ba mươi tư tuổi, mà tóc bạc ít.

 

Hôm qua, gặp nàng dọn mương ở ngự hoa viên mới nha đầu ngốc chăm sóc mà hi sinh cả nửa đời còn của .

 

Tiểu Hồng ngước mắt , khóe mắt đỏ hoe.

 

Chỉ khi thái giám nhắc nhở, nàng mới kịp phản ứng, vội quỳ xuống hành lễ.

 

Thẩm Diệp nheo mắt đánh giá nàng: 

 

“Trẫm nhớ ngươi là từng hầu hạ bên cạnh Nhuyễn quý phi, đày tạp dịch?”

 

“Nô tỳ là nha hồi môn của Nhuyễn quý phi.” 

 

Tiểu Hồng cúi đầu đáp: “Có lẽ là trong cung hận quý phi đến tận xương tủy, nên dù quý phi còn nữa, vẫn giày vò cận bên nàng.”

 

Thẩm Diệp tiếp tục hỏi: “Vì hôm qua ngươi với Thục phi những lời đó?”

 

Tiểu Hồng quỳ mặt đất, nước mắt tuôn lã chã.

 

“Những năm qua nô tỳ ngày nào cũng nghĩ, quý phi nương nương khi mất con chỉ là quá đau buồn, bỗng phát điên cả đêm mà hóa điên dại?” 

 

“Bệ hạ ngày nào cũng tới cùng nàng dùng bữa, chắc chẳng ai dám động cơm nước của nàng, chỉ thể động những vật dụng hàng ngày.”

 

“Hôm qua thấy Thục phi nương nương, nô tỳ cứ tưởng gặp quý phi, sợ gặp chuyện may, nên mới lỡ lời như thế.”

 

Nàng đem những lời dạy từng câu một.

 

Thẩm Diệp về phía thái giám bên cạnh: “Những thứ trong cung của quý phi…?”

 

Thái giám vội đáp: “Hoàng hậu nương nương bảo bệ hạ thấy sẽ động lòng, nên cho vứt cả … chỉ còn mấy món bệ hạ giữ bên …”

Hồng Trần Vô Định

 

Ánh mắt Thẩm Diệp lạnh như băng hộp son bàn, chợt bật khẽ: 

 

“E là cũng hạ độc những món quý phi từng dùng.”

 

Tiểu Hồng như chợt nhớ điều gì, vội dập đầu thật mạnh.

 

“Nô tỳ nhớ , khi quý phi mất con, mỗi ngày dùng phấn dược đều mùi khác , nô tỳ còn hỏi nội vụ phủ, họ là do phấn dược thêm nước hoa hồng, nô tỳ lúc đó cũng chẳng để tâm.”

 

Thẩm Diệp khép mắt , lạnh giọng: “Điều tra cho trẫm!”

 

……

 

Cái c.h.ế.t của Nhuyễn quý phi là điều cấm kỵ của Thẩm Diệp, trong cung ai dám nhắc đến.

 

Ta dùng chính một hộp son tự hạ độc, cuối cùng cũng kéo vụ án năm xưa ánh sáng.

 

Quốc công gia từng cứu mạng Thẩm Diệp, cũng là công thần phò tá lên ngôi.

 

Thẩm Diệp nể tình Quốc công, mang tiếng bạc bẽo vô tình, nên giữ ngôi vị hoàng hậu cho nàng, chỉ giam lỏng nàng ở Khôn Ninh cung.

 

Một mạng của kiếp , chỉ đổi hoàng hậu giam lỏng, Tiểu Hồng cũng vì mà thấy đáng.

 

đây chính là kết cục .

 

Chỉ một nhát đ.â.m lúc chết, cũng đủ hủy dung mạo mà nàng tự hào nhất, khiến Thẩm Diệp chán ghét suốt mười sáu năm.

Loading...